Chương 10: Trận chiến khốc liệt

“Cô đang nói cái gì vậy?” Chị Thanh tức giận nhìn Cẩm Lê

Cẩm Lê nhẹ nhàng nói: “Chẳng qua là thúc ép bản thân mà thôi, chị Thanh, em biết chị là người tốt, hai năm nay chị chịu bao nhiêu khổ giúp đỡ em trong bóng tối, em mới có thể đứng nguyên vẹn ở đây mà không bị công ty bán, nên em nguyện nói cho chị sự thật”

Chị Thanh kinh ngạc.

Cô mở to mắt nhìn chằm chằm Cẩm Lê, cô không thể tin được, câu nói vừa rồi là do Bạch Cẩm Lê nói.

Cô ta, cô ta sao có thể biết được?

Cẩm Lê cười một tiếng: “Không cần biết chị có tin hay không, chị Thanh, Bạch Cẩm Lê trước kia đã chết rồi”.

Cô mỉm cười yếu ớt với chị Thanh: “Em bây giờ, tên Cẩm Lê”

Cá chép thần thiên giới, Cẩm Lê.

Chị Thanh chỉ nghĩ cô nói chuyện vớ vẩn, đột nhiên bất ngờ nhìn Cẩm Lê, trên mặt có ba điểm kinh ngạc, ánh mắt phức tạp: “Cô, cô trước đây… đều là giả vờ sao?”

Ngay khi cô nói điều này, lại bắt đầu nói năng chua ngoa: “Sao cô lại có tâm tư đó, lại làm sao trở nên ngu ngốc hỗn độn như này?”

Cẩm Lê: “…”

Cô ước tính thời gian

Nhanh lên, hôm nay cô đến giải quyết việc này, sau khi làm xong việc này, cô còn phải vội vàng đi ăn trưa.

Sáng sớm cô đã đặt hẹn với nhà hàng đặc biệt nổi tiếng ở trên mạng, cô không thể đến muộn!

“Chị Thanh, em bây giờ phải đi đến phòng giám đốc, không thể nói chuyện cùng chị được nữa rồi”

Cô nói xong liền đi, vừa bước ra cửa, cô đột nhiên quay đầu lại nhìn chị Thanh: “Đúng rồi, chị Thanh con gái chị không phải sắp nghỉ rồi sao? Chị có thể dành thời gian này bên con gái, tốt nhất là nên từ chức. Công ty Morningstar này không phải công ty tốt để làm việc”.

“Cái gì?” Chị Thanh cau mày, không hiểu câu nói không đầu không cuối của Cẩm Lê có ý gì.

Nhưng đợi khi cô muốn hỏi, Cẩm Lê đã đi rồi.

Phòng làm việc của giám đốc?

Chị Thanh nghĩ đến điều gì đó, nhanh chóng đuổi theo, đến cửa phòng làm việc, bị trợ lý giám đốc chặn lại.

Trong lòng cô dâng lên một dự cảm xấu.

Chỉ với khuôn mặt của Cẩm Lê, đàn ông nào không rung động đâu, huống hồ giám đốc kia…

Chị Thanh nghĩ tới đối phương, trong lòng cảm thấy ghê tớm

Đối phương đã đánh chủ ý lên Bạch Cẩm Lê một thời gian dài rồi.

Bây giờ con cừu béo lại tự đến cửa, cô nam quả nữ ở cùng một phòng…

Mặc dù chị Thanh có chút không thích Bạch Cẩm Lê, nhưng cô không thể giương mắt nhìn một cô gái trẻ trung bị hủy được, nhưng cô không thể giúp được.

Chị Thanh đã cố xông vào, nhưng không thể làm được, nhanh chóng rút điện thoại ra muốn gọi cho Bạch Cẩm Lê.

Ngay khi điện thoại được lấy ra, cô nhìn thấy một tin nhắn nhỡ.

[Em rất ổn, không sao, đừng lo lắng]

Đằng sau đó là một cái icon quen thuộc.

Đây là giọng điệu của Bạch Cẩm Lê không sai được.

Chị Thanh thở phào nhẹ nhõm.

Cô ngập ngừng một lúc, từ từ quay lại phòng làm việc của mình, chỉ là không có đóng cửa, thuận thế để ý động tĩnh phòng làm việc của giám đốc.

Bây giờ Cẩm Lê đang làm gì?

Cô đang ngồi trên ghế da trong phòng sếp, trước mặt là đàn ông trung niên bụng phệ đầu hói.

Đây là tổng giám đốc công ty Morningstar.

Thể lực cô hiện tại ở cơ thể này không thể so với cơ thể phàm nhân mạnh nhất nhưng cũng quả đủ để đánh một người đàn ông bị rượu đυ.c khoét rồi, người đàn ông trung niên vừa có ý định động tay động chân với cô, lúc này đang nằm dưới đất như một con chó chết.

“Nhanh giải quyết đi” Giọng của Cẩm Lê rất thiếu kiên nhẫn.

Bản thân cô lớn lên trên trời dưới đất, đương nhiên khái niệm về cái đẹp của cô rất cao.

Đối với cái đẹp, cô còn nguyện ý giảng giải đạo lý.

Còn tổng giám đốc Morningstar…

Không hợp tác?

Vậy thì đánh một trận, rồi đàm luận tiếp.

“Bang!”

Trong phòng kín âm thanh rên hiện lên quá rõ ràng.

Người trợ lý cẩn thận canh gác ngoài cửa trong lòng đang cảm thấy ngưỡng mộ mà cảm thán: nghe được âm thanh này, sức chiến đấu của tổng giám đốc thật khốc liệt nha.