Chương 4: NHÀ MỚI

“Con xin phép ba mẹ và hai bác cho con đưa Hà Phương về biệt thự được không ạ” giọng hắn cứ đều đều vang lên

“Như vậy là quá tốt rồi còn gì nữa” hai bên gia đình vui mừng còn không kịp nữa là, sao lại không đồng ý cho được.

Chỉ tội cho nó không thể phản bác lại được câu nào, chỉ nghe theo sự sắp xếp của hai nhà Trần Hoàng, mà không thể khóc ra thành tiếng được, nó tự nhủ với lòng mình sẽ cho tên chồng biếи ŧɦái này không dám mơ tưởng đến việc lấy nó nữa.

Tại dinh thự hắn

“Đến rồi à” nó hỏi hắn không đầu không đuôi

“Ừm đến rồi”

“Anh ở chung với hai bác?” Nó tò mò muốn biết là hắn ở chung với ai còn biết đường mà đối phó chứ

“Không, đây là biệt thự của anh, từ đây sẽ có em ở chung rồi”

Hai người vừa đi vừa nói cuối cùng cũng đến phòng ngủ của nó

“Em cứ tắm rồi nghỉ ngơi đi, anh qua phòng làm việc chút, đồ ngủ trong tủ cứ lấy ra mặc” nói xong hắn đi đến phòng làm việc của mình. Còn nó thì bước vào căn phòng max rộng (phòng ngủ của chụy to hơn phòng khách nhà âu rồi, giỡn chút thôi), cách bày trí theo hướng Châu Âu luôn, nó rất thích căn phòng này, bước ra cửa sổ là có thể thấy mọi thứ về đêm. Nó đi lại tủ đồ mở ra, đập vào mắt nó là những bộ đồ ngủ sεメy, quyến rũ, làm gai óc nó dựng ngược lên, nó dị ứng những thứ này (đúng rồi ngta là con gái mới lên mà dị ứng là đúng thôi). Thế là không nói lời nào, mấy em đồ ngủ sεメy ấy bị lấy ra không thương tiếc thay vào đó là những bộ đồ ngủ vô cùng đáng yêu như: kitty, doraemora, gấu puca…..

Nó tắm rửa thay cho mình đồ ngủ doraemon đáng yêu vô cùng, đang chuẩn bị bước lên giường nghỉ (ọc… ọc…), nó đưa tay lên sờ bụng, “cũng tại tên Khánh Phong đó báo hại mình không ăn ngon miệng nên giờ đói meo cả ruột”.



Nó đi xuống nhà bếp lục tìm coi có gì để lót dạ được, đang dọc theo hàng lang thì nghe thấy giọng phụ nữ truyền ra từ phòng làm việc của hắn. Nó dốn dĩ không yêu thì làm sao ghen tuông, thế là nó bỏ đi xuống bếp.

“Bang chủ, bang Hắc Long cướp hàng chúng ta rồi”

“Bang Hắc Long! chờ xem chúng sẽ hàng động gì tiếp theo, chúng ta không nên manh động” giọng hắn không lạnh không nóng cứ vang lên đều đều, “Lệ Trinh xuống bếp nước lên đây cho tôi”.

Cô gái tên Lệ Trinh cứ thế nghe lệnh bước xuồng bếp nhìn thấy một vật thể lạ đang ngồi trong bếp hút mỳ nghe “rột rột”. Cô gái đó nhìn một lượt đánh giá nó, rồi lên tiếng

“Này! Cô kia đem lên phòng bang chủ cốc nước cam” nó nghe có tiếng gọi mình liền ngẩng đầu lên chỉ còn thấy bóng lưng cô ta, nó cũng rất nghe lời pha cốc nước cam đem lên ( vì chụy ấy cũng hiếu kì xem người bang chủ mà cô gái kia nó là ai)

“Cốc… cốc…”

“Vào đi” cô gái kia lên tiếng nó đẩy cửa bước vào

“Sao em lại vào đây còn mang theo nước” hắn ngạc nhiên vì ai dám sai vợ yêu của hắn bưng nước lên

“À! Lúc nãy chị này có nhờ em bưng nước lên cho bang chủ” nó chỉ tay vào Lệ Trinh thản nhiên nói. “Không lẽ bang chủ là anh à?”

“Ừm” hắn kêu nó đi lại bàn làm việc của mình, nó ngoan ngoãn đi lại, rồi hắn kéo nó ngồi trên đùi mình trước sự kinh ngạc của hai người còn lại trong phòng. “Nếu không còn chuyện gì hai người có thể về trước, à mà quên giới thiệu”

“Đây là chị hai tương lai”



“Còn đây là Lệ Trinh và Hải Vỹ người trong bang”

Nó vui vẻ cười đáp lại

“Chào hai anh chị, cứ gọi em là Hà Phương, đừng kêu chị hai gì hết, nghe khó chịu lắm”

“Vâng chào Hà Phương” cả hai đồng thanh đáp lại.

“Sao anh vào phòng tôi” nó ngạc nhiên hỏi

“Đây là phòng anh thì phải vào ngủ rồi”

“Tôi vào phòng khác ngủ” nói là làm nó liền bước ra cửa, chưa đến nơi thì cánh tay bị lực của bàn tay khác kéo mạnh, là nó lảo đảo rồi ngã vào lòng hắn trong nháy mắt. Bị hắn ôm chặt nó cố thoát khỏi nhưng không tài nào thoát ra được. Hắn nhẹ nhàng kề vào tai nó nói

“Em cứ ngủ đây, không cần qua phòng khác”

“Nhưng tôi không muốn ngủ chung với một người không đi tắm.” Hắn nghe vậy buông nó ra rồi bước vào phòng tắm.

Nó thở phào vuốt ngực, rồi chạy đi tìm dụng cụ tác chiến cho đêm nay. Lúc hắn tắm xong bước ra nó đã ngủ say, rồi hắn nhìn kỹ thì trên giường được chia đôi bởi những chiếc váy ngủ hắn đã cất công mua cho nó, giờ thành dụng cụ để ngăn cách. Hắn không khỏi phì cười vì nó quá đáng yêu, lớn rồi mà còn mặc đồ ngủ doraemon trẻ con.

“Em nghĩ cách này có thể cản nổi anh sao?” Hắn vuốt tóc nó, hôn lên trán đầy dịu dàng, rồi ôm nó chìm vào giấc ngủ sâu. Đến nữa đêm “anh nghĩ tôi có thể để anh ngủ yên vậy à, kha kha” nó nghĩ thầm rồi cưới rút rít không thành tiếng. Nó bắt đầu giơ chân lên định đạp hắn xuống giường, đột nhiên hắn ôm chặt lại không nhúc nhích gì được thì làm sao mà đạp. “Được lắm thua keo này ta bày keo khác, đêm nay coi anh ngủ như thế nào haha” nó thực hiện tiếp kế hoạch thứ hai tướng ngủ xấu nhất được bày ra.