Yến Nam ngẫm nghĩ rồi cũng cười, ý nghĩ của mình cũng có chút kỳ lạ, người trẻ tuổi có sức tưởng tượng kỳ quái cũng là bình thường, chẳng qua trùng hợp tương xứng với mình mà thôi.
Ông hôm nay nói về chuyện câu cá kia, bản thân thật đúng là có chút xúc động.
Kepler 22b rất hoàn mỹ, hoàn mỹ làm cho người ta điên cuồng.
Vừa ra khỏi cửa, đã phát hiện một bóng hình xinh đẹp đang chờ Lý Hạo, thường thường có nam sinh qua đường tiếp cận với cô, thẳng đến nhìn thấy Lý Hạo, Dạ Đồng đang không kiên nhẫn mới lộ ra nụ cười phát ra từ trong lòng, "Lý Hạo, Lý Hạo, anh rốt cuộc ra rồi, em chờ anh đã lâu."
Người thì ai cũng có tâm thích cái đẹp, Lý Hạo cũng không phải biếи ŧɦái, nữ sinh xinh đẹp hoạt bát như vậy chờ mình, là ai thì cũng thực vui vẻ, nhìn ra được Dạ Đồng có chút hảo cảm đối với mình, nhưng bên trong càng nhiều là cảm kích đối với năm đó, cậu rất quen thuộc Nam Cung Vũ Hàng, nhưng nhóc béo kia chỉ ngẫu nhiên đến chơi, lại cách nhiều năm như vậy, đại khái là muốn tìm lại hồi ức về anh trai từ trên người của cậu.
Lý Hạo mỉm cười, "Tiểu Đồng, em có phải có chuyện gì muốn nói phải không."
Dạ Đồng mỉm cười, "Nhị ca, em mời anh uống ly cà phê."
Trong Thiên Kinh Cơ Võ có một con phố buôn bán rất được nữ sinh thích, chính là "Quán cà phê gặp gỡ" .
Lý Hạo rất thích "cà phê đen góc rẽ gặp gỡ" mang tính biểu trưng ở nơi này, trên tách thủy tinh nhỏ nhắn trong suốt in một ngọn cỏ nhỏ đong đưa, một mảnh nhỏ màu đen tinh xảo, nhân viên pha chế cà phê giỏi, độ dầu cân bằng, cà phê tự điều phối, vào miệng đắng, nhưng hậu vị lại êm dịu và thơm.
Hưởng thụ cà phê, Lý Hạo cảm giác tâm tình vô cùng thoải mái bình tĩnh, một ngày tốt đẹp đến chừng nào.
"Nhị ca, anh thay đổi thật nhiều." Dạ Đồng đặt cà phê xuống nói.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
"Anh vẫn như vậy mà, Tiểu Đồng, em một lát Lý Hạo, một lát học trưởng, một lát nhị ca làm anh muốn hồ đồ rồi, chúng ta có thể cố định xưng hô một chút hay không?"
Dạ Đồng cười giảo hoạt, lộ ra cái lúm đồng tiền, "Vậy anh muốn em gọi anh là gì?"
"Cái gì cũng được." Lý Hạo nhún nhún vai.
"Vậy xem tâm tình em đi, nếu em không vui em gọi anh là học trưởng, nếu tàm tạm thì gọi anh là Lý Hạo, nếu đặc biệt cao hứng, thì em gọi anh là nhị ca."
Lý Hạo sờ sờ mũi, tương đương là nói không rồi, cái này đại khái chính là phụ nữ mà.
"Được rồi, nói chính sự đi, em tới Thiên Kinh sẽ không chỉ là tìm anh ôn chuyện chứ." Lý Hạo nói.
"Lý Hạo, Hillian Moraphis sắp trở lại."
Không khí lập tức ngưng đọng lại, Hillian Moraphis - người thừa kế gia tộc Moraphis nắm giữ mạch máu kinh tế NUP, tuy lúc trước không phải hắn trực tiếp xuống tay, nhưng toàn bộ sự việc là hắn chủ đạo, bị Lý Hạo đánh bị thương nặng, nghe nói tuy vãn hồi một mạng, nhưng thành người thực vật.
"NUP nắm giữ kỹ thuật gien tốt nhất, ba năm trước đây hắn đã hoàn toàn khôi phục, nhưng vẫn phong tỏa tin tức, gần đây mới lộ ra." Dạ Đồng nói gằn từng tiếng.
Nhìn Lý Hạo lặng lẽ, Dạ Đồng mỉm cười, "Nhị ca, anh đừng nghĩ nhiều, chuyện năm đó đã chấm dứt, chỉ có thể nói hắn mạng lớn, em chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện anh của em, trở thành đệ nhất USE."
Lý Hạo nhìn Dạ Đồng, "Vậy em không nên đến Thiên Kinh Cơ Võ, học viện quân sự Bắc Caroline cơ hội lớn hơn một chút."
Học viện quân sự Bắc Caroline trước mắt là xếp số 1 ở USE, lấy thành tích của Dạ Đồng hiển nhiên vậy là đủ.
Dạ Đồng lắc đầu, "Ở nơi đó em không có tự do gì, con đường của mình phải tự mình đi, nhị ca, anh phải ủng hộ em."
Lý Hạo gật gật đầu, "Không biết có thể giúp bao nhiêu, anh nhất định cố hết sức."
Dạ Đồng cười nhè nhẹ, "Nhị ca, mấy năm này anh làm cái gì vậy, sao không tìm bạn gái?"
Lý Hạo nghe mà trợn trắng mắt, "Không phải anh không tìm bạn gái, mà là em phải hỏi một chút bạn gái của anh vì sao còn chưa có tới tìm anh."
Nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của Lý Hạo, Dạ Đồng phát ra tiếng cười thanh thúy, trước đây chuyện cô thích nhất chính là chọc ghẹo anh trai.
Xong cơm trưa với Dạ Đồng ở trong ánh mắt khác thường của một đám người, Dạ Đồng căn bản không quan tâm người ngoài nhìn thế nào.
Sân huấn luyện, hai người đã thay đổi trang phục luyện tập đang đứng ở trên võ đài.
Dạ Đồng đã toàn lực công kích một vòng, ở phương diện này tiêu chuẩn của Dạ Đồng còn muốn cao hơn so với Vũ Tàng một đường, mềm dẻo, tốc độ, nhanh nhẹn đều có ưu thế, tố chất thân thể như vậy giúp cô làm được các loại đả kích không góc chết, các loại động tác yêu cầu cao, khó trách có danh hiệu Đồng Thần, gien nổi bậtnhư vậy phối hợp với cơ giáp hạng nhẹ quả thật là đại sát khí.
"Lý Hạo, cẩn thận!"
Dạ Đồng đồng tử đột nhiên co rút lại, thân thể bắn ra, một cước kéo dài qua ba thước nháy mắt đi đến trước mặt Lý Hạo, Lý Hạo tay phải đón đỡ, vừa tiếp xúc là một tiếng trầm nặng, theo sát sau đùi đẹp thon dài giống như liêm đao trí mạng đá về phía Lý Hạo.