Chương 7: Người phụ nữ nhẫn tâm nhất

Cao Trạch Vũ lúc này mới nhớ tới cô còn không biết anh, bất quá như vậy sẽ càng tốt không phải sao? Cao Trạch Vũ che dấu cảm giác muốn cười, “Quả nhiên là người phụ nữ nhẫn tâm nhất, như thế nào? Mới qua một ngày liền đem tôi quên sạch sao?”

Nghiêm Thư Hàm nghe đầu kia nói, trực giác nói cho cô, người đang gọi điện là người đàn ông đem đó, nhịn không được tay run một chút. Anh ta hiện tại gọi điện thoại tới làm gì, chẳng lẽ anh ta muốn vịt (lừa đảo)? Hiện tại hướng cô đòi tiền?

Nghiêm Thư Hàm đinh đinh suy nghĩ kia trong đầu: “ Cái kia, vịt tiên sinh, thật ngại, ngày đó đi được cấp, quên cho anh tiền. Anh hiện tại đem số tài khoản cho tôi, tôi cho gửi tiền lại cho anh.”

Cao Trạch Vũ quả thực không thể tin được vào lỗ tai mình, người phụ nữ kia đang nói cái gì, vịt tiên sinh? Hắn lớn lên rất giống vịt sao? Căm giận mở miệng nói: “Đem sức tưởng tượng của cô vứt đi, tôi không phải vịt!”

Lịch Dương đi trước, hướng phía Quý Thu Liệt thông báo. Quý Thu Liệt suy tính nhìn Cao Trạch Vũ, anh ta làm như vậy vì cái gì? Cao Trạch Vũ nhận thức được suy tính trong ánh mắt Quý Thu Liệt, lạnh lùng nhìn hắn một cái. Cho dù cách kính râm, Quý Thu Liệt cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ Cao Trạch Vũ.

Quý Thu Liệt mang Cao Trạch Vũ đi tới một chỗ yên tĩnh. Cao Trạch Vũ nhìn hắn, hoàn toàn mất đi sự hứng thú. Hiện tại, gặp hắn còn không bằng gặp người phụ nữ kia.

Lịch Dương xem lão đại nhà mình không muốn mở miệng liền biết lão đại mất hứng. Lịch Dương nhìn thoáng qua Cao Trạch Vũ, Cao Trạch Vũ rũ mắt không nói.

Nhìn đến Cao Trạch Vũ như vậy, Quý Thu Liệt trong lòng hụt hẫng. Qua một hồi lâu, Cao Trạch Vũ mới bảo Lịch Dương thay thế nói, “Quý thiếu, lão đại của chúng tôi hôm nay tới là muốn làm cho anh một chuyện.”

Quý Thu Liệt nghi hoặc nhìn Lịch Dương, Lịch Dương nhìn thoáng qua Cao Trạch Vũ lại nói: “Quý thiếu, chúng tôi biết nguyên nhân anh tiếp cận Nghiêm gia nhị tiểu thư, nếu không nghĩ muốn Nghiêm gia biết được, liền rời xa Nghiêm gia đại tiểu thư, có thể làm được không?”

Quý Thu Liệt nghe được bọn họ nói biết nguyên nhân, lòng bàn tay không khỏi toát ra mồ hôi lạnh. Nếu bí mật này bị Nghiêm gia biết được, chẳng phải là hết thảy đều bỏ đi. Quý Thu Liệt liền nói: “Muốn tôi như thế nào tin tưởng các người biết bí mật này.”

Lịch Dương nhàn nhạt mở miệng: “Nếu có thể rời xa Nghiêm gia đại tiểu thư, lão đại chúng tôi liền sẽ giúp Qúy thiếu gia, không cần Nghiêm gia trợ giúp, như vậy chẳng phải là đẹp cả đôi đường.”

Quý Thu Liệt nghe được tập đoàn Cao thị có thể trợ giúp, không khỏi bị ích lợi phân tâm. Trầm tư một chút, tình yêu cùng sự nghiệp, hắn nguyện ý vì sự nghiệp vứt bỏ tình yêu, rốt cuộc Tình Tình vẫn là người hán thích, như vậy chính hắn cũng có thể một mũi tên trúng hai đích.

Quý Thu Liệt lộ ra một tia mỉm cười: “Tôi tin tưởng có tập đoàn Cao thị trợ giúp, Quý thị khẳng định sẽ một bước lên mây, thật vinh hạnh.”

Quý Thu Liệt vươn tay ý muốn bắt tay. Nhưng Cao Trạch Vũ nghe được đáp án, lạnh lùng cười, liền lập tức rời đi. Cái này làm cho Quý Thu Liệt mặt mũi có điểm không nhịn được.