Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Tài Bí Ẩn

Chương 336: Phương Pháp Theo Đuổi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trò chơi này của bộ phận thiết kế hay là chuyển giao rồi đi.

Ngải Vi Nhi thường làm việc thanh cao và kiêu ngạo, nhân viên ở nhiều bộ phận đều biết đến cô ta, nay cô ta đã bị một nhà thiết kế từ công ty đối tác loại bỏ, lại còn bị chính Lục tổng loại bỏ khiến nhiều người hả hê.

Nhưng mặt khác, những tin đồn không rõ ràng giữa Mạc Ưu và Lục Tấn Uyên cũng trở nên phổ biến.

Giữa chúng, họ đương nhiên quan tâm đến cái thứ hai hơn.

Nhà vệ sinh của bộ phận thiết kế.

Hai nữ trợ lý trong bộ phận thiết kế bắt đầu chế độ buôn chuyện.

“Nghe nói trong khoảng thời gian này Ngải Vi Nhi không có đi làm, xin nghỉ một tuần.”

“Mất mặt lớn như vậy, nếu là tôi cũng ngại đến công ty, quá mất mặt.”

“Đúng vậy, xem cô ta thường ngày dáng vẻ kiêu ngạo, thật là đáng đời.”

“Đúng rồi, cô đã thấy nhà thiết kế tên Mạc Ưu kia chưa? Trông thật sự có vài phần quyến rũ, chẳng trách ngay cả Lục tổng của chúng ta cũng có thể dụ dỗ.”

“Chẳng phải nói là tin đồn thôi sao? Lục tổng lại nổi tiếng không gần nữ sắc.”

“Tin đồn cái gì chứ, không có lửa làm sao có khói, Lục thị chúng ta khi nào hợp tác với công ty nhỏ chứ? Nghe nói đều là vì người tên Mạc Ưu này, tôi thấy không xa mười.”

Cả hai đều không ngờ rằng một trong nhân vật chính trong cuộc nói chuyện của bọn họ lại ở trong một phòng vệ sinh ngay phía sau lưng.

Nghe được lời của hai vị trợ lý, sắc mặt Mạc Ưu rất khó coi, đây là điều cô lo lắng, càng như vậy cô càng cảm thấy có lỗi với Mạc Thiên Vũ.

Mạc Ưu đang định mở cửa giải thích với bọn họ, vừa đặt tay lên nắm cửa, lại dừng lại.

“Nhưng Lục tổng đã có vợ rồi. Nghe nói anh ấy đối với vợ mình rất tốt.”

“Chuyện này ai mà không biết chứ, nhưng vợ của anh ấy không phải là chết rồi sao, nhiều năm như vậy rồi, thích một người khác cũng là chuyện bình thường.”

“Cô vợ tên là gì nhỉ, hình như tên...”

“Đúng rồi, đừng nói nữa, đây là điều cấm kỵ của công ty, vẫn là không nên nói nữa.”

Mạc Ưu cũng không biết bản thân nghĩ gì, nhưng cô lại không tự chủ được muốn nghe, nhưng vẫn không thể biết vợ của Lục Tấn Uyên tên là gì.

Trong đầu cô không khỏi vang lên bức ảnh mà cô vô tình đập vỡ trong phòng làm việc tổng tài lần trước, người phụ nữ đó... có lẽ là vợ anh, mẹ của tiểu An Nhiên.

Trên phòng làm việc.

An Thần báo cáo về cuộc điều tra trong khoảng thời gian này: “Lục tổng, người bắt cóc tiểu thiếu gia lần trước đã có manh mối, là người của bên phía Hoàn Vũ.”

Quốc tế Hoàn Vũ và tập đoàn Lục thị luôn là đối thủ của nhau. Hai công ty quyền lực ngang nhau, các ngành trong lĩnh vực của nó cũng vậy, có thể nói đây là đối thủ cạnh tranh lớn nhất.

Nếu là cuộc thi kinh doanh bình thường, Lục Tấn Uyên sẽ không quan tâm chút nào, nhưng đối phương duỗi tay quá dài, dũng khí cũng quá lớn rồi, Lục Tấn Uyên đương nhiên phải ăn miếng trả miếng, cho bọn họ tìm chút phiền phức.

“Hoàn Vũ gần đây có hoạt động gì?”

“Ngành công nghiệp làm đẹp của Hoàn Vũ mới phát triển một loại nước hoa, một hội nghị ra mắt sản phẩm mới sẽ được tổ chức sau ba ngày nữa.”

“Nhà kho của bọn họ ở ngoại ô phía Nam, ngày mai sẽ đến một lô sản phẩm nhập khẩu rất có giá trị.”

Ngón tay mảnh khảnh của Lục Tấn Uyên gõ đều đặn lên bàn: “Ồ, bàn giao tiếp đi để bọn họ làm sạch sẽ chút.”

“Vâng, ông chủ.”

Hai người họ đã hiểu nhau nhiều năm như vậy, Lục Tấn Uyên không cần phải nói rõ, An Thần cũng biết boss của mình có ý gì.”

An Thần nghĩ tới điều gì đó rồi nói tiếp: “Lục tổng, còn một chuyện nữa, khi tôi điều tra Mạc tiểu thư, còn phát hiện một thế lực khác, cũng đang điều tra.”

Sắc mặt Lục Tấn Uyên lập tức chìm xuống, ánh mắt lóe lên, lập tức nghĩ đến: “Cũng là người của Hoàn Vũ sao?”

“Đúng vậy ông chủ, xem ra lần trước họ tuy không bắt được tiểu thiếu gia, nhưng Mạc tiểu thư cũng lọt vào tầm ngắm của họ, tôi có cần phái người đến bảo vệ không?”

“Ừm, để bọn họ bí mật bảo vệ là được, phái nhiều người chút.”

An Thần gật đầu một chút cũng không ngạc nhiên.

Mạc Ưu có thể ở với Lục thị trong ba tháng, trong đó người vui nhất chính là bạn nhỏ Lục An Nhiên rồi.

Lục Tấn Uyên hôm nay tăng ca, về đến nhà đã chín giờ tối rồi nhưng dù có về muộn thế nào, anh cũng sẽ đến phòng con trai để xem.

Hôm nay như theo thường lệ, anh nhẹ nhàng mở cửa, và những gì anh nhìn thấy không phải là khuôn mặt đáng yêu khi ngủ của con trai mình, mà là con trai đang nằm sấp trên giường, rung rung hai chân đọc sách.

Lục An Nhiên giật mình, vừa nhìn thấy anh liền đóng quyển sách đang đọc lại, giấu dưới gối.

Anh liếc mắt đi tới: “Đọc cái gì vậy?”

Đôi mắt của cậu bé quay sang: “Không có gì, là truyện tranh.”

Lục Tấn Uyên tin cậu mới lạ, không nói lời vô nghĩa, vươn tay: “Con lấy hay ba lấy?”

Cậu bĩu môi, nhưng cũng biết bản thân không thể giấu, chỉ có thể vẻ mặt không vui vẻ từ từ lấy ra, Lục Tấn Uyên sau khi nhìn thấy bìa tên sách, sắc mặt đột nhiên đen.

Chín mươi chín cách để chinh phục cô gái?

Đây là mớ lộn xộn gì vậy?

“Con lấy đâu ra?” Anh trừng mắt nhìn con trai.

Lục An Nhiên chép chép miệng, đây không phải là hỏi thừa sao: “Mua đó.”

“Ai mua cho con?”

Đầu óc Lục Tấn Uyên nhanh chóng lọc những người có can đảm như vậy trong gia đình.

“Con tự mình mua, đặt hàng qua điện thoại di động, giao tận nơi, đặc biệt là về mặt chất lượng.” Anh chàng nhỏ bé dang hai tay, giọng điệu không giấu được vẻ tự hào.

Lục Tấn Uyên: “...”

Anh hít sâu một hơi: “Sau này không được phép mua càng không được phép đọc những thứ lung tung này.”

Cậu nhỏ không vừa ý, đứng ở trên giường chống khoanh tay, rất khó chịu: “Chỗ nào lung tung chứ, con thấy bên trong nói rất có lý.”

Lục Tấn Uyên tức giận cười nói, trong lòng tự nhủ không nên giáo dục trẻ con bằng bạo lực, mà nên nói đạo lý với cậu, sau đó ngồi lên giường.

“Loại sách này không phải là thứ mà con nên đọc khi còn nhỏ.”

“Ba, ba đây là phân biệt tuổi tác. Con đã năm tuổi rồi, năm sau sẽ lên tiểu học, là một đứa trẻ lớn rồi.” Lục An Nhiên nhấn mạnh.

Anh gật đầu: “Được rồi, con không phải đứa trẻ nhỏ, vậy con nói xem, con xem loại sách này có mục đích gì?”

“Đương nhiên đó là vì Ưu Ưu rồi, Ưu Ưu hiện đang làm việc tại công ty nhà chúng ta, trong sách nói đây gọi là gần quan được ban lộc, là một cơ hội đặc biệt tốt.”

“Cho nên, con nhất định phải nắm lấy, để ba tháng sau Ưu Ưu trở thành bạn gái của con.”

Lục Tấn Uyên: “…”

Anh xoa xoa lòng bàn tay, nheo mắt, đột nhiên cảm thấy tay hơi ngứa.

Quả nhiên, đối với cậu bé hư vẫn là nên dùng bạo lực sẽ hiệu quả hơn, Lục Tấn Uyên cảm thấy con mình chính là thiếu chỉnh đốn, anh đứng dậy.

“Sách ba tịch thu, thành thật đi ngủ cho ba.”

Lục An Nhiên trợn to hai mắt, như bầu trời đang sụp đổ: “Ba, ba thật quá đáng.”

“Hừ, còn có quá đáng hơn đấy, có muốn thử không?” Anh cười khẩy một tiếng.

Cậu bé rụt cổ, ngay lập tức sợ hãi, ngoan ngoãn nằm xuống đắp chăn rồi nhăn mặt nhìn Lục Tấn Uyên không phục.

Tuy rằng nhắm mắt lại, nhưng đầu óc vẫn đang bồn chồn không biết nên dùng biện pháp gì để theo đuổi Ưu Ưu, nếu Lục Tấn Uyên biết cậu đang nghĩ gì, nhất định sẽ đánh trước rồi mới nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »