Chương 14:

“Thiên Hàn và Diệp Tâm! Mau chuẩn bị để bắt đầu buổi lễ thôi.”

Dương Thiên Hàn và Diệp Tâm lúc này cùng nắm tay nhau tiến vào khán đài, không khí trở nên trầm lặng bởi hai nhân vật chính, nhìn qua cũng biết họ không hề có vẻ hạnh phúc khi kết hôn với nhau.

Hôn lễ cứ thế diễn ra trong tĩnh lặng, sau khi kết thúc Dương Thiên Hàn liền bỏ đi về trước để lại Diệp Tâm cô đứng ở sảnh, Dương phu nhân và Dương lão gia đi tới khẽ vào vai cô an ủi.

“Không sao, còn có hai người bọn ta ở đây một lát về cùng ba với mẹ nhé.”

Diệp Tâm khẽ gật đầu, sau khi trở về nhà Dương Thiên Hàn đã liền vội đi tắm để giải tỏa tâm trạng, Diệp Tâm lúc này cũng vừa về tới nơi, cô đi vào trong phòng ngồi trên giường hướng mắt về phía nhà tắm, tiếng nước chảy bên trong có lẽ anh đang tắm.

Dương Thiên Hàn lúc này cũng tắm xong, anh đi ra với thói quen là không mặc quần áo thay vào đó là quấn khăn ngang người, vừa bước ra đã thấy Diệp Tâm ngồi đó anh khẽ giật mình.

“Anh… sao không mặc quần áo.”

Diệp Tâm lúc này liền kêu lên, Dương Thiên Hàn giật mình không lẽ cô ngốc lắm sao, vậy mà cũng biết ngại mấy cái chuyện như này à?

“Nhà của tôi, tôi thích được không, từ hôm nay tôi không nói tới cô và cô cũng đừng có xen vào chuyện của tôi, với lại đừng có phá nếu không tôi ném cô ra ngoài.”

Dương Thiên Hàn nói rồi liền đi sang phòng khác để thay quần áo, cả hai cứ thế không ai nói tới ai trong một tuần đó, xem nhau như người vô hình, yên bình như vậy cũng được một tuần trôi qua rồi.

Anh ngủ phòng riêng, ăn cơm cũng không ăn cùng, và khá ít khi gặp nhau, dù sao vậy cũng tốt cô cũng không cần anh phải bám lấy mình, dù sao cũng xem như đến đây để thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ con Bạch Sinh Liên mà thôi.

Hôm nay Dương Thiên Hàn đi ra ngoài, cô liền lấy điện thoại ra gọi cho bác Dương.

“Tôi nghe đây tiểu thư.”

“Công ty con của Trương thị đang âm thầm phát triển, bác giúp con triển khai cho Nhậm Hào và nhờ cậu ấy tuyển thêm nhân viên và nội vụ gấp cho con nhé.”

Lần này Diệp Tâm muốn nhân cơ hội này phát triển công ty của mẹ mình trước đây trong âm thầm, và hiện tại cô muốn hợp tác với một công ty AB của nước ngoài sắp đổ bộ về, chỉ cần hợp tác với họ công ty sẽ có thể trở mình.

“Tôi biết rồi thưa tiểu thư.”

“Chuyện này phải làm gấp rút, bác nhớ giúp con nhanh một chút nhé.”

Phía Dương Thiên Hàn, anh cũng vừa nhận được thông tin của công ty nước ngoài đó sắp đổ bộ về, anh liền cho người chuẩn bị để bắt lấy cơ hội này.

“Sẽ có nhiều người muốn hợp tác với AB lắm, nên cố gắng nhanh tay một chút.”

Dương Thiên Hàn nhếch môi cười đầy tự tin, cả hai lại không ngờ sắp trở thành đối thủ của nhau trên thương trường, Dương Thiên Hàn và Diệp Tâm vẫn còn giữ vẻ tự tin ấy.

Hôm nay, AB chính thức đổ bộ về, Dương Thiên Hàn nhân cơ hội đó nên đã hẹn Jack chủ tịch của tập đoàn AB để đi bắn cung, Jack nghe danh của Dương Thiên Hàn lừng lẫy trên giới thương trường nên rất muốn được gặp và hợp tác với anh, nhưng số lượng người muốn hợp tác với AB quá nhiều không thể đếm xuể.

“Chủ tịch, thật ra người gửi thông tin hợp tác đầu tiên không phải Dương Thị, mà là người của Trương thị ạ.”

Jack cầm trên tay thông tin của Trương thị, thì ra cũng là một tập đoàn khá lớn mạnh đấy chứ, Jack liền nghĩ ra một chuyện vui.

“Chuẩn bị xe để đến chỗ Dương Thị trước đi, hẹn Trương thị đến đó luôn, thật muốn mở mang tầm mắt xem.”

Lúc này, Dương Thiên Hàn đang ngồi uống cà phê để đợi Jack đến, thì nhận được một tin nhắn của bên quản lý.

[Dương thiếu, Trương thị… là người gửi hồ sơ đầu tiên, nên chúng ta chỉ có thể đứng thứ hai thôi.]

Dương Thiên Hàn nhìn dòng tin nhắn, lúc này tâm trạng của anh tệ vô cùng, Trương thị chẳng phải đã sụp đổ rồi sao? Tại sao lại có thể lớn mạnh và nhanh tay hơn cả Dương Thị như vậy.

“Chết tiệt.”

Dương Thiên Hàn khẽ mắng một câu, bỗng lúc này một bóng người đi vào, Dương Thiên Hàn liền thay đổi sắc mặt, đi tới niềm nở bắt tay với Jack, nhưng dù có gửi hồ sơ sớm đi nữa thì hiện tại danh tiếng của Dương Thị lớn hơn nên nắm chắc phần thắng lần này rồi.

“Dương thiếu gia, quả thật hơn cả lời đồn, tuổi trẻ tài cao.”

Jack hết lời khen ngợi, vừa nhìn thấy Dương Thiên Hàn ông đã muốn xoay đổi ý 360 độ và muốn hợp tác với anh liền nhưng vẫn còn một khúc mắc đó là Trương thị nên vẫn chưa thể đưa ra quyết định được.

“Nghe nói ông rất thích bắn cung, nên hôm nay có nhã hứng thử tài với nhau có được không?”

Dương Thiên Hàn ngỏ ý, Jack đã đến đây rồi đương nhiên phải thử sức chứ, nếu không thì còn ai coi ra gì nữa. Cả hai bắt đầu đi tới phong thay trang phục cho thoải mái để dễ dàng vận động.

“Ngài Jack cứ bắn trước đi.”

Dương Thiên Hàn lui về phía sau để cho Jack lên đứng ở vạch chuẩn bị, một tư thế nhắm bắn rất đẹp, mũi tên liền bay một phát ngay tâm, Dương Thiên Hàn đi tới vỗ tay.

“Kỹ năng của ngài Jack quả là điêu luyện.”

“Quá khen rồi, tới lượt cậu.”

Dương Thiên Hàn nhếch môi cười đầy tự tin, trước giờ không có chuyện gì có thể làm khó được anh, Dương Thiên Hàn dương cung lên nhắm thẳng ngay tâm, mũi tên bay một phát chẻ đôi mũi tên của Jack, Jack được một phen rủa mắt, và thán phục không ngờ hơn cả lời đồn.

“Nhường rồi.”

Vẫn là câu nói quen thuộc của anh, trong lúc này Diệp Tâm đã nhận được tin Jack đang ở sân vận động tập bắn cung, cô liền cởi bỏ lớp mặt nạ xấu xí của mình, thay một bộ váy ôm sát người, quả là thân hình trời ban vòng nào ra vòng nấy, khoác một chiếc áo vest lên vai, ra vẻ một nữ chủ tịch của tập đoàn Trương thị.

“Mẹ, Trương thị bây giờ chỉ có thể mong chờ ở con, cho nên nhất định không để mẹ phải thất vọng, sau khi Trương thị lớn mạnh con nhất định phải lấy lại Diệp thị và đánh bại cả Dương Thiên Hàn.”