Mấy người phụ nữ bên cạnh thấy Lệ Cảnh Diễn đã tới, hơn nữa còn nhìn Thi Hạ bằng ánh mắt si tình, bọn họ có thể khẳng định, Thi Hạ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này rồi!
"Hạ Hạ, chồng của cô thật là chu đáo!"
Những người phụ nữ nhìn có vẻ mê hoặc đứng bên cạnh thốt lên, "Nếu tôi có thể tìm được một người bạn trai tốt như cậu chủ nhà họ Lệ đây, chết cũng không hối hận!"
Nhưng mà, Hà Thanh Thanh rất không thoải mái, cô ta vốn dĩ đang đợi để xem trò cười của Thi Hạ, nhưng mà hôm nay thật không thể xem được rồi!
"Thi Hạ, không phải cô nói hôm nay cậu Lệ sẽ không tới hay sao?", Hà Thanh Thanh đột nhiên hỏi.
Thi Hạ còn chưa mở miệng, Lệ Cảnh Diễn đã trả lời rồi.
"Tối hôm qua anh không cẩn thận đã chọc giận vợ rồi, vì vậy em nói sẽ không đưa anh qua đây. Nhưng bây giờ anh đã tự mình tới rồi, có thể tha lỗi cho anh chưa?" anh nói với bộ dạng thâm tình.
Nhưng Thi Hạ nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua, khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên ửng hồng rồi.
Tối hôm qua xảy ra chuyện gì, cô đương nhiên là biết rồi.
Sau khi Lệ Cảnh Diễn đến, Thi Hạ chỉ theo sau, cùng đối phó với những khách mời khác nhau.
Hôm nay Thi Hạ mặc một bộ lễ phục màu hồng, Lệ Cảnh Diễn thì mặc một bộ tây phục màu xanh.
Hai người đứng cùng nhau, đúng là một cặp đôi trời đất tác thành!
Nhưng đến lúc Thi Hạ không còn theo sau Lệ Cảnh Diễn, Bạch Xu đột nhiên bước tới.
"Thi Hạ, cô qua đây với tôi một lát, tôi có chuyện muốn nói với cô," tiếng của Bạch Xu vang lên.
Thi Hạ nghe thấy Bạch Xu tới tìm mình, trong lòng có chút không tình nguyện.
Cô cảm thấy giữa mình với Bạch Xu không có gì để nói cả.
Mặc dù Lệ Cảnh Diễn đang kính rượu với những người khác, nhưng thực tế, tâm trí của anh luôn hướng về người vợ bé nhỏ của mình.
Hôm nay cô ấy ăn mặc cũng quá xinh đẹp đi. Vì vậy nhất định phải trông chừng, tránh để cô chạy lung tung trêu ong gọi bướm!
Nhưng mà nhìn thấy mẹ vợ Bạch Xu của mình chỉ ở một chút rồi rời đi, trong lòng anh có chút không yên tâm.
Bạch Xu vẫn luôn dắt Thi Hạ theo, đến lúc vào trong một căn phòng ở dưới lầu, bà ta mới dừng chân.
Nhìn thấy Bạch Xu vẫn định đi lên lầu, Thi Hạ dừng bước.
"Có chuyện gì thì cứ nói, ở đây không có người, bà không cần phải giả vờ nữa."
Rốt cuộc có chuyện gì không muốn cho người khác biết, nhất định phải tự mình tới đây, tới một chỗ không có người như thế này mới được hay sao?
Bạch Xu không nói gì, chỉ lấy ra từ bên cạnh một tập tài liệu.
Thi Hạ có một dự cảm không lành, cô không muốn mở ra xem, càng không muốn biết bên trong là thứ gì!
"Đây là cái gì?" Cô lạnh lùng hỏi.
"Cô tự mình xem đi."
Thi Hạ không còn cách nào khác, chỉ có thể mở tập tài liệu ra, liếc nhìn một chút.
Nhưng mà, sau khi xem xong tập tài liệu, cô cười lạnh.
"Bà muốn Lệ Cảnh Diễn giúp đỡ sao?"
Khuôn mặt của Bạch Xu mang một biểu cảm rất tự nhiên.
"Cậu ta là con rể của nhà họ Thi chúng tôi, giúp một chút chuyện nhỏ này chắc cũng được nhỉ. Hơn nữa, không phải cậu ta rất thích bộ dạng này của cô hay sao?"
Lúc ở bên ngoài vừa nãy, Bạch Xu đã nhìn thấy rất rõ, bà ta làm thế này, cũng được coi là người từng trải rồi.
Lệ Cảnh Diễn là thật lòng thích Thi Hạ, điều này chắc chắn không thể sai.