Chương 1996
Một lúc sau, bà ta cũng bị những món trang sức xinh đẹp kia hấp dẫn, chăm chú nhìn: “Thật đẹp!”
“Đẹp thì mua một bộ đi.” – Trần Diễm An không nhìn lại, nhẹ nhàng nói.
“Đắt thế, đeo cũng không an toàn, còn phải nhọc lòng!” – Giang Uyển Đình lắc đầu, đột nhiên nghĩ đến mục đích của mình, bà ta lắc đầu, hoàn hồn lại nói: “Quý Hướng Không đâu?”
“Nhà giam chứ đâu!” – Trần Diễm An vẫn đang mải mê lật xem.
Giang Uyển Đình kinh hoảng kêu lên: “Nhà giam?”
“Ừ, chắc giờ vẫn còn ở đó, bà đi xem thử đi.”
“Cô đưa nó vào à?”
Giang Uyển Đình nghĩ đến đầu tiên chính là cô, nếu không còn ai lại đối xử với Quý Hướng Không như vậy.
Trần Diễm An buồn cười: “Bà nhầm rồi, tôi làm gì có bản lĩnh như vậy. Nếu không có vấn đề gì khác, bà có thể rời đi. Tôi còn có việc phải làm.”
Cơn giận trong l*иg ngực Giang Uyển Đình khó mà bình tĩnh, thái độ của cô thật sự rất quá đáng?
“Đúng rồi, còn một chuyện nữa phiền bà hãy nhắc Quý Hướng Không, ngày mai hãy ký vào đơn ly hôn và đưa cho tôi.” – Trần Diễm An nói: “Nếu không tôi sẽ phải khởi kiện”.
“Thỏa thuận ly hôn vẫn chưa ký sao?”
Giang Uyển Đình ngạc nhiên không thôi.
“Không phải tôi không ký, là con trai bà không ký. Đừng bôi nhọ lung tung cho tôi.” – Trần Diễm An không quay đầu lại nhìn bà ta.
Giang Uyển Đình hừ lạnh hai tiếng nhìn bóng lưng cô, sau đó bước ra ngoài.
Nghĩ đến lời nói của Trần Diễm An, trong lòng bà ta dần dần cảm thấy có chút bất an.
Nghe vậy có nghĩa là, Quý Hướng Không vẫn không muốn ký vào đơn ly hôn?
Không thể thế được!
Trần Diễm An không thể sinh con, nó nhất định phải ký tên, nhất định phải ly hôn!
Khi đến nhà tù, Giang Uyển Đình mang theo Mộ Dĩnh Nhi, Mộ Dĩnh Nhi cũng mang theo rất nhiều thức ăn.
Nhìn thấy Quý Hướng Không trong tù, Giang Uyển Đình tức giận bảo Quý Hướng Không đi, nhưng anh từ chối: “Con bị điên hay con bị ngu vậy?”
Quý Hướng Không nói: “Con muốn được yên tĩnh.”
“Không còn chỗ khác để yên tĩnh à mà lại phải tới chỗ này!” – Giang Uyển Đình tức muốn chết: “Có phải là Trần Diễm An lại kích động con cái gì không? Đúng rồi, cô ta bảo mẹ nhắn với con ngày mai nhất định phải đưa cô ta thỏa thuận ly hôn, nếu không cô ta sẽ kiện!”
Anh cau mày, một lúc sau mới nói: “Không cần quan tâm đến con, đi đi, tối nay con sẽ không về đâu.”
Giang Uyển Đình thực sự muốn đánh ngất anh.
Không còn cách nào khác, Mộ Dĩnh Nhi đưa bữa tối cho anh: “Hẳn là tối chưa ăn gì, ăn một chút đi, bác và em sẽ không ép nữa.”
Quý Hướng Không không nói gì, một mình ngồi trong góc.
Giang Uyển Đình thầm mắng, bên trong không có điều hòa, bị chết cóng trong đó cho đáng đời!