Chương 13: Người Đầu Tiên Dám Từ Chối Tôi..

Anh ngủ dậy đã là buổi trưa của ngày hôm sau, vì tác dụng phụ của thuốc đã khiến anh ngủ mê man

vệ sinh cá nhân xong anh xuống nhà, nhìn một vòng rồi ngồi xuống sa long mở ti vi xem tin tức..

- Thiếu gia mời dùng trà "Kiều Lan đặt ly trà trên bàn cung kính nói"

Bạch Tử Thiên cầm ly trà lên mắt anh nhìn vào bên trong ly, khói vẫn còn thổi lên nhè nhẹ"

- Uyển Đình đâu?

- Dạ Uyển Đình tiểu thư đã đi từ sáng sớm..

- Đi đâu? "Anh nhíu mày giọng nói đã bắt đầu mất kiên nhẫn"

- Tôi không biết chỉ thấy cô ấy mang theo vali.. tôi có hỏi nhưng cô ấy không nói..

- Dì xuống làm việc đi. "Anh trầm giọng nói rồi ngã người ra sau ghế mắt nhắm hờ lại"

Phải, cô ấy đã đi rồi, cô ấy đã cự tuyệt thỉnh cầu của anh, Đường Uyển Đình cô là người đầu tiên dám từ chối yêu cầu của tôi.

- Dì.. dạo này vẫn khỏe chứ.? Con có mua một ít nhân sâm hàn quốc là hàng chính hãng gửi về biếu chú và dì bồi bổ sức khỏe ạ..

" Hàn Yên Nhi vào tới đại sảnh đã thấy Trang Nhã Linh ngồi trên sô pha thì vui vẻ đi vào mồm năm miệng mười cười tít mắt tới ngồi bên cạnh, đưa túi quà đến trước mặt Trang Nhã Linh"



"Trang Nhã Linh cười ôn hòa nhận lấy túi quà từ tay Hàn Yên Nhi"

- Cái con bé này đến chơi là được rồi còn bày đặt quà cáp cho tốn kém, ở đây nào có thiếu gì chứ..

- Chỉ là chút quà mọn thể hiện lòng thành của con dì cứ nhận cho con vui..

- Được rồi.. Cảm ơn con..

Con đã gặp Tử Thiên chưa?

- Dạ rồi ạ.." Hàn Yên Nhi liền thay đổi sắc mặt khi nghe nhắc đến anh, cô cúi đầu giọng nói đã nghẹn ngào như sắp khóc"

- Anh ấy nói sẽ không bao giờ lựa chọn con...Ba con cũng đã biết chuyện ông ấy đã rất tức giận, và quyết định cho con sang Mỹ định cư không quay về đây nữa..

Trang Nhã Linh nhíu mày rồi đưa tay nâng mặt Hàn Yên Nhi lên lau đi giọt nước mắt đang đọng trên khóe mi dịu dàng dỗ dành cô

- Yên Nhi con đừng khóc, dì sẽ gọi Tử Thiên về nói chuyện, ba Tử Thiên cũng sẽ bắt nó phải kết hôn với con, đừng vì chút chuyện nhỏ này mà ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà ta..

- Dạ.. dì đừng làm khó anh ấy nữa. Con cũng đã suy nghĩ kĩ rồi, chuyện gì cũng không nên quá cưỡng cầu, dì đừng lo những mối làm ăn của Hàn gia và Bạch gia hai nhà chúng ta sẽ không ảnh hưởng gì đâu.. Con đã nói rõ mọi chuyện với ba con rồi sẽ không rút vốn đầu tư đâu..

- Nhưng mà...

- Dì à.. con thật sự đã nghĩ thông rồi, dù không có phúc phần được làm con dâu của dì, nhưng con vẫn sẽ xem dì như là người mẹ thứ hai của con.. lâu lâu con sẽ quay về thăm dì, sẽ thường xuyên gọi điện thoại nói chuyện với dì.. được không?

"Hàn Yên Nhi nắm tay Trang Nhã Linh giọng nói cực kì ngọt ngào khiến ai nghe thấy đều phải mũi lòng"



- Tử Thiên nó thật không tốt, vợ hiền vợ xinh đẹp lại giỏi giang ở ngay trước mắt mà nó lại không xem trọng, thật là có lỗi với con.."Trang Nhã Linh áy náy nhìn Hàn Yên Nhi"

- Dì đừng nói vậy, bây giờ con chỉ mong anh ấy sớm tìm được người mình yêu thương rồi kết hôn để còn sớm sinh đích tử cho dì.. để dì vui vẻ hơn..

"Hàn Yên Nhi tựa vào lòng Trang Nhã Linh nhẹ nhàng thì thào trong lòng bà"

- Haizz.. Ta thật sự chờ đã quá lâu rồi.. Tử Thiên con người nó quá lạnh lùng lại khó hầu hạ, chẳng biết phải chờ đến bao giờ nó mới tìm được người vừa mắt mình, đã 26 tuổi rồi nhưng chưa bao giờ nghe nó nhắc đến tên một đứa con gái nào. Cứ tưởng hai đứa có thể thành đôi vậy mà nó lại....

- Dì à..mình nói chuyện khác được không, đừng nhắc đến chuyện đó nữa, Con có chuyện muốn nhờ dì giúp có được không?

" Hàn Yên Nhi ngước lên nhìn bà chớp chớp mắt gương mặt cực kì đáng yêu khiến ai nhìn vào cũng không nỡ từ chối bất cứ một yêu cầu gì từ cô"

- Được rồi con nói đi.. nếu được dì sẽ giúp con..

- Dạ ngày mai con sẽ mở một buổi tiệc chia tay nhỏ để chào tạm biệt với mọi người rồi mới bay qua Mỹ.. Con muốn mời anh ấy đến để gặp lần cuối, nhưng chỉ sợ anh ấy không đến con muốn nhờ dì nói với anh ấy giúp con một tiếng, không biết có được không ạ?.." Ánh mắt lộ rõ tia mong chờ của cô đang nhìn Trang Nhã Linh chỉ sợ bà sẽ từ chối"

- Chuyện này không thành vấn đề một lát dì sẽ gọi nói với nó, nhất định nó sẽ đến.. con cứ yên tâm..

"Trang Nhã Linh đặt tay lên tay Hàn Yên Nhi mỉm cười ôn nhu"

- Dạ con cảm ơn dì..

Hàn Yên Nhi gương mặt dịu hiền thoáng chốc trở nên tà mị, gian xảo, cô cười nhếch môi mãn nguyện vì bước đầu tiên trong kế hoạch đã thành công mĩ mãn..