Chương 18: Là tôi

Cao Trạch Vũ nghe microphone truyền đến thanh âm, hài lòng cười. “Thư Hàm, là tôi.”

Đơn giản bốn chữ, làm Nghiêm Thư Hàm sững sờ, như thế nào là Cao Trạch Vũ, không phải là một cái người lạ sao?. “Như thế nào sẽ là anh? Đừng nói hai dãy số tôi cho vào danh sách đen đều là của anh nha?”

“Ừ, đúng vậy, nhưng làm sao bây giờ?”

Nghiêm Thư Hàm bất đắc dĩ mở miệng: “Tôi có chuyện quan trọng, không nghĩ nói chuyện với anh, cứ như vậy đi!”

“Thư Hàm, nếu em dám cúp điện thoại, tôi bảo đảm sẽ lập tức đứng trước mặt em, không tin cứ thử xem.”

Nghiêm Thư Hàm bất đắc dĩ bĩu môi, “Vậy muốn nói cái gì mau nói đi! Tôi muốn đi ngủ.”

Cao Trạch Vũ biết đây là cô lấy cớ, nhưng anh không tức giận, dù sao về sau còn có rất nhiều thời gian. “Ngày mai buổi sáng chín giờ tới tập đoàn Cao thị, có chuyện em cần phải tham gia.”

Nghiêm Thư Hàm có ý đồ đẩy cái ôm ra này, kết quả luôn là thất bại như dự khiến. Bất đắc dĩ mà nói: “Anh hôm nay không phải đưa tôi đến công ty sao, như thế nào lại đến khách sạn, có ý gì đây?”

Cao Trạch Vũ không có trả lời, ôm Nghiêm Thư Hàm đến ghế sô pha ngồi xuống, “Đừng nóng vội, tôi đều có sắp xếp tốt, chỉ cần em toàn bộ hành trình phối hợp là được.”

Nghiêm Thư Hàm nhìn anh hôm nay cũng trang điểm qua một phen, không trang điểm đã đẹp, hiện tại càng hoàn mỹ. Một thân tây trang màu xanh đen được cắt may khéo léo, tương xứng với áo sơ mi trắng phía trong, cùng màu sắc hoa văn trên cà vạt, bên ngoài mặc thêm một áo khoác đen, đến tóc cũng đem vuốt ngược lên khác hẳn ngày thường. Nghiêm Thư Hàm cũng không thể không khen ngợi, Cao Trạch Vũ thật sự rất tuấn tú.

Không bao lâu, Lịch Dương liền mang bọn họ đi tới một phòng, bên trong tất cả đều là phóng viên truyền thông. Cũng giống như Nghiêm Thư Hàm đoán trước, vốn đang không dám xác định, hiện tại không cần xác định là được. Truyền thông thấy hai người ngồi xuống, cũng tràn đầy kích động, gấp không chờ nổi: “Nghiêm tiểu thư, cô có phải hay không giống lời mọi người bàn tán, có mưu kế đoạt vị hôn phu của em gái”

Nghiêm Thư Hàm nghe xong, tuy ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thập phần khó chịu “Cái gì? Mưu kế? Các người mới có mưu kế! Đồn đại vớ vẩn, tôi không cần giải thích, nhưng sự thật giống như mọi người chứng khiến”

Nghiêm Thư Hàm bình tĩnh nói xong trong lòng càng không thoải mái, vì cái gì cô lại phải chịu ủy khuất như vậy chứ!.

Cao Trạch Vũ không vui, trên mặt lạnh lẽo làm phóng viên không dám dò hỏi. Vốn dĩ bọn họ tới không phải để giải thích, hà tất nói nhiều như vậy. Nếu không phải vừa rồi Thư Hàm ở dưới ngăn anh một chút, phỏng chừng hiện tại tên phóng viên kia liền phải biến mất.

“Tôi hôm nay mời các vị báo chí truyền thông đế đây không phải để trả lời vấn đề của mấy người, ai còn có vấn đề gì hiện tại đi ra ngoài.

Đám nhà báo vừa nghe liền biết Cao thiếu không vui, cũng không dám hỏi nhiều. Cao Trạch Vũ lạnh lùng nhìn bọn họ liếc mắt một cái: “Hôm nay mời các vị tới đây, đơn giản chính là muốn thông báo Cao gia và Nghiêm gia muốn liên hôn, người đó không phải Nghiêm Thư Tình mà là Nghiêm Thư Hàm. Hôn lễ dự định ba ngày sau tổ chức.” Nói xong liền lôi kéo Nghiêm Thư Hàm rời đi.

Nghiêm Thư Hàm không khỏi buồn bực, rõ ràng chỉ để nói một câu này vì cái gì mà phải vội vàng mời một đám phóng liên đến đây. Cao Trạch Vũ nhìn mặt cô tràn đầy nghi vấn “Suy nghĩ cái gì? Là muốn nói vì cái gì mà phải vội vàng mời một đám phóng viên lớn đến đây sao?”

Nghiêm Thư Hàm không nghĩ tới bị nhìn thấu, “Anh là có thuật đọc tâm sao? Tôi không nói anh cũng biết.”

“Đương nhiên biết em nghĩ gì, căn bản không cần đọc tâm, xem mặt sẽ biết.”

Nghiêm Thư Hàm dừng bước, “Vậy anh rốt cuộc vì sao làm như vậy? Lý do gì? Đừng nói cái gì mà có tiền liền tùy hứng.”

Cao Trạch Vũ cười cười: “Tối nay xem tin tức tự nhiên biết thôi, hiện tại tôi mang em đi đổi trang phục.”

Nghiêm Thư Hàm biết Cao Trạch Vũ sẽ không nói, rầu rĩ đi theo anh. Trong lòng không khỏi nghĩ: “Muốn sớm biết đáp án, hôm nay phải nắm lấy cơ hội. Nhưng nếu Cao Trạch Vũ cả ngày đều dính bên người cô nên làm thế nào thoát thân để đem cái này đi kiểm tra.”

Cao Trạch Vũ xoay người nhìn bộ dáng Nghiêm Thư Hàm trầm tư. Nghiêm Thư Hàm quá nhập thần, thế cho nên Cao Trạch Vũ đột nhiên xoay người cũng không biết, trán đυ.ng phải ngực anh. “Đau!” Nghiêm Thư Hàm căm giận kẻ đầu sỏ gây tội trước mặt, không an ủi cô mà còn đang cười. Một phen hất tay hắn ra, kiêu kì lướt qua.