Chương 1
An Kỳ dưới sự bồi dưỡng tận tâm của mẹ, thuận lợi trở thành một thục nữ dịu dàng, biết nghe lời. Điều này An Kỳ biết bà ngoại đã thất bại với mẹ cô, bởi vì mẹ cô mà dịu dàng thì ba cô không dễ trở thành nô bộc của bà như thế. Nhưng An Kỳ dịu dàng thùy mị là thế, tiềm ẩn bên trong vẫn còn sót lại “một chút” tính cách mẹ cô di truyền. Chuyện này như thế nào thì để nói sau.
Trên căn bản, An Kỳ rất nghe lời mẹ, và chỉ nghe lời mẹ.
Mẹ An Kỳ nói trẻ con là mầm non của đất nước, chăm chỉ học hành, không nên yêu sớm. Cho nên mới vừa lên tiểu học, An Kỳ gương mẫu làm lớp trưởng, lục lọi tính cách tiềm ẩn của mẹ mình, mang hết vốn liếng ra trấn áp bạn học, đưa thành tích lớp dẫn top đầu năm năm liền về điểm kỷ luật. Đến nỗi, cậu bé béo ngồi bên cạnh cô năm học lớp ba, ngày nào không làm bài tập đầy đủ sẽ bị cô hành hạ.
An Kỳ mỗi ngày đến lớp đều như bức tượng điêu khắc ngẩng đầu chăm chú nghe giảng, cúi đầu chuyên tâm rèn chữ. Bức tranh lớp tiểu học chăm chỉ học hành của An Kỳ luôn được hiệu trưởng chọn làm lớp học khuông mẫu, hầu hết các tiết học dự giờ đều diễn ra ở lớp cô. Quả nhiên là những hạt mầm tốt, rất có kỹ cương, nề nếp.
Tiếp tục trải qua thời kỳ trung học cơ sở và trung học phổ thông, An Kỳ cũng giữ vững lập trường không yêu sớm của mẹ mình. Cuối cùng mẹ An Kỳ nói, lên đại học không cần lo thi tốt nghiệp như trung học nên rảnh rỗi có thể yêu đương, nhưng An Kỳ lại tìm không ra đối tượng để yêu đương.
Trong khi bạn bè cùng lứa là Mộc Thư đã kết hôn được hai năm, Ý Như chuẩn bị lên xe hoa, Hạ Lan đang tìm hiểu bạn trai là đối tượng xem mắt số 009, thì cô là người duy nhất trong bốn người bọn họ vẫn đang xem mắt, mà là xem mắt lần thứ mười ba.
Nói tóm lại, nói tóm lại là, An Kỳ không có một chút kinh nghiệm yêu đương nào cả. Song, kinh nghiệm xem mắt lại rất nhiều.