Chương 29: Bị bắt cóc

Khi Trình Lam được cấp cứu thì Lôi Lạc Thiên từ khi thay đồ xong quay lại thì mắt anh cứ dán chặt vào cách cửa phòng cấp cứu, mặt như tula như muốn nhìn thấu cửa phòng để xem tình hình cô như nào.

Khi cửa phòng cấp cứu tắt đèn bác sĩ bước ra khỏi phòng anh đã cất giọng lạnh lùng lên hỏi:

" Tình hình cô ấy như nào?"

" Cô ấy bị tụ máu não. Lúc tôi kiểm tra cho cô ấy thì thấy đầu cô ý có phần bị va đậm mạnh cho nên dẫn tới cục máu bên trong bị vỡ. Cần phải làm phẫu thuật ngay, không thì e rằng tính mạng gặp nguy hiểm."

Anh lạnh lùng nói:

"Tìm bác sĩ giỏi nhất về đây ,sáng mai sẽ phẫu thuật ,chỉ 1% cũng phải thành công".

"Vâng ,lão đại".

Trình Lam được chuyển vào phòng vip của bệnh viện Lôi gia.

Nhìn thân hình nhỏ nhắn của cô bị bao nhiêu thiết bị gắn vào ,sự lạnh lẽo của Lôi Lạc Thiên dường như biến mất .Mọi ngày cô vui vẻ cười nói nhưng bây giờ lại im lặng đến đáng sợ.

Khẽ hôn vào vầng trán của cô ,Lôi Lạc Thiên khác biệt hẳn với mọi ngày ,sự lãnh khốc tàn nhẫn máu lạnh của anh đều biến mất trước cô gái trước mặt .

Bác sĩ thực hiện ca mổ cho Trình Lam là Jack -50 tuổi, chuyên gia khoa não ở Mĩ .Ca mổ thực hiện từ lúc 3h sáng ,ngay lúc Jack được đưa đến bệnh viện.

Cả bệnh viện bao trùm một không khí lạnh lẽo ,Lôi Lạc Thiên ở bên ngoài phòng phẫu thuật. Từ đầu tới cuối anh đều im lặng nhưng nhìn đôi mắt vằn đỏ của anh là biết anh đang cố gắng kiềm chế.

Một người chạy từ phòng cấp cứu ra ,khuôn mặt vẫn chưa hết hốt hoảng :

"Bệnh nhân mất rất nhiều máu ,cần tiếp máu ,ai thuộc nhóm Rh-?"

"Lấy của tôi. Lôi Lạc Thiên đã lên tiếng kể từ lúc bật đèn".



"Xin mời theo tôi".

Bước vào phòng phẫu thuật, nhìn cô với những thiết bị đang nằm trên giường .

Nhìn từng giọt máu của anh đi vào người cô, khẽ thì thầm :"Em đừng mong thoát khỏi tôi, cả đời này em chỉ là của tôi ,muốn chết cũng phải có sự cho phép của tôi."

Dù bị mất một lượng máu nhưng nhìn anh không có vẻ gì mệt mỏi. Ngồi ngoài phòng phẫu thuật ánh mắt anh vẫn luôn theo dõi bên trong .Nhị Hổ ,Phàm Luân cùng Tề Phong nhìn anh như vậy ,khẽ giọng :

"Lão đại ,anh nên đi nghỉ ngơi".

"Từ bao giờ chuyện của tôi đến lượt các chú quả .

"Xin lỗi Lão đại, chúng tôi không có ý đó ".

"Đừng để chuyện này xảy ra lần thứ hai".

"Vâng Lão đại. Cung kính trả lời Lôi Lạc Thiên".

Đã hơn 8 tiếng từ lúc bắt đầu phẫu thuật, mọi người ai cũng đều lo lắng.

"Ting" Jack dẫn đầu một đoàn bác sĩ bước ra ,ai nấy đều lộ rõ vẻ mệt mỏi .

"Phẫu thuật thành công ,chỉ cần đợi cô ấy tỉnh lại, mong Lão đại không cần lo lắng" .

Ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm ,Lôi Lạc Thiên bước vào phòng bệnh của cô. Nhìn vẻ mặt mất sức sống của cô ,nhìn những thiết bị trên người cô không ngừng hoạt động ,ánh mắt thoáng qua tia đau lòng .

Phòng bệnh của Trình Lam được canh gác cẩn thận ,cửa ra vào có hai vệ sĩ đứng canh .

Lôi Lạc Thiên vừa ngồi trên ghế sofa, vừa làm việc .Trong phòng yên ắng chỉ nghe tiếng máy móc tiếng lật giấy .Cả tuần cô hôn mê ,anh đều làm việc ,sinh hoạt ở cạnh cô .Vì là phòng vip lên rất đầy đủ .Mỗi ngày Tam Hổ cùng Jack sẽ đến kiểm tra cho cô.



"Ưm" một tiếng kêu tuy rất nhỏ nhưng cũng thu hút sự chú ý của anh .Đặt giấy tờ lên bàn ,đi về phía giường cô nằm .Anh không khỏi vui mừng khi thấy cô tỉnh dậy ."Nước" bởi vì bao nhiêu lâu không có giọt nước nào lên giọng cô có chút khàn khàn .

Anh dùng môi mình áp vào môi cô .Từng giọt nước được đẩy vào miệng cô.

Nhìn con người trước mặt ,Trình Lam yếu ớt khẽ cười :

"Anh đẹp trai thật đấy".

Khẽ xoa đầu cô :"Đói chưa"

"Lão đại ,tôi muốn ăn vịt quay Bắc Kinh ,cơm chiên Dương Châu, thịt kho Đông Pha, lẩu cừu Mông Cổ".

Không hề để tâm đến những gì cô nói anh chỉ lạnh lùng :

"Mang cháo vào".Nhìn khuôn mặt tức giận của cô anh chỉ khẽ thở dài :

"Khi nào bình phục thì ăn".

Ngậm ngùi để anh đút cho ăn hết cháo, quay qua khẽ hỏi Lôi Lạc Thiên :

"Điện thoại và đồng hồ của tôi đâu".

"Phàm Luân sẽ mang đến".

Nhờ bác sĩ giỏi và những loại thuốc tốt nhất ,qua một tuần Trình Lam cũng hồi phục tốt hơn một chút. Nhưng hôm nay ,Lôi Lạc Thiên phải trở về Lôi thị vì trong tập đoàn có nội gián đã làm rò rỉ một vài thông tin quan trọng ra ngoài.

Những tên đã theo dõi phòng bệnh của Trình Lam từ lúc cô mới phẫu thuật xong, nhưng vì Lôi Lạc Thiên luôn bên cạnh cô 24/24 nên họ không có cơ hội ra tay và ngày hôm bay đã đến.

Trên hành lang của bệnh viện ,hai thân hình to lớn khẽ ngã xuống .Một vài người tiến vào phòng bệnh của Trình Lam ,dùng một chiếc khăn chụp lên mặt cô, nhẹ nhàng mang cô ra khỏi cổng bệnh viện, vứt cô lên xe rồi lướt đi .Dường như không một ai phát hiện .