Phóng chân khí ra ngoài, đây là năng lực mà chỉ các cao thủ Thần Cấp mới có.
Lúc này, Lý Thiệu Minh đứng dưới một bóng đen to lớn, trong mắt tràn đầy lửa hận. Anh như một quỷ thần tôn quý, trên người toát ra sát khí lạnh lẽo cùng khí đen nồng đậm.
“Hiên Tịnh Vũ, em từng nói với anh, anh không hiểu được giới nhà giàu. Giờ anh nói cho em biết, anh xuất thân từ gia đình giàu có, anh hiểu được giới nhà giàu là như thế nào”.
“Nhà giàu theo lời của em, quả thật là sâu như biển”.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lý Thiệu Minh, Hiên Tịnh Vũ không khỏi nhói lòng.
Cô có thể cảm nhận được những kiềm nén và đau đớn mà anh đã trải qua trong gia đình giàu có từ bé đến khi trưởng thành.
“Không ngờ anh ta lại là một cao thủ Thần Cấp?” Vệ sĩ nhà họ Ngụy vội vàng bảo vệ cô chủ nhà họ Ngụy, bọn họ cảm nhận được sát khí toát ra từ người Lý Thiệu Minh, nhanh chóng bảo vệ Ngụy Khuynh Thành lui lại phía sau.
Cao thủ Thần Cấp rất nguy hiểm, sức công phá của bọn họ cực kì lớn. Ngụy Kiệt không khỏi khẽ nheo mắt, may mà cậu ta thông minh, kịp thời phân tích được tình thế hiện tại của nhà họ Ngụy, nên đã đứng về phía Ngụy Vinh Hoa và Lý Thiệu Minh. Nếu cậu ta có mắt không tròng đắc tội với Lý Thiệu Minh, thì bây giờ câu chuyện đã khác rồi. Thất sự không hiểu nhà họ Lý nghĩ gì, trong gia tộc có một người xuất sắc như vậy lại không biết trân trọng. Hiện giờ, bọn họ đã đắc tội với Lý Thiệu Minh, người bọn họ đắc tội không phải là một người bình thường mà có lẽ là một ôn thần......
Để chữa khỏi bệnh cho Ngụy Vinh Hoa, Lý Thiệu Minh và giáo sư An đã ở trong phòng phẫu thuật suốt hai ngày hai đêm. Dù sao đi nữa anh cũng chỉ là con không, không phải là thần tiên, cũng cần phải nghỉ ngơi. Khi cảm xúc của anh dần dần bình tĩnh lại, chỉ cảm thấy một cơn mệt mỏi cuồn cuộn ập đến, bèn kéo một trước ghế ngồi trước cửa sổ, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ rồi chìm vào giấc ngủ.
Không cần Lý Thiệu Minh giải thích, Hiên Tịnh Vũ đã biết thân phận của anh. Cô không rời đi mà chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh nhìn Lý Thiệu Minh, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Ngày hôm sau, trận đấu với nhà họ Hồng ở tỉnh Đông Sơn được diễn ra.
Hôm nay là ngày đội của Lý Thiệu Minh đấu với đội của Hồng Võ. Lý Thiệu Minh đã đánh bại Hồng Kim Cương tại trại huấn luyện Thiên Lang và đuổi đội nhà họ Hồng ra khỏi chiến khu phía Bắc. Anh còn thắng Hồng Kim Cương trong vụ cá cược nên đã cử Triệu Thế Hy, Cuồng Phong và Lôi Tiểu Minh đi cướp tài sản của nhà họ Hồng, do vậy Hồng Võ hận anh đến tận xương tủy. Đầu tiên, ông ta đến tìm phái Thiếu Lâm bảo vệ công bằng cho mình, rồi gọi điện thoại cầu cứu Hồng Môn ở nước ngoài. Nhà họ Hồng là thế lực đứng đầu tỉnh Đông Sơn, Hoa Hạ và có địa vị cao nhất trong giới võ lâm của tỉnh này. Ngày đội của Lý Thiệu Minh và đội của nhà họ Hồng đấu nhau, hầu như tất cả các gia tộc đều đến ủng hộ.
Bên ngoài sàn đấu nhà họ Hồng chật ních các xe hơi hạng sang, rất nhiều những người đàn ông cường tráng tập trung đầy ở cả bên trong lẫn bên ngoài sàn đấu. Có phóng viên muốn trà trộn vào để thăm dò tình hình đã bị các đệ tử nhà họ Hồng không chút do dự chộp lấy máy ảnh và đập mạnh xuống đất.
Tiền cược của Hồng Võ và Lý Thiệu Minh là ba mươi tỷ, bên cạnh đó còn quy định, nếu đội của Lý Thiệu Minh bị thua, thì tất cả các thành viên phải tuân theo hình phạt của phái Thiếu Lâm, đi theo cao thủ phái Thiếu Lâm đến bên trong vách núi Tư Qua sống đến suốt đời. Vách núi Tư Qua của phái Thiếu Lâm không khác gì nhà giam của Lý Thiệu Minh. Đều là nơi mà sau khi đánh bại đối thủ, vì lòng từ bi mà không muốn gϊếŧ chết họ, liền nghĩ ra cách giam giữ họ cả đời để tránh đối phương âm thầm trả thù.
Bởi vì bối cảnh của bảy thành viên trong đội Lý Thiệu Minh đều không tầm thường, Lý Thiệu Minh được hậu thuẫn bởi nhà họ Lục ở Giang Nam, Lôi Tiểu Minh là con trai của Lôi Lịch Đường ở Giang Tây, Triệu Thế Hy và Bích Tỷ lại đều là con gái duy nhất của hai gia tộc có địa vị tối cao trong giới võ lâm. Hồng Võ muốn đánh bại nhóm người Lý Thiệu Minh, nhốt bọn họ trong vách núi Tư Qua để báo thù. Để ngăn việc sau khi nhóm người Lý Thiệu Minh thua, những vị phụ huynh này không phục nên ông ta còn đặc biệt mời phó minh chủ võ lâm của tỉnh Đông Sơn, bộ trưởng bộ thể dục thể thao tỉnh Đông Sơn, trụ trì điện Giới Luật – một trong sáu điện của phái Thiếu Lâm, người giàu có nhất tỉnh Đông Sơn, bang chủ Hồng Môn ở nước ngoài cậu chủ Hoa Anh Hùng làm trọng tài cuộc đấu võ này.
Cuộc đấu võ lần theo thể chế thi bảy thắng bốn, dựa trên tiêu chuẩn thi đấu võ thuật toàn quốc, mỗi đội sẽ cử ra bảy người, đội nào thắng bốn hiệp trước sẽ giành chiến thắng.
“Hồng Võ, ông không phải lo lắng về trận đấu lần này, tỉnh Đông Sơn là địa bàn của ông, đây là sân nhà của nhà họ Hồng các ông
Những khán giả đến xem ngày hôm nay đều là các thế lực lớn và thuộc hạ của các gia tộc lớn tỉnh Đông Sơn, bọn họ đều là người ủng hộ các ông
Ông chưa nghe nói à? Thông thường đội chủ nhà tổ chức thi đấu đều có một quy tắc ngầm, đó là hai trận đầu chắc chắn sẽ thắng
Yên tâm đi, đám người Lý Thiệu Minh không tồi, thắng được cả Quỷ Đói, nhưng hình như bọn họ cũng đã bị thương nặng, tôi không tin trong một khoảng thời gian ngắn như vậy bọn họ đã có thể đấu được với ông
Đám nhóc này thua là cái chắc rồi, hắn ta thua ông một điểm, sau đó dựa vào quy tắc ngầm, ông lại có thêm hai điểm, tức là ông đã thắng ba điểm rồi
Còn về những hiệp về sau, tôi còn có một con át chủ bài nữa, đảm bảo cho ông thắng chắc một điểm
Thế là bọn ông thắng bốn trận rồi, đám Lý Thiệu Minh này thua chắc rồi”
Hoa Anh Hùng đeo một chiếc kính da^ʍ to, mặc một chiếc áo sơ mi hoa, hai tay còn ôm hai người đẹp mặc bikini, ngồi trên ghế chủ trì tự tin nói với Hồng Võ.
“Cậu chủ Hoa, tên Lý Thiệu Minh này thế mà dám cướp tài sản của nhà họ Hồng, hủy hoại danh tiếng của nhà họ Hồng chúng tôi trong giới võ lâm, tôi hận không thể ăn thịt uống máu hắn ta, sao có thể sợ hắn ta được cơ chứ? Tôi chỉ là cảm thấy hơi không thoải mái, lo rằng trận đấu này xảy ra sai sót, dù sao thì trận này, nhà họ Hoa các cậu cũng hỗ trợ tôi ba mươi tỷ, mà tôi và Lý Thiệu Minh cũng đã đánh cược, nếu ai thua thì sẽ đi theo phải đi theo người kia”. Hồng Võ khẽ nhíu mày.
“Yên tâm đi, có quy tắc ngầm rồi. Chủ nhà khi thi đấu sẽ được thắng hai trận đầu tiên. Hơn nữa, bổn thiếu gia tôi còn có một con át chủ bài nữa, bảo đảm Lý Thiệu Minh sẽ thua một hiệp, ông nhất định sẽ thắng”. Hoa Anh Hùng nói.
“Cậu chủ Hoa, con át chủ bài đó của cậu là gì? Sao cậu có thể chắc chắn bọn họ sẽ thua một hiệp như vậy?” Hồng Võ hỏi.
“Ha ha, bọn họ có nội gián của tôi. Các giám khảo khác đến rồi, ông đừng cho ai biết chuyện này”, khi mấy giám khảo khác lên sân khấu, Hoa Anh Hùng lập tức nháy mắt với Hồng Võ.”
Ngay sau đó, một chiếc trực thăng từ trên trời lao xuống. Khi cánh quạt của chiếc trực thăng đang quay nhanh, thì Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh, Chu Bảo Bảo, Mã Tiểu Linh và Bích Tỷ mặc đồ đen bước xuống. Đi sau đó là một chiếc xe sang trọng, Lục Kim Đan dẫn theo một đám cao thủ của nhà họ Lục bước ra, Lợn Rừng cũng bước ra cùng Đại Quân, anh Hổ và một đám đàn em.
Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Lôi Tiểu Minh, một phần năm số phụ nữ có mặt ở sàn đấu lập tức điên cuồng hét lên, bọn họ nhanh chóng chạy xuống từ ghế khán giả, tranh nhau tặng hoa cho Lôi Tiểu Minh, đồng thời hô to: “Tiểu Minh, Tiểu Minh!”
“Lôi Tiểu Minh, chúng tôi chờ cậu trở lại!”, một người đàn ông vạm vỡ vui mừng chảy nước mắt, phịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Lôi Tiểu Minh ôm đùi cậu ta.
“Tiểu Minh, cậu đã biến mất 14 ngày, tổng cộng 336 giờ, 20160 phút, chúng tôi cần cậu, chúng tôi chờ cậu sớm ngày trở về!”
Bị người đàn ông cao to vạm vỡ ôm đùi, Lôi Tiểu Minh cũng cảm động muốn khóc! Cậu ta cũng ngồi xuống trước mặt người đàn ông, chắp hai tay lại bày tỏ cảm ơn với fan hâm mộ của mình: “Tôi sẽ không bỏ rơi mọi người, tôi nhất định sẽ quay trở lại lần nữa”.
“Tiểu Minh, anh đẹp trai quá đi, chúng em yêu anh!”, đám fan hâm mộ gào khóc.
Hồng Võ thấy trên sân đấu còn bao nhiêu đám fan hâm mộ rục rịch, sắc mặt trở nên khó coi.
Đây không phải là sân nhà của ông ta sao?
“Thật ra, dạo này tôi vừa viết một bài hát, nếu mọi người thích thì tôi có thể hát cho mọi người trong lúc đấu võ, bài hát này tôi viết riêng cho mọi người đấy”, Lôi Tiểu Minh gạt nước mắt, từ từ đứng lên.
“Tiểu Minh, chúng em yêu anh…”, đám fan hâm mộ lại khóc òa lên.
Triệu Thế Hy, Cuồng Phong, Chu Bảo Bảo, Bích Tỷ và Mã Tiểu Linh mặt vô cảm xúc đứng trong đống fan chen lấn xô đẩy của Lôi Tiểu Minh.
“Thôi, thôi, mấy người này ở đâu ra vậy? Là con cháu của gia tộc nào? Ai cho phép bọn họ đến sân đấu võ làm loạn thế? Có phải người trong giới võ lâm tỉnh Đông Sơn không? Thuộc nhà nào? Mau làm rõ cho tôi. Nếu không phải người trong giới võ lâm thì mau biến hết đi. Có chuyện gì mà kêu la om sòm thế?”, phó minh chủ võ lâm tỉnh Đông Sơn không vui, ông ta cau có mặt mày đánh giá.
“Thưa phó minh chủ, bọn họ đều là người của gia tộc chúng ta và các bang phái lớn. Chỉ là trong nhóm đồng đội của Lý Thiệu Minh có Lôi Tiểu Minh là thần tượng nổi tiếng, bọn họ nghe nói Lôi Tiểu Minh sẽ tham gia đại hội đấu võ lần này nên phát cuồng đến đây để ủng hộ, chúng tôi cũng bó tay…”, một gia chủ của một gia tộc nói.
Sau đó, ông bất lực nhìn một cô gái trẻ từ xa, tên Lôi Tiểu Minh này quá hot, đến cả con gái ông cũng là fan của cậu ta.