Sau khi ăn tối xong thì cô và anh lại lên phòng. Anh phải xem lại sơ qua một số tài liệu để ngày mai anh có cuộc họp quan trọng, đã lâu rồi kể từ khi anh bị thương công ty vẫn chưa có cuộc họp nào. Hơn cả tháng qua anh ở trong bệnh viện xử lý công việc tuy mọi việc vẫn diễn ra êm ả nhưng anh muốn tận mắt mình thấy cách làm việc của mọi người trong công ty.
Cô vào phòng ngủ nằm nghỉ ngơi trước còn anh thì vào phòng làm việc. Cô vừa vào trong phòng thì liền lấy điện thoại bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Nhấn gọi số máy quen thuộc, đầu dây rất nhanh chóng bắt máy
-Anh nghe đây Thuần Mỹ_ giọng nói ấm áp thể hiện tính thân thiết của người đàn ông vang dội
-Kai à! Em muốn dùng bữa tối với anh có được không?. Ngày mai anh rảnh chứ?_ cô e dè hỏi
-Trịnh Tuấn đang không khỏe em đừng làm cậu ấy buồn. Anh không muốn lại là nguyên nhân gây mâu thuẫn cho vợ chồng em. Trịnh Tuấn bị thương anh đã không đến thăm được, anh xin lỗi_ Kai nói bằng giọng đầy áy náy
Thật ra Kai cũng rất muốn đến thăm anh nhưng lại ngại sẽ tổn hại đến tình cảm của hai người. Cô yêu Trịnh Tuấn đến vậy anh không nên gây rắc rối. Lần trước đã là quá đủ rồi, thấy cô đau đớn như vậy Kai thật sự rất hận bản thân và tự nhủ sẽ dõi theo cô từ phía sau. Nhưng hôm nay cô lại có ý muốn hẹn anh dùng bữa tối rốt cuộc là có chuyện gì. Kai đang suy nghĩ thì câu trả lời của cô lại kéo anh về thực tại
-Về Trịnh Tuấn thì anh đừng lo. Anh ấy sẽ cùng dùng bữa với chúng ta. Hai người đã không có ấn tượng tốt về nhau nên em muốn cải thiện mối quan hệ đó. Kai à, anh là bạn của em thì cũng là bạn của anh ấy em không muốn cả hai phải khó xử khi gặp mặt vì em muốn trong tương lai chúng ta sẽ càng thân thiết hơn vì anh chính là người bạn tốt nhất mà em có. Cho nên Kai anh có thể đồng ý không?_ Lương Thuần Mỹ
-Nhưng mà chuyện này rất khó xử giữa anh và Trịnh Tuấn em à!. Anh không chắc anh và cậu ấy có thể làm bạn được hay không_ Kai
Đối với tình địch của mình làm sao anh có thể bình tĩnh để kết bạn, kết thân. Nếu anh phải chứng kiến cảnh cô và người đàn ông khác thân mật yêu thương có phải điều đó là quá tàn nhẫn với anh hay không. Nhưng anh biết phải làm sao đây. Chẳng lẽ anh từ chối và nói lý do thật sự cho cô biết hay là nói dối anh không có thời gian để đến
-Chưa thử sao biết là không được. Kai à em xin anh đấy. Đây là việc đầu tiên và cũng là việc cuối cùng em muốn anh làm vì em có được không?_ Lương Thuần Mỹ
-Anh....anh...Thôi được. Ngày mai anh sẽ đến. Em cứ chọn địa điểm và thời gian rồi nhắn qua cho anh_ Kai ngập ngừng nói
-Được. Cảm ơn anh. Không hổ danh là người bạn tốt của Lương Thuần Mỹ này_ cô nói với giọng đầy tự hào
Kai nghe vậy liền bật cười. Anh rất thích thái độ vô tư này của cô
-Ai bảo anh lại là người sinh ra là bạn tốt của em chứ!. Không còn sớm nữa em nghỉ ngơi đi_ anh bây giờ phải hạn chế nói chuyện với cô. Anh chỉ muốn cuộc sống cô êm ả hạnh phúc thế là quá đủ với anh rồi
-Uhm. Anh cũng nghỉ ngơi đi!_ Lương Thuần Mỹ
Kết thúc cuộc gọi cô thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng xong giờ chỉ còn thực hiện bước cuối cùng đó là giúp anh và Kai quen biết nhau.
21h thì anh xứ lý tài liệu xong và quay lại phòng ngủ. Anh mở cửa phòng ra thấy cô đang ngồi trên giường xem tivi, cảm giác ấm áp cứ ùa về. Anh giờ đã không còn một mình trên cõi đời này nữa rồi. Anh đóng của phòng lại rồi bước tới giường ngồi xuống cạnh cô. Cô liền tắt tivi làm anh có chút khó hiểu, không biết tiểu yêu tinh của mình lại muốn bày trò gì
-Em không coi nữa sao. Muốn ngủ rồi à?_ anh tà mị hỏi
-Đừng có mà nói bậy. Anh dạo này khác xưa quá nha_ cô nói
-Anh khác gì chứ?_ anh hỏi
-Nói chuyện khó hiểu!_ Lương Thuần Mỹ
-Không phải chính em đã thay đổi anh sao. Anh nghĩ em hiểu ý mà anh nói. Lương Thuần Mỹ anh biết em rất thông minh nên đừng giả bộ với anh_ anh vừa nói vừa kéo cô vào lòng
Cô vừa cười vừa cựa quậy nói
-Em có chuyện nghiêm túc muốn nói với anh_ Lương Thuần Mỹ
-Được. Em nói đi anh nghe_ Trịnh Tuấn
-Ừ. Em đã hẹn dùng bữa với Kai vài tối ngày mai. Anh đã hứa với em rồi anh phải có mặt đó_ cô nói
-Em thật sự muốn anh và hắn ta gặp nhau sao?_ anh khó tin hỏi lại. Dù biết sẽ có nhiều mâu thuẫn nhưng sao cô cứ thích nó diễn ra chứ. Anh nhớ người phụ nữ của anh rất yêu hòa bình cơ mà
-Em nói là sẽ làm_ Lương Thuần Mỹ
-Trịnh Tuấn anh nói là sẽ làm. Anh đã hứa với em nhất định anh sẽ thực hiện. Chiều mai anh sẽ về sớm để đón em_ Trịnh Tuấn
-Tốt!_ cô nói
-Chúng ta ngủ thôi!_ anh vừa nói vừa hôn lên má cô một cái.
Tay lại không yên phận mò mẫm. Cô liền cương quyết đẩy tay anh ra. Lần này không dễ với cô như lúc sáng đâu nha
-Đừng có làm rộn. Em vẫn còn rất mệt. Ngủ đi!_ cô trừng mắt lên với anh nói
-Em còn mệt sao?_ anh nhăn mày hỏi. Anh thật sự lo cho cô nha
-Uhm. Vẫn còn mệt_ cô nói
-Vậy nằm xuống ngủ thôi_ anh đành yên phận nằm xuống cùng cô. Ôm cô vào lòng ngủ thật sâu
Ps: Nếu bắt đầu từ ngày mai mik ra mỗi ngày 1 chap thì sao nhỉ?. Ai ủng hộ mik k nè😊. Cmt hoặc bình chọn để mik có động lực up chap nha💖