Chương 134: Làm Thuốc Giải Của Tôi, Được Không?

Giống như định luật Murphy đã nói, thứ mà ta cảm thấy không có khả năng xảy ra, hoặc là có rất ít xác suất xảy ra, thường sẽ là thứ có khả năng xảy ra nhất.

Thế giới này chính là vậy, khiến ta không thể đề phòng.

Anh cho rằng mình vĩnh viễn sẽ không thích Thi Hạ, nhưng anh lại bắt đầu để ý cô gái này...

Có lẽ, đây chính là sự khởi đầu cho một tình yêu.

Đối với anh, cô dần trở nên hiện hữu một cách quá rõ ràng, nổi bật hơn hẳn những người khác.

Dần dần, cô biến thành người duy nhất tồn tại trong thế giới của anh, không thể thay thế!

"Chào, cho hỏi cậu có gặp một cô gái mặc lễ phục trắng, tóc búi thành một búi không?" Lệ Cảnh Diễn kéo một nhân viên phục vụ lại rồi hỏi.

Lúc này, không tìm thấy Thi Hạ, anh cảm thấy rất lo.

Giống như Thi Hạđã biến thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời anh mất rồi.

Nhưng lúc Thi Hạ chưa bỏ đi, anh lại vô tâm không ý thức được điều này.

Cô giống như không khí vậy, không thể thiếu.

Nhưng bởi vì nó quá hiển nhiên, luôn bên cạnh, nên vô tình khiến ta quên mất sự tồn tại của nó.

"Chủ tịch Lệ, ý anh hỏi là bà Lệ sao?" Người phục vụhỏi.

Lệ Cảnh Diễn gật đầu.

"Đúng, vợ tôi."

Người phục vụ chỉ qua lối đi ở lầu hai, giải thích: "Bà Lệvừa rồi nói là thấy có chút mệt mỏi, đã về phòng rồi."

"Tốt, tôi hiểu rồi."

Lệ Cảnh Diễn gật đầu, chạy vội đi tìm vợ mình.

"Hạ Hạ, Hạ Hạ."

Lệ Cảnh Diễn tìm ra căn phòng dựa theo những gì mà người phục vụ mô tả, mở cửa phòng.

Nhưng người phụ nữ trong đó lại không phải Hạ Hạ, sắc mặt của Lệ Cảnh Diễn lập tức thay đổi.

"Cô là ai?"

Tô Khả Khảsửng sốt, Lệ Cảnh Diễn không nhớcô ấy là ai!

Bọn họ rõ ràng hôm nay mới gặp nhau mà, Lệ Cảnh Diễn... Sao có thể quên chứ!

"Anh Cảnh Diễn ca ca, em là Khả Khả!"

Tô Khả Khả nhìn Lệ Cảnh Diễn.

Nhưng Lệ Cảnh Diễn có vẻ không hề quan tâm.

Anh không đến đây để tìm Tô Khả Khả, anh đến tìm vợ mình - Thi Hạ!

"Cô có gặp vợ tôi không?"

"Anh nói cô Hạ sao?"

Tô Khả Khả có chút bực bội, bởi vì từ khi bước vào cửa đến bây giờ, Lệ Cảnh Diễn căn bản là không hề liếc nhìn cô ta một lần nào.

Anh chỉ quan tâm đến Thi Hạ, Thi Hạ đó thật sựquan trọng vậy sao?

"Tôi đang tìm cô ấy."

Tô Khả Khả cũng đáp: "Em không có gặp!"

Anh chạy hùng hục đến đây để tìm vợ của mình, Lệ Cảnh Diễn xem Tô Khả Khả này là cái gì, không khí sao?

Nghe Tô Khả Khả nói không thấy Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn xoay người bỏ đi ngay.

"Quấy rầy cô rồi."

Ai ngờ cô ta lại kéo anh lại.

"Cảnh Diễn, em thích anh, chúng ta ở bên nhau nhé, được không?"

Tô Khả Khả nói rồi bổ nhào vào lòng của Lệ Cảnh Diễn, không thèm để ý nhìn xem sắc mặt Lệ Cảnh Diễn hiện tại khó coi cỡ nào.

Anh ghét những người phụ nữ không biết ý tứ, đặc biệt là loại haybám dính lấy anh, Lệ Cảnh Diễn càng không có hứng thú!

"Cô làm cái gì vậy, mau thả tôi ra!"

Lệ Cảnh Diễn chợt cảm thấy không khí trong phòng này có mùi không đúng, không phải mùi thơm xịt phòng bình thường.

Lệ Cảnh Diễn bỗng cảm thấy cả người dường như mất hết sức lực, hơn nữa, bên trong người còn đang dần nóng lên!

Anh lập tức hiểu ra là mình đã bị lừa, hôm nay nếu anh thật sự cùng cô Tô Khả Khả này xảy ra chuyện gì.

Nếu vậy sau đó anh sẽ phải đối mặt với những gì, Lệ Cảnh Diễn lập tức hiểu ra!

Thi Hạ, anh đến đây tìm Thi Hạ, anh không thể bị người phụ nữ này mê hoặc.

"Tôi cảnh cáo cô, cô hãy cách xa tôi ra một chút, chồng tương lai của cô là Lệ Cảnh Dương, không phải ta Lệ Cảnh Diễn, cô hãy nhớ cho kỹ!"