Chương 2: Chấp Niệm

Ngày hôm sau Trác Thạc Hy một mình về Trác gia, ông bà Trác cứ hỏi về Hác Thế Kiệt tại sao không cùng cô về, nhưng cô nói anh bận công việc ở tập đoàn.

Ở Trác gia có thiếu gia Trác Viễn Phong và hai cô tiểu thư là Trác Thạc Ly, Trác Thạc Hy. Trác Thạc Ly là chị gái của cô đã kết hôn cùng với thiếu gia Trịnh gia và cả hai đã có cô con gái nhỏ 2 tuổi tên là Trịnh Thạc Yên.

Trác Viễn Phong hiện tại đang là tổng giám đốc của Trác thị và còn đang độc thân, anh năm nay đã 29 tuổi.

Đến buổi chiều Trác Thạc Hy định đi về Hác gia thì Hác Thế Kiệt bỗng xuất hiện ở Trác gia, còn đem rất nhiều quà cáp đến.

" Ba mẹ con mới đến " anh cúi đầu chào ông bà Trác

" Ừm, đến đón Thạc Hy sao? Bận việc thì cứ làm, có tài xế đưa con bé về mà " ông Trác nói

" Vâng "

" Thế Kiệt à, ba mẹ chỉ có hai cô con gái là Thạc Ly và Thạc Hy. Thạc Ly thì đã có chỗ nương tựa nên ba mẹ rất yên tâm và chỉ còn Thạc Hy, ba mẹ mong con hãy yêu thương chăm sóc con bé "

Hác Thế Kiệt nghe xong liền lập tức nhíu mày, anh đang rất khó chịu khi nghe ông Trác nói.

" Vâng "

Trác Thạc Hy thấy Hác Thế Kiệt đồng ý mà vui trong lòng, cô tin có một ngày anh sẽ cảm nhận được tấm chân tình của cô.

Hác Thế Kiệt ở lại nói chuyện với ông bà Trác một lát rồi xin phép ra về, khi nãy anh bị mẹ mình lôi đầu đến Trác gia, vì không muốn ba mẹ mình mất mặt nên Hác Thế Kiệt đành ngậm ngùi đến đây để làm con rể tốt.

Ngồi trên xe Trác Thạc Hy cứ nhìn qua anh rồi mỉm cười, chắc anh đã mở lòng đón nhận mình.

" Thế Kiệt?"

" Khi nãy tại ba em ép tôi vào đường cùng nên tôi mới nói vậy, thỏa thuận của chúng ta vẫn sẽ như vậy " anh lạnh nhạt nói.

Trác Thạc Hy nghe xong mà mắt đỏ au lên, cô không hy vọng nhiều từ anh mà hãy cứ âm thầm bên cạnh anh.

Buổi tối bà Hác đã kéo Hác Thế Kiệt đi vào thư phòng để nói chuyện, tại sao con trai bà lại ngu ngốc không đón nhận một cô con gái tốt và dịu dàng như Trác Thạc Hy.

" Thế Kiệt à, dù gì con và Thạc Hy cũng đã kết hôn với nhau "

" Mẹ biết rõ trong lòng con có ai mà, sao mẹ không đặt mình vào hoàn cảnh của con "

" Tiểu Du đã đi lấy chồng, với lại con bé cũng là em họ của con "

" Mẹ, khi yêu rồi rất khó để buông bỏ, con rất hối hận khi đã không giữ Tiểu Du ở lại và thổ lộ tình cảm với em ấy "

" Đã là quá khứ rồi, mẹ cũng không muốn như vậy? "

" Nhưng con không thể yêu ai ngoài Tiểu Du " anh ngã người ra sau ghế.

Hác Thế Kiệt không phải là người tàn nhẫn độc ác, anh cũng không muốn tổn thương Trác Thạc Hy nhưng trong lòng anh chỉ có Trương Tiểu Du thì phải làm sao.

....................

Đã một tuần trôi qua Hác Thế Kiệt vẫn mặt lạnh với Trác Thạc Hy, anh còn không về nhà dù bà Hác có gọi đến cỡ nào.

Trác Thạc Hy buồn bã nằm trên giường, có ai như cô không? Lấy chồng nhưng chồng đi đâu cô cũng không biết và cũng không dám hỏi.

Hác Thế Kiệt ở lại tập đoàn không về nhà, anh không muốn phải chung một phòng với Trác Thạc Hy.

Hác Thế Kiệt nhâm nhi ly rượu trên tay mà nhớ đến Trương Tiểu Du một người con gái anh yêu say đắm.

Trương Tiểu Du chính là con nuôi của cậu ruột Hác Thế Kiệt, lúc còn nhỏ Hác Thế Kiệt lúc nào cũng cưng chiều Trương Tiểu Du và anh đã yêu cô từ lúc nào không biết.

Trương Tiểu Du năm 18 tuổi thì ra nước ngoài du học, sau đó làm việc và lấy chồng bên đó, hiện tại cô đã 25 tuổi. Ngày Trương Tiểu Du lấy chồng là lúc Hác Thế Kiệt như mất cả thế giới và dặn lòng sẽ không yêu thêm một ai nữa.

Hác Thế Kiệt luôn mong mỏi chờ đợi từng ngày Trương Tiểu Du về nước để anh thổ lộ tình cảm với cô nhưng chưa kịp nói thì cô đã lấy chồng.

7 năm nay chưa ngày nào Hác Thế Kiệt không nhớ đến Trương Tiểu Du, mỗi lần gặp cô lòng anh đau như cắt nhưng chẳng ai hiểu cả.

" Tiểu Du? Anh nhớ em quá " Hác Thế Kiệt lấy hình của Trương Tiểu Du ra xem.

Dù bây giờ Trương Tiểu Du đã có gia đình nhưng anh vẫn không thể nào quên được Tiểu Du dễ thương đáng yêu của anh.