Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó Bảo

Chương 31: CHÚNG TA CÙNG CHƠI ĐÙA NHA! MỸ TUYẾT HAHA

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cả một buổi tối Mỹ Tuyết luôn phải thăm hỏi nhà vệ sinh không biết bao nhiêu lần, đến trời sáng mới có thể chộp chộp mắt được một chút thì tiếng chuông điện thoại reo lên, cô ta lười nhác cầm điện thoại lên nhưng không nhìn màn hình mà để áp vào lỗ tai.

“Alo….. ai đấy…..???” tiếng cô ta kéo dài như bạch nha

“………”

“Được rồi! Đợi một chút tao ra ngay” không biết đầu dây bên kia nói gì nhưng khi cô ta nghe xong liền ngồi dậy, thay đồ chuẩn bị ra ngoài.

“Ủa Khánh Phong và cái con nhỏ đáng ghét kia đi đâu hết rồi” Mỹ Tuyết bước xuống nhà chẳng thấy ai cả, kì lạ. “Không lẽ đi làm hết rồi sao” miệng thì nói thế, chân thì vẫn bước đi ra ngoài.

“Phong!” giọng nó đầy nũng nịu mà gọi hắn lại còn bày cái mặt cún con ra, đôi mắt thì cứ long lanh lên. Làm cho ai kia một phen mất hồn mà ngẩn ngơ, càng nhìn nó như vậy hắn chỉ càng muốn cắn nó một phát, nghĩ là làm không chần chừ mà hôn lên đôi môi mát lạnh của buổi sớm.

Nó cũng không tránh né mà cùng hắn dây dưa, đến khi cả hai không đủ dưỡng khí để hít thở thì hắn mới chịu tha cho nó. Nó được hắn buông tha liền thở gấp vài cái, đến khi đủ oxi thì nó đánh hắn.

“Sao anh hôn em, đang ở trước cổng cty đó mọi người nhìn thấy sao!!!?” ngay cty mà hắn lại cưỡng hôn nó, làm cho mặt nó hồng hồng nhìn mà muốn nhéo một cái.

“Ai bĩu em làm bộ mặt đáng yêu như thế chứ.” hắn làm vẻ hờn dỗi, “trời ơi! Chồng con nó làm vẻ mặt này là sao đây không lẽ…. aaa dẹp… dẹp không đâu… ừm! Chỉ là nhầm thôi” nó thấy hắn như vậy mà ngước mặt lên nhìn ông trời mà thầm than, không biết nó suy nghĩ cái gì trong đầu mà hắn thấy nó lắc đầu lia lịa (mấy bn cái ai bk chụy Phương suy nghĩ đến điều gì kh? Haha).

“Không đùa nữa vào nhanh đi” hắn cười cười rồi lôi nó vào cty

“Ừmmmmmm” nó lôi hắn ngược lại rồi ngập ngừng

“Sao?? Em không muốn vào à??” hắn thấy nó kì hoặc nên vội hỏi



“Cho em nghỉ buổi sáng nha!!” chớp mắt vài cái, “hai cô kia rủ em đi mua đồ với tụi nó”

“Ờmmmmm vậy trưa quay lại cty rồi cùng ăn trưa nha” hắn suy nghĩ hồi lâu rồi mới đáp ứng, nó được hắn cho đi mừng rỡ mà ôm cổ hắn hôn một cái lên má rồi chạy đi. Hành động đó của nó làm ai nấy trong cty đều nhìn thấy, hắn thì sờ lên má được nó hôn lên mà cười thật ngọt.

“Tao cho hai đứa tụi mày 15′ thay đồ, vscn, nhanh lênnnnn” nó gọi điện thoại nhóm với hai cô, hai cô đang mơ màng chưa tỉnh mà thấy giọng đầy hàn băng thì hai cô cũng đã tỉnh hoàn toàn.

*15′ sau*

“Xong chưa??” nó lười biếng hỏi

“Rồi hơiiiiii” hai cô đưa tay lên che miệng đang ngáp của mình lại, “gọi tụi tao sớm vậy, chắc là muốn phá ai nữa phải không??” hai cô ít nhiều cũng đoán được tâm ý của nó muốn nói với hai cô điều gì

“Chỉ có hai đứa mày mới hiểu tao. Chùng mày đi mua da rắn, chuột, nước rửa chén, dầu ăn, bột năng. 10′ sau có mặt tại nhà tao” nó nói nhẹ nhàng mà tràn đầy nguy hiểm.

“Mày tưởng tao với con Linh là siêu nhân hay thần thánh hả??” Như Ngọc đầy phẫn nộ mà lớn tiếng với nó.

“Nhanh đi hai đứa mày chia ra mà đi mua” nói xong nó cúp máy cái rụp.

Nó đi về nhà, đi vào phòng Mỹ Tuyết, xem có gì bí mật không? Trong khi chờ hai cô mua đồ đến.

*10′ sau tại nhà nó*

“Này! Những đò mày muốn đó” hai cô mặt không được tươi mà thẩy lên bàn cho nó, nó cầm lấy rồi lôi hai cô lên phòng Mỹ Tuyết.

Nó lấy da rắn ra để ngay cửa ra vào hai con, rồi xung quanh phòng, bàn trang điểm cũng có. Đến chuột thì để trên giường rồi lấy chăn đậy lại, bột năng thì nó rãi lên dra giường chỉ cần sốc chăn lên là giăng khắp phòng, còn dầu ăn cùng nước rửa chén thì đổ lên sàn nhà tắm, rồi nó đóng cửa nhà tắm lại, như là chẳng có gì để nhìn cả, nó lắp một cái camera nhỏ trong góc nhưng có thể thấy từng vị trí trong phòng, kết nối với cái laptop của Linh. Rồi nó và hai cô đi ra khỏi phòng đóng cử lại trả về vị trí ban đầu. Nó khẽ mỉm cười và nói một câu



“Chúng ta cùng chơi đùa nha! Chị Tuyết hahaha” hai cô đứng kế bên nhìn nhau mà rùng mình.

“Đúng là không ai có thể chọc đến nó mà” hai cô cùng đồng thanh mà nói.

Cả ba người đi về nhà Trúc Linh mở laptop lên quan sát.

Hình ảnh sống động từ từ hiện ra trước mắt ba người.

Cô ta đi đâu vừa trở về mặt đầy mệt mỏi nhắm mắt mà mở cửa bước vào phòng. Đặt bước chân đầu tiên vào trong thì dưới chân có cái gì sần sùi, cô ta mở mắt ra nhìn xuống thì thấy con rắn.

“Aaaaaaaaaa, cứu… cứu với” tiếng hét cùng âm thanh thật sống động không cần cho thêm hiệu ứng, mà hình ảnh vẫn rất đẹp.

Cô ta sợ hãi chạy đến chỗ giường mà sốc chăn lên để chui vô thì bột năng giăng tung tóe khắp nơi làm mù mịt khắp phòng, cô ta ho sặc sụa, rồi vọt vào trong chăn vừa đặt mông ngồi lên giường thì có tiềng chuột kêu nhìn lại thì trời ơi! Cô ta ngồi lên nguyên con chuột.

“Chuột… chuột kia, ghê tởm quá, đừng… đừng qua đây” cô ta nhảy dựng lên rồi có một con chuột nhấm ngay cô ta chạy đến.

Cô ta nhìn lại thì chỉ còn nhà tắm là an toàn không chuột không rắn, sẵn rửa cái trắng hơn cả bạch vô thường nữa (au nghĩ chắc các bạn ai cũng bk bạch vô thường rồi đúng không?). Cô ta nghĩ vậy chạy lại nhà tắm mở cửa đi vào ai ngờ.

“Aaaaa…. ách” cô ta đi vào gặp phải nước rửa chén cùng dầu ăn nó trơn làm cho ngã mà không chỉ đơn thuần chỉ là té ngã không thôi, cô ta còn vơ lấy mọi thứ để có thể giữ lấy thăng bằng lại chính mình nhưng không được thế là một màn té ngã hết sức là hài chân thì gác lên thành bồn tắm còn người thì nằm ở nền xà bông dầu ăn, mặt thì trắng bệch còn xung quanh là đầy chai lọ rơi rãi khắp nơi, nhìn còn thảm hơn bà cô bên Mỹ gặp phải, và rồi sau tất cả mọi thứ cảm xúc, cùng hành đọng diễn ra thì cô ta đã hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.

Ba người nhìn vào màn hình máy tính mà biểu đạt cảm xúc, hai cô thì âm thầm cầu nguyện cho người kia, còn nó thì cười như điên, nó cười đến nổi ra cả nước mắt. Hai cô nhìn nó mà xót thương cho kẻ dám chọc nó mà mau sớm siêu sinh.

Mọi người thấy được chứ ạ
« Chương TrướcChương Tiếp »