Mạc Ưu xấu hổ cười gượng một tiếng, không biết nên làm thế nào cho phải.
Đột nhiên, bên hông căng thẳng, Lục Tấn Uyên ôm lấy cô: “Yên tâm, không phải còn có anh sao.”
Cô nhấp môi, không được tự nhiên chuyển động, muốn anh tự giác buông tay.
Bàn tay Lục Tấn Uyên lại càng ôm chặt hơn: “Đừng nhúc nhích, chúng ta chính là ba mẹ của An Nhiên, em nhất định phải bài xích anh trước mặt nó như vậy?”
Mạc Ưu cứng đờ, nhịn không được nhíu mày, phản bác nói: “An Nhiên biết.”
Tuy con trai còn nhỏ tuổi, nhưng cô rất rõ ràng, An Nhiên cùng những đứa trẻ cùng tuổi không giống nhau, rất thông minh, tình huống giữa cô và Lục Tấn Uyên, cô không tin con trai không hiểu rõ.
“Quả thật nó biết, nhưng biết thì biết, cũng không có nghĩa nó hy vọng thấy sự thật, An Nhiên rất mẫn cảm, không có đứa con nào không hy vọng ba mẹ của mình ở chung.”
Mạc Ưu: “...”
Cô âm thầm cắn răng, lại không có cách nào phản bác.
Lục Tấn Uyên híp mắt, lôi kéo Mạc Ưu đứng ở trên đài, nói sang chuyện khác: “Chúng ta vẫn nên ngẫm lại, bây giờ đối phó như thế nào đi.”
Mặt Mạc Ưu không chút thay đổi: “Trò chơi mà thôi.”
“Chính là... hình như con…. rất muốn chúng ta thắng thì phải? Em muốn nhìn nó thất vọng sao?” Người nào đó nhẹ nhàng nói.
Mạc Ưu: “...”
Cô hít sâu một hơi, tức giận hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, người này, đừng tưởng là cô ngốc, nhìn không ra mỗi lần anh đều lấy con trai làm cớ.
Nhưng cố tình, mỗi lần cô đều không phản bác được.
Lúc này, Tiểu An Nhiên hoàn toàn không biết chuyện còn ở kia gân cổ kêu cố lên, vẻ mặt đắc ý, giống như vô cùng khẳng định hai người bọn họ có thể đoạt giải quán quân.
Khoé miệng Mạc Ưu giật giật, có thể làm sao? Chỉ có thể cười với cậu một cái, sau đó gật gật đầu.
“Yên tâm, quy tắc hoạt động trò chơi này rất đơn giản, cơ bản đều là bên nam xuất lực, bên gái phối hợp là được.” Khóe miệng Lục Tấn Uyên hiện lên ý cười không rõ.
Kỳ thật, ở trên cầu khi thấy cô gái nhỏ đem theo lẵng hoa đi bán, nếu cô nhạt bén một chút, là có thể phát hiện ra, hôm nay, là lễ Tình Nhân nước Pháp.
Mà cái hoạt động tổ chức hôm nay này, tự nhiên cũng có liên quan đến ngày lễ, cho nên, trên bục đứng một loạt nam nữ cộng sự, mỗi một đôi đều là người yêu hoặc là vợ chồng.
Quy tắc hoạt động, tổng cộng có 3 vòng, có thể kiên trì đến vòng cuối cùng hơn nữa giành được quán quân mới là thắng lợi, đương nhiên, giữa đường bị loại, cũng có thể được nhận một phần thưởng nhỏ, quan trọng là tham dự.
Trận đầu bắt đầu.
Mạc Ưu còn chưa kịp phản ứng lại, cả người trời đất quay cuồng, đã bị Lục Tấn Uyên ôm ngang lên, cô hoảng sợ: “Anh làm gì?”
Mặt Lục Tấn Uyên đầy vô tội: “Trận đầu, nhà trai bế nhà gái lên tiến hành ngồi xổm xuống, không có thời gian hạn chế, thẳng đến khi bị loại một nữa thì mới thôi.”
Mạc Ưu: “...”
Đây là trò chơi quỷ gì?
Cô nhịn không nhìn qua hướng bên cạnh, quả nhiên, những nhóm khác cũng làm như thế.
Dù cho Lục Tấn Uyên kể cho cô những chuyện lúc trước cô mất trí nhớ, cô rất ít cùng anh tiếp xúc thân mật như thế như cũ, bàn tay ở chân và eo mạnh mẽ mà nóng rực, khiến cho cô rất không được tự nhiên
Mạc Ưu cắn môi, dứt khoát nhắm mắt lại, nhắm mắt làm ngơ, cố gắng buông lỏng đại não, cái gì cũng không cần nghĩ là được.
Nhưng nói thì rất dễ, sau khi cô nhắm mắt lại, cảm giác lại càng thêm nhạy bén, Lục Tấn Uyên trầm ổn thở dốc ở đỉnh dầu đều có thể nghe rõ ràng.