Chương 52: Tình thương của Odin

Tác giả: Tiểu Điềm Bao

Ba ngày sau, quảng trường Asgard nhốn nháo.

Một phi thuyền vũ trụ cực lớn ngừng ở trung tâm quảng trường, nhân dân Asgard đang tự xếp hàng lên thuyền, toàn bộ quá trình đều ngay ngắn trật tự, mỗi người họ sau khi bước lên phi thuyền, đều đứng ở đuôi thuyền, ánh mắt thâm trầm nhìn nhà mình lần cuối.

Hoàng tử điện hạ nói, nếu có thể thuận lợi chiến thắng Hella, họ sẽ có hy vọng về nhà, nhưng nếu không thể ngăn được Hella, như vậy......

Bọn họ lại nhìn nơi mình đã sinh ra và lớn lên.

Hy vọng sẽ được gặp lại, Asgard!

Thor đứng cạnh quảng trường, nhìn phi thuyền thứ nhất chuyển đến tinh hệ khác dưới sự trợ giúp của cầu Bifrost, có hơi thương cảm.

Đúng lúc này, Loki đột nhiên chạy tới, trong mắt của nó là kinh hoảng anh chưa bao giờ gặp qua.

"Thor, Odin tỉnh...... bảo chúng ta đi gặp ông."

Con ngươi xanh biển co rút, Thor lập tức xoay người bước đi, Loki cũng vội vàng theo kịp, hai anh em nhanh chóng đến tẩm cung của Odin.

Làm người khó tin là, Odin trước khi ngủ đông sắc mặt tái nhợt giờ lại hồng hào ngồi trên ngai vàng, Frigga đứng bên cạnh ông, nắm tay ông.

"Cha!"

Thor kích động xông lên phía trước, quỳ một gối trước mặt Odin.

"Các con của ta, ta đang đợi các con."

Odin dùng con mắt còn sót lại nhìn con trai nhỏ đang rối rắm, mãi do dự, rồi quỳ trước mặt mình.

"Thời gian của ta không còn nhiều....."

Odin đặt tay khác lên tay Frigga, ngẩng đầu nhìn bà rất lâu, dường như muốn khắc sâu khuôn mặt bà vào đáy lòng.

Làm bạn đã mấy ngàn năm, sao Frigga không nhìn ra sự không tha và nỗi buồn li biệt trong mắt ông chứ, nước mắt bà tràn khoé mi, rơi xuống.

"Dẫn dắt dân ta sống cuộc sống mới thật tốt, đi thôi.... Để ta nói chuyện riêng với con trai một lát."

Lily vẫn luôn đứng im lặng tiến lên đỡ tay Frigga, lúc này, Heimdall tiến vào báo cáo.

"Hai nhóm trước đã an toàn rút lui đến Trái Đất, lượt cuối cùng này là các chiến sĩ trẻ tuổi của Asgard, họ đang chuẩn bị, có thể rời đi bất cứ lúc nào."

Odin giơ tay, ý bảo ông đã biết.

"Ta biết, Heimdall, dẫn Frigga và Lily lên thuyền, đến cầu Bifrost chờ lệnh."

Trước khi Thor và Loki đến, ông đã từ biệt Frigga, trong cuộc sống dài đằng đẵng của thần, bà luôn ở bên cạnh ông, người hiểu Odin nhất, vĩnh viễn là nữ hoàng của ông.

Tầm mắt của Odin luôn dính lên Frigga, đến khi bà ra khỏi đại điện, bà mới thu hồi tầm mắt, nhìn hai đứa con trai đang quỳ trước mặt ông.

"Cha....."

"Là ta cô phụ các con, cô phụ Asgard, Ragnarok, đã đến......."

Odin thở dài một hơi, giống như đang hối hận lỗi lầm trong quá khứ.

"Tất cả đã bắt đầu rồi, con của ta, nó đã tới. Ta dùng cả đời để cản nó, nhưng giờ ta đã bất lực rồi."

"Tử thần Hella, đứa con đầu tiên của ta, chị gái của các con, dã tâm của nó đã bành trướng đến mức ta không thể khống chế, chỉ có thể cầm tù nó. Phong ấn sắp biến mất, năng lực của nó gắn với Asgard, về đây nó sẽ có lực lượng vô tận.... Ta rất xin lỗi, Thor, Loki, đã để cục diện rối rắm lại cho các con xử lý......."

"Ta rất hối hận đã để lại một tai họa ngầm cho Asgard, nhưng ta đã đi trên con đường khác, chuyện tiếp theo phải nhờ các con!"

Ông run run rẩy rẩy vươn đôi tay, nhẹ nhàng vuốt đầu hai đứa con trai.

"Ta yêu các con, đứa nhỏ của ta."

Loki nghe những lời này, lông mày nhăn lại, biểu tình rối rắm nhìn về phía lão nhân đã đến tuổi xế chiều này.

Đôi mắt của Odin đối diện với đôi mắt màu lục của con trai nhỏ, ông nở nụ cười hoà ái.

"Loki, ta thực xin lỗi, hành động của ta trước kia đã xúc phạm tới con, nhưng ta vẫn là hy vọng con có thể trợ giúp Thor, bảo vệ con dân của Asgard, bảo vệ mẹ của các con."

Nói xong, Odin run rẩy đứng lên đi ra ngoài điện, Thor và Loki cũng chạy nhanh đi theo dìu ông.

Nhìn ông tập tễnh bước đi, băng giá trong lòng Loki yên lặng tan đi, chấp niệm nhiều năm như vậy, khi lão nhân để lại những lời cuối trước lúc lâm chung, buông xuống.

Ba người ra ngoài đại điện, Odin nhìn về thành trấn, đồi núi, quảng trường, và biển sao vô tận của Asgard.

"Nhớ kĩ nơi này, NHÀ......."

Odin quay đầu nhìn Thor, ánh mắt vẩn đυ.c, nhưng kiên định.

"Asgard, giao cho con, con của ta."

Ông nắm tay hai đứa con lần cuối, lộ ra nụ cười vui mừng.

Ngay sau đó, hoá thành những điểm sáng nhỏ biến mất trong gió.

Cách rất xa, trên cầu Bifrost, Frigga như có cảm ứng nhìn về phía kim cung, nước mắt lại chảy xuống.

"Mẹ......"

Lily lo lắng nhìn Frigga, cô cũng đoán được đôi chút, sợ Frigga quá thương tâm sẽ xảy ra vấn đề.

Nhưng Frigga chỉ khóc một lúc, lại lau sạch nước mắt, khôi phục thành một nữ hoàng đoan trang, uy nghiêm, có một nửa quyền thống trị Asgard.

"Asgard đang rất nguy nan, ta phải thay chồng và con gánh vác quốc gia này, Lily, không cần ở cạnh ta, mau đến bên Loki đi, nó sẽ cần trợ giúp."

Lily kinh ngạc cảm thán với sự kiên cường của Frigga, cô gật mạnh đầu, xuống phi thuyền, lên ngựa dưới sự trợ giúp của Heimdall.

Cô ngẩng đầu nhìn nữ hoàng: "Mẹ phải cẩn thận, con sẽ đưa Loki và Thor bình yên trở về."

Cô kẹp bụng ngựa, phi như bay về kim cung.

Odin đã mất, Hella sẽ lập tức phá tan phong ấn, bọn họ chỉ có thể đánh bại Hella trước khi chị ta khôi phục toàn bộ sức mạnh, bằng không..... Hậu quả Lily cũng không dám nghĩ.

Trước đó, không phải Loki chưa từng nghĩ đưa Lily về Trái Đất, nhưng Lily kiên quyết không đồng ý. Bọn họ đã nói nguy hiểm nào cũng sẽ cùng nhau vượt qua, Loki không thể đưa mình cô về Trái Đất được. Hơn nữa, nếu không chế Hella, trong Cửu giới này, không có nơi nào an toàn.

Chỉ vì lý do này, Lily mới có thể khuyên được Loki.

Hai anh em đứng ở đại điện còn chưa kịp cảm thán, một đám mây màu đen phiếm ánh sáng xanh từ biển sao bay tới.

Trong nháy mắt, đám mây đã bay đến trước mặt họ, một bóng hình dần đi ra.

Đôi chân thon dài bước ra nửa bước, bộ đồ da màu đen với hoa văn bạc bó sát, phác hoạ ra đường cong mạn diệu, mái tóc đen dài bay trong gió, khuôn mặt như đao khắc sắc bén, hốc mắt có vệt sáng màu đen khiến ánh mắt chị ta càng lạnh như băng.

"Nói vậy, ông ta đã chết?"

Chị ta hỏi, giọng nói nghẹn ngào lại nghe ra ý khác.

Nhưng không có ai trả lời, Loki và Thor đều rất khẩn trương nhìn chằm chằm chị ta, sợ không hợp sẽ đánh nhau.

"Thật tiếc nuối, ta rất muốn tận mắt nhìn thấy ông ta chết."

Người phụ nữ tóc đen bĩu môi, nhưng lời nói lại lạnh băng khắc cốt.

Thor giơ tay, cây búa của anh lập tức được triệu tới nằm trong tay anh.

"Chị chính là Hella? Ta là Thor, con trai của Odin."

"Really? Ngươi và ông ta không giống nhau."

Khoé miệng chị ta nở nụ cười trào phúng.

"Có lẽ, chúng ta có thể thương lượng thương lượng......"

Loki luôn do dự, vẫn nói, dù sao cũng phải thử xem kế hoạch của Thor có thể thành công không.

"Ngươi lại rất giống ông ta."

Ai ngờ, Hella không để ý tới lời nói của anh, còn dùng ánh mắt quái dị nhìn anh.

"Ta đã nói rồi, chiêu này không có tác dụng!"

Loki nhỏ giọng oán trách Thor, anh đã sớm biết chị gái này theo chủ nghĩa bạo lực, sao có thể buông thù hận nói chuyện với họ chứ.

"Quỳ xuống!"

"Chị nói cái gì?"

Loki cảm thấy trường hợp này rất xấu hổ, giống như đảo ngược thân phận, tình cảnh này sao có thể giống lúc anh ở trên Trái Đất chứ!

Thật là Thiên Đạo luân hồi, trời xanh không tha cho ai a!

Hella không còn kiên nhẫn, lật cổ tay trái, kiếm dài sắc bén đen nhánh xuất hiện.

"Quỳ xuống! Trước nữ vương của các ngươi!"

Thor im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng hiểu, bọn họ và Hella không thể hoà giải, anh tiến bước, không dấu vết che trước mặt Loki.

"Ta lại không cảm thấy vậy!"

Sau đó dùng toàn lực ném Mjolnir về Hella.

Nhưng tiếp theo, hai anh em bị cảnh tiếp theo làm kinh ngạc trừng mắt.

Một bàn tay của Hella giữ chặt Mjolnir đang trong thế tấn công!

Nhưng lâu như vậy, chỉ có Thor mới có thể cầm được Mjolnir mà!

"Chuyện này không có khả năng!"

Mjolnir bị Hella cầm, Thor dùng mọi cách cũng không thể kéo Mjolnir về.

"Darling, ngươi không biết cái gì gọi là khả năng!"

Hella cười tà mị, thần lực trên tay gia tăng, Mjolnir cứ như vậy bị bóp nát, dòng điện mạnh mẽ phóng ra, ánh sáng chói mắt.

Thor và Loki suýt bị năng lực mạnh mẽ này đánh bay.

Hai người không dám tin.

Đặc biệt là Thor, ánh mắt dại ra nhìn 'xác' Mjolnir trên mặt đất.

Hella nâng tay vuốt trán, mái tóc đen rối biến thành gai nhọn sắc bén, có hơi giống với cái mũ giáp sừng của Loki, có khoảng mười gai nhọn, rất thấm người.

Chị ta duỗi tay, hai thanh kiếm dài màu đen xuất hiện trên tay.

Nhưng mà trước khi chị ta muốn tấn công, một thân ảnh linh hoạt nhanh chóng xuất hiện che trước mặt Loki, đồng thời một tia chớp màu lam bổ về phía Hella.

Công kích đột nhiên không kịp phòng ngừa, Hella nhất thời không tránh thoát, để lại một miệng vết thương, máu chảy theo gương mặt tới bên môi.

Hella vươn đầu lưỡi màu đỏ tươi liếʍ máu vào trong miệng, cười cuồng quyến.

Chị ta quay đầu nhìn về người cam đảm làm mình bị thương, miệng vết thương trên mặt cũng khép lại.

Nhưng khi Hella nhìn thấy cô gái đứng giữa hai đứa em trai, lại ngây ngẩn cả người.

Chị cho rằng đầu tóc đứa em tiện nghi của mình đã đủ sáng lạn, không ngờ, mái tóc vàng của cô gái này cong rực rỡ loá mắt hơn.

Đôi mắt màu lam sáng trong thanh triệt, giống như một đại dương mênh mông, làm người muốn sa vào.

Chị đảm bảo, đây là đôi mắt đẹp nhất chị gặp qua trong mấy ngàn năm, đẹp đến mức làm trái tim yên lặng mấy ngàn năm của chị nhảy lên.

Đôi mắt của Hella lập loè tia sáng xâm lược, chị thu hồi kiếm, sừng dài trên đầu cũng trở thành mái tóc đen dài.

"Ngươi là ai?"

Lily vừa định trả lời, đã bị Loki kéo ra sau.

"Ngươi hỏi cái này làm gì!?"

Anh cảnh giác nhìn bạo quân này, sợ chị ta kích động làm tổn thương Lily.

Hella không những không tức giận, ngược lại còn nở một nụ cười có thể coi là thân thiện, thấy sao cũng không có ý tốt.

"Cho ta cô gái này."

"Ngươi nói cái gì?"

Loki hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.

"Ta rất hứng thú với cô ấy, ta thích cô ấy, giao cô gái này cho ta, ta sẽ tha cho hai ngươi một con đường sống!"