Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Vợ Quyến Rũ: Ông Xã Đại Nhân Yêu Em Nữa Đi

Chương 115: Quý Chỉ Nhã Nhìn Thấy Vân Khanh Giống Như Thấy Quỷ (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vân Khanh nhìn nhóc khoa tay múa chân, dùng từ ngữ mới mẻ độc đáo, có chút buồn cười, cô phân tích cho nhóc: “Nhóc đang ở tuổi lớn, ăn ngon là chuyện bình thường, hai đứa về nhà nói với cha của hai đứa, từ góc độ y học mà nói, hàm lượng đường trong bánh pudding lòng đỏ trứng coi như chấp nhận được, không phải không thể ăn, ăn xong nhóc đi bộ nhiều hơn một chút là có thể tiêu hóa.”

“Thật vậy chăng!”

Vân Khanh yêu thương sờ sờ lỗ tai nhỏ của nhóc: “Dì là bác sĩ, lời nói ra chính là chân lý. Yên tâm ăn đi.”

“Tiểu Vân Vân cô thật là quá tốt! Cô cái gì cũng biết, hơn nữa còn nhân từ thiện lương như vậy! Thật là yêu Tiểu Vân Vân! Tôi chỉ là có chút béo thôi, cũng không phải là sẽ không cao lên, lại còn nói hình tượng của tôi sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của nhà họ Lục, hừ!”

Vân Khanh nghe nhóc nói, không khỏi nhíu mày lại, cảm giác không giống cách giáo dục của Lục Mặc Trầm.

Tuy rằng Lục Mặc Trầm rất nghiêm khắc, nhưng lại cưng chiều bọn nhỏ một cách âm thầm, tuyệt đối sẽ không nói những lời khiến bọn nhỏ buồn.

Vân Khanh vuốt đầu cậu nhóc, không đồng ý sửa lại: “Ai nói con hình tượng không tốt? Đẹp trai như vậy mà, có cậu bé nào đẹp trai như con chứ? Thập Tam, dì rất thích con mập mạp như vậy, siêu cấp đáng yêu, hơn nữa cha của con cao như vậy, tương lai con cũng sẽ hơn 1m80, trở thành một đại soái ca, trái tim nhỏ không cần tổn thương nha.”

“Moa moa ~ Tiểu Vân Vân cô thật là bảo bối ấm áp của tôi! Siêu chữa bệnh! Đối lập với người kia, bà ta thật là nghiêm khắc lại xấu tính…..” Nhóc kia nói xong, cái mũi liền nhăn lại, giọng điệu cũng trở nên ủ rũ.

“Bà ta?” Vân Khanh dò hỏi.

Thập Tứ liếc mắt nhìn Cát Cát một cái, có điều Thập Tam cũng đã nói ra: “Mẹ của con….. Bà ấy luôn có thật nhiều yêu cầu, làm không tốt một chút bà ấy sẽ không vừa lòng. Bà ấy vừa trở về đã sắp xếp lớp học Taekwondo, lớp học hội họa, lớp học đàn violong, quả thật mà muốn bồi dưỡng chúng con trở thành Hoàng tử Công chúa Vương thất, đều là vì hình tượng của bà ấy…..”

Vân Khanh gần như đều không nghe bọn nhỏ nhắc đến mẹ của chúng, vốn nghĩ rằng, có thể là một người phụ nữ sinh con cho Lục Mặc Trầm và đã bị dùng tiền đuổi đi.

Thì ra, vẫn còn liên hệ với bọn nhỏ?

“Mẹ của hai đứa lúc trước không ở bên cạnh hai đứa sao?”

“Ở nước ngoài, bây giờ đã trở về, chăm sóc chúng con.”

………

“Phu nhân, chính là ở bên kia! Chính là người phụ nữ mang theo cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ ngồi ở kia!”

Ở lối vào khu trò chơi, cách nơi nghỉ ngơi ngoài trời không xa, Quý Chỉ Nhã giẫm trên giày cao gót, vươn tay tháo kính râm xuống, hỏi: “Cô ta đã làm gì với con của tôi?”

“Không có hành động kỳ lạ gì, chỉ là mang cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ đi chơi, mua một ít đồ ăn.”

“Hừ, rất biết nịnh bợ lấy lòng, biết trẻ con thích những thứ này.” Quý Chỉ Nhã rất tức giận, ném chiếc túi quý giá cho nữ giúp việc phía sau, rồi ngạo nghễ đi qua: “Để tôi xem xem, là người hay quỷ, tôi không xé nát mặt nạ của cô……”

Vừa mới chuẩn bị lên tiếng quát bọn nhóc, ánh mắt Quý Chỉ Nhã quét qua bàn, lúc này người phụ nữ kia lại nghiêng đầu qua, mái tóc dài bị gió thổi tung lên, đường nét mặt nghiêng lộ ra hoàn toàn.

Bước chân của Quý Chỉ Nhã giống như bị đóng băng, từ từ dừng lại.

Ánh mắt cô ta sửng sốt, ngay sau đó liền cả kinh, cuối cùng khi người phụ nữ kia lộ ra toàn bộ khuôn mặt thì dần trở nên run rẩy.

“Vân…… Vân……” Trái tim Quý Chỉ Nhã đập loạn nhịp, đôi mắt được trang điểm kỹ càng chớp chớp, như thế nào cũng không dám tin, người ngồi giữa hai đứa nhóc kia, lại chính là Vân Khanh?!
« Chương TrướcChương Tiếp »