Chương 34: Cô ta không muốn nói?

Tác giả: Tiểu Điềm Bao

Sáng sớm hôm sau, Lily bị hổ con liếʍ tỉnh. Vừa mở mắt đã thấy cái mặt phóng đại của hổ con, làm cô hoảng sợ.

Thấy Lily mở mắt, hổ con hưng phấn kêu to ngao ô ngao ô.

Loki đi từ ngoài vào, thấy hổ con nằm lên gối của Lily, tức hộc máu đi qua xách cổ nó ném lên bàn.

"Mới không để ý mày có lúc, mày lại dám chạy lên giường!"

Hổ con ủy khuất cuộn tròn lại, lông mày nhìn như hoa văn gục xuống, nhìn rất đáng thương.

"Hừ! Rõ ràng mày đánh thức Lily dậy trước, nói mày vài câu mày còn ủy khuất!"

Lily thay xong quần áo ra, thấy Loki đang chống nạnh dạy dỗ hổ con.

Hình ảnh này thực sự rất buồn cười, làm Lily bật cười thành tiếng.

Loki quay đầu thấy cô, nhếch lông mày, thò đầu qua hôn.

Lily không phản ứng bị Loki hôn đến mơ màng. Hôn xong, Loki thỏa mãn buông cánh tay vừa ôm eo cô ra, trẻ con quay đầu khoe với hổ con.

Lily duỗi tay cấu anh một cái. Anh nhíu mày quay đầu nhìn cô.

"Em có thể nuôi nó không?"

Bàn tay trắng nhỏ chỉ con hổ con trên bàn. Loki thấy thật khó khăn, vật nhỏ này dính Lily như vậy, sau này anh phải làm sao?

"Không được à? Em thật sự rất thích nó!"

Lily nhấp môi, môi trên ngậm môi dưới, lông mày và khoé mắt rũ xuống, ôm lấy eo anh, thanh âm mềm mại.

Chiêu làm nũng này, lần nào dùng với Loki cũng linh.

Quả nhiên, Loki rối rắm một lúc rồi đồng ý.

"Được rồi, nhưng mà... Em có thể tưởng tượng được, lúc nó lớn rồi, nhà ở Anh không chứa được nó."

"Không sao! Chúng ta có thể nuôi nó ở Westchester, hoặc lúc nó lớn nuôi ở Asgard cũng được, chúng ta hay về không phải là được sao!"

'Chúng ta' trong câu nói của Lily làm Loki ấm áp, giống như chìm trong hũ mật, hơi thở cũng ngọt.

Kế hoạch tương lai của Lily có anh, thật tốt!

"Được! Vậy lúc nó lớn thì đưa về Asgard nuôi, lúc chúng ta không ở thì nhờ mẹ chăm giúp, tiện giúp bà đỡ buồn."

Tưởng tượng ra tương lai tốt đẹp như vậy, hai người cùng nở nụ cười vui vẻ.

Lúc này, hai thị nữ dâng bữa sáng tinh xảo lên cho hai người.

Lily vui vẻ chạy tới nhận, mỉm cười ngọt ngào với hai cô ấy: "Cảm ơn."

Cô đang định xoay người trở về thì một thị nữ gọi cô lại, "Tiểu thư Lily, đại hoàng tử có lời nhắn đến ngài và nhị hoàng tử."

"Uhm? Cái gì?"

"Đại vương tử nói, hai người dùng bữa xong thì đến đấu trường, ngài ấy chờ ở đó."

Lily hơi nghi hoặc, không biết Thor tìm bọn họ có chuyện gì.

"Thor không nói vì sao tìm bọn tôi?"

"Không có."

Cô bỏ qua tự hỏi, "Được rồi, tôi đã biết, lát chúng tôi qua."

"Lily!"

Loki ở trong giục cô về, Lily đặt khay lên bàn, nhận lấy hổ con.

"Em định đặt tên cho nhóc con này là gì?"

"A? Đặt tên? Em còn chưa nghĩ ra, về lại nghĩ đi. Chúng ta ăn nhanh đi, vừa rồi, thị nữ nói Thor đang ở đấu trường chờ chúng ta."

Loki nghe vậy cũng nhíu mày, "Thor?"

Anh nghĩ lại, hừ lạnh.

"Hừ! Chắc là vì chuyện tối qua."

"Tối qua? Chuyện tối qua không phải giải quyết xong rồi sao? Chẳng lẽ chê em xuống tay quá nặng? Nhưng rõ ràng Fissia kia trêu chọc em trước mà!"

Tối qua Lily và Loki đi sớm nên không biết Thor phát hỏa với Fissia.

"Chắc không đến mức đó, quan hệ của em với nhóm Avengers tốt, Thor lại coi bọn họ là anh em, chắc chắn anh ta sẽ bảo vệ em. Ta đoán, Thor gọi cô ta đến xin lỗi em."

Lily nghe vậy bất đắc dĩ trợn mắt: "Em không muốn gặp lại người phụ nữ đáng ghét đó, rất phiền, tự cho là đúng, còn mơ ước bạn trai của em! Đáng ghét!"

Cô vươn tay nhỏ nhéo má Loki, mặt anh gầy, không véo ra thịt được.

Cô nói: "Còn không phải tại anh quá đẹp trai, rất được con gái thích!"

Trong lòng lại nghĩ, anh quá gầy, phải dưỡng béo mỡ được.

Loki cầm lấy bàn tay nhỏ của cô, đưa đến bên miệng cắn một cái, "Được được được, đều là lỗi của ta, em phạt ta đi!"

Đôi mắt xanh biếc đậm ý cười, sáng lấp lánh như đang tính toán gì đó.

Mỗi lần Loki như vậy, cô đều không chiếm được chỗ tốt, Lily muốn rút lại bàn tay đang bị nắm chặt, anh lại dùng tay ôm lấy cô.

Bàn tay khác vòng qua, đặt trên bờ mông nhỏ kiều nộn của cô, bế cô lên.

Đột nhiên bị bế lên, Lily kinh hô một tiếng, theo bản năng ôm cổ Loki.

So với chiều cao 1m88 của Loki, Lily thực sự rất nhỏ xinh, bị anh dùng tư thế bế trẻ em bế lên, thật xấu hổ!

"Em phạt ta hôn em được không?"

Cô dở khóc dở cười, hôn cô có được tính là phạt không!

"Không được!"

"Lily ~"

Trời.. trời ơi! Giọng nói trầm thấp của anh thật sự làm mềm trái tim cô, quá phạm quy rồi a!!

Ánh mắt Lily do dự, không kiên định như vừa rồi: "Không... Không được! Hơn nữa, thằng nhóc ở đây, chúng ta không thể dạy hư nó!"

Cô rất vất vả mới tìm được một lý do đường hoàng như vậy đấy!

Không ngờ, Loki lại dùng ma thuật làm hai người tàng hình, hổ con không nhìn thấy hai chủ nhân mới đâu, đi vòng quanh, gấp thở hổn hển.

"Như vậy là không thành vấn đề!"

Loki vui sướиɠ hôn lên, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt cạy hàm răng của Lily rồi chui vào, dùng sức mυ"ŧ lưỡi cô.

Từ khi đến Asgard, bọn họ chỉ hôn nhẹ lướt qua, rất lâu rồi không nếm hương vị ngọt ngào của Lily. (Chỉ mới một ngày một đêm thôi mà)

Rất rất rất lâu sau, đến khi cái lưỡi của Lily bị mυ"ŧ đến tê dại, nụ hôn nóng bỏng này mới ngừng lại.

Loki hoá giải ma pháp, hai người xuất hiện trong phòng. Hổ con nóng nảy tìm kiếm nữa ngày mới thấy bọn họ, cao hứng nhảy vào ngực Lily cọ tới cọ lui.

Thật kì quái, sao chỉ biến mất một luc mà mặt của nữ chủ nhân lại đỏ như vậy? Còn miệng của nam chủ nhân lại sưng hồng, bị con gì đốt sao? Sao nhìn lại cao hứng cười đến mị mắt thế?

Hai người bọn họ thật là kỳ quái, hổ ta không hiểu được.

********"

Bọn họ thu thập xong rồi đến Đấu Trường, đã là một giờ sau. Lily còn ôm con hổ nhỏ chưa kịp đặt tên theo.

Đây là lần đầu tiên cô nuôi thú cưng, cô muốn lấy cho nó một cái tên người gặp người thích, cho nên Lily muốn xử lý xong việc này, rồi về nhà bàn kĩ với Loki.

Hôm nay hai người lại mặc một bộ đồ đôi mà Frigga chuẩn bị, màu xanh lam, một đậm một nhạt.

Từ xa, Thor đã thấy hai người tới, anh ấy bước nhanh lại gần, thanh âm sang sảng: "Hai đứa đến rồi, còn không đến chắc ta phải đến cung điện tìm hai đứa!"

"Gọi bọn ta tới có chuyện gì?"

Loki lười nói chuyện với Thor, gọn gàng dứt khoát hỏi.

"Chuyện tối hôm qua thật không phải với Lily, cô bé là khách ta đưa đến, lại để cô bé ở Asgard gặp chuyện như vậy, Fissia còn đang dưỡng thương, ta dẫn Fandral đến xin lỗi Lily."

Nói xong, anh tránh sang một bên, lộ ra Fandral đứng đằng sau.

Mặt người đàn ông tóc vàng đỏ lên, chuyện này anh ta đuối lý, vậy nên khi Thor nói muốn anh ta xin lỗi Lily, anh ta lập tức đồng ý, anh ta cũng không muốn để lại ấn tượng xấu với cô gái mỹ lệ này.

Nhưng, trước mặt cô lại do dự.

Aizz, sớm biết như thế, lúc trước còn nói lung tung làm gì, phiền toái!

Nhưng cuối cùng anh ta hít sâu một hơi, đi đến trước mặt Lily, ngượng ngùng nhìn đôi mắt cô, tầm mắt mơ hồ, cong lưng.

"Thực xin lỗi, tiểu thư Lily, tối hôm qua ta nói lỡ, nếu làm cô không thoải mái, thỉnh không cần để trong lòng."

Lily mí mắt cũng không nâng, chỉ lo gãi cằm hổ con trong lòng, làm nó thoải mái ngáy.

Rất lâu sau, lúc Fandral nghĩ cô sẽ không đáp lại, Lily mới chậm rãi nói: "Tôi nghĩ người đầu tiên anh cần xin lỗi phải là Loki, anh không tôn trọng anh ấy, không phải tôi!"

Cho dù xin lỗi thì sao, anh ta đã nằm trong sổ đen của cô.

Cô rất mang thù, trực tiếp bắt nạt cô, không sao! Vì cô có thù oán sẽ lập tức báo! Nhưng người này lai cong cong vẹo vẹo bắt nạt Loki, cô sẽ không nhịn, lôi sổ đen báo thù, hung hăng khắc tên anh ta vào, tha thứ? Không thể nào!

Tổn thương đã tạo thành, muốn xin lỗi hay không là chuyện của bọn họ, còn tha thứ hay không...... Hừ!

Người xung quanh không ngờ Lily lại yêu cầu như vậy, Fandral cũng không phải người ngượng ngùng, cúi đầu xin lỗi Loki. Ánh mắt Thor nhìn Lily cũng càng nhu hoà.

Loki không để ý bảo anh ta có thể tránh ra hay không, hai người không có biểu hiện rõ ràng có tha thứ hay không làm Fandral nghẹn.

Anh ta lại nói với Lily, rất khẩn thiết:

"Ta rất xin lỗi về hành vi hôm qua của em gái ta, là ta không dạy nó tốt, rất xin lỗi!"

Nhắc tới người đã bị Lily chán ghét đến mức ném luôn vào mười tám tầng địa ngục, Lily cuối cùng nâng mắt nhìn người trước mặt, đôi mắt màu lam sắc bén.

"Tôi nhớ tia chớp của tôi đánh vào tay cô ta, đúng không?"

"Đúng vậy, em ấy đang dưỡng thương nên không tới."

Fandral nghĩ Lily động lòng trắc ẩn, thở dài nhẹ nhõm, ai ngờ cô lại không khách khí.

"Nếu chân cô ta không sao, vì sao không tự đến xin lỗi?"

"Hay là, cô ta không muốn nói?"