Nội tâm hắn hai bên tranh đấu, muốn tiếp, lại không thể tiếp, lo lắng trong chốc lát, vẫn là nhanh chóng cầm điện thoại.
“Hạo Luân…” Thư Cẩn Dư vội vàng gọi tên hắn.
“Có lẽ không có việc gì, em đừng khẩn trương!” Hắn không để ý ánh mắt cầu xin của cô, vẫn cố ý ấn nút nghe.
“Alo, mẹ? Chuyện gì… Cái gì? Thuần Thuần té xỉu ở bệnh viện?”
Nghe được tiếng kinh hô của Đinh Hạo Luân, Thư Cẩn Dư biết, buổi tối tốt đẹp của cô sắp sửa tan biến.
“Được! Con lập tức qua đó.”
Đinh Hạo Luân cắt đứt điện thoại, lập tức đứng dậy nói: “Thuần Thuần ngất ở bệnh viện, anh phải qua đó ngay!”
“Xin anh đừng đi được không? Anh rõ ràng đã đáp ứng với em, hôm nay toàn bộ đều ở cạnh em, vì cái gì đột nhiên lại thay đổi? Anh đã quên lời hẹn của mình sao?” Thư Cẩn Dư buồn rầu nhìn hắn.
Cô thật sự chịu đủ những lần hẹn hò đều bị người khác quấy nhiễu, em gái hắn đã trưởng thành, hắn hẳn là phải buông tay để cô ấy độc lập chứ!
Đinh Hạo Luân đương nhiên biết mình hứa hẹn cái gì, trong lòng cũng thập phần áy náy, chỉ là vì nghe được lời nói chỉ trích của cô, tính phòng vệ lợi ích lập tức trỗi dậy, chống đỡ lời lên án của cô mà.
“Anh biết mình đã đáp ứng cái gì, nhưng nay tình huống bất đồng! Thuần Thuần té xỉu, chuyện như vậy rất nghiêm trọng, anh không thể không lo!”
“Còn có hai bác không phải sao? Anh là anh trai của Thuần Thuần, nhưng bọn họ là cha mẹ của Thuần Thuần nha! Chẳng lẽ trừ anh ra, vốn không có người nào có thể hỗ trợ xử lý chuyện của Thuần Thuần sao?”
“Em đang nói cái gì? Em sao lại có thể nói ra như vậy!” Đinh Hạo Luân giận lên trách cứ nói: “Lòng dạ của em thật sự hẹp hòi đó! Thuần Thuần là em gái anh, cô ấy xảy ra chuyện, anh lập tức qua đó xử lý thì có gì là không đúng? Em như thế nào lại so đo cùng một bệnh nhân đang té xỉu? Anh thực thất vọng về em!”
“Em vẫn tự bảo mình không cần so đo, cho nên trong quá khứ, anh trên đường rời đi, em đều không oán mà để anh đi, nhưng hôm nay là sinh nhật em, ở sinh nhật một ngày này, em chỉ muốn anh không lo nghĩ gì mà chuyên tâm ở bên cạnh em, như vậy là quá đáng sao?”
“Này căn bản là hai chuyện không giống nhau, em đừng đánh đồng.” Hắn thấy phiền toái, không muốn nhìn gương mặt rơi lệ của cô.
“Hạo Luân, em là người, không phải là thần, em cũng có cảm xúc vui buồn, hờn giận, ghen tị, anh không thể yêu cầu em, cho dù có bị xem nhẹ cũng không có phản ứng gì. Nghe tin Thuần Thuần té xỉu, em đương nhiên cũng lo lắng, nhưng cô ấy ngất không phải lần đầu tiên, cô ấy chỉ nhìn thấy máu tươi là té xỉu, đây là chuyện ai cũng biết! Nhưng cô ấy là y tá, cơ hội thấy máu tươi so với người thường nhiều hơn, vì thế thường xuyên té xỉu là chuyện không thể tránh, anh cần gì phải quá mức khẩn trương?”
“Đúng vậy! Thuần Thuần không phải em gái em, em đương nhiên có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!” Hắn lạnh lùng lẫn trào phúng nói:
“Anh vốn tưởng, nếu tương lai không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, em sẽ là chị dâu của Thuần Thuần, nhưng nay xem ra, em không có đủ rộng lượng để cất chứa Thuần Thuần! Anh có thể thành thật nói cho em, địa vị của Thuần Thuần ở trong lòng anh, so với cái gì cũng là quan trọng nhất, anh có thể buông tha cho thứ quý giá nhất trong tay, duy nhất không thể buông tha cho cô ấy! Nếu em còn muốn kết giao với anh, thì phải hiểu rằng, trong lòng anh, không có bất kì kẻ nào, chuyện nào có thể so được với Thuần Thuần.”
“Nhưng anh có thể bảo hộ cô ấy được bao lâu đâu? Thuần Thuần cũng là người trưởng thành rồi, tương lai cũng sẽ có bạn trai, thậm chí kết hôn, sinh con, anh không có khả năng bảo hộ cô ấy cả đời!”
“Cô ấy sẽ không!” Hắn cương lãnh nghiêm mặt, không dám tưởng tượng có ngày Thuần Thuần hắn yêu thương sẽ rời đi, cái loại cảm giác này thật đáng sợ.
“Cô ấy đương nhiên sẽ có! Thiếu nữ trưởng thành, sẽ tìm được chốn về riêng của họ, Thuần Thuần cũng không phải ngoại lệ…”
“Anh nói cô ấy sẽ không!”
“Hạo Luân, anh không phải nghĩ sẽ bảo hộ cô ấy cả đời chứ? Tương lai cô ấy sẽ gặp được người mình thích, đến lúc ấy anh có muốn giữ cũng không giữ được…”
“Câm mồm!” Đinh Hạo Luân đột nhiên cuồng loạn hét lớn, dọa Thư Cẩn Dư choáng váng.
“Hạo Luân?”
“Anh bảo em câm mồm! Thuần Thuần sẽ không gả cho người khác, cô ấy sẽ không rời bỏ anh!” Đinh Hạo Luân xoay người trốn tránh, đi ra phía cửa. “Anh phải đi xem Thuần Thuần thế nào, không muốn nhiều lời nữa!”
“Hạo Luân!” Thư Cẩn Dư sắc mặt tái nhợt nhìn theo bóng hắn rời đi.
Trước kia cô như thế nào không phát hiện, bạn trai của mình đối với em gái hắn vốn là tình cảm cố chấp?
Đây là lần đầu tiên cô phát hiện tình cảm hắn dành cho Thuần Thuần thật dị thường, trước kia cô cũng không cho rằng điều này có gì không đúng, anh trai yêu thương em gái là chuyện thường tình, chỉ là hắn so với người thường càng thêm yêu thương em gái thôi! Vốn không có gì lạ hay kỳ quái.
Nhưng hiện tại… Cô thật sự cảm thấy càng lúc càng khả nghi.
Hắn thật sự rất sủng ái Thuần Thuần, sợ cô ấy lạnh, sợ cô ấy đói, một cô gái lớn hai mươi mấy tuổi, hắn còn kiên trì mỗi ngày đưa đón cô ấy đi làm, vô luận cô ấy làm cái gì, nhất định sẽ cẩn thận chú ý từng hành động, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, nhất định lập tức dứt bỏ hết thảy, đuổi tới bảo vệ thân thể cô ấy.
Trong quá khứ, loại tình hình này không chỉ phát sinh một lần, khi đó cô đều nghĩ rằng đó là vì hắn yêu thương em gái, cho nên chưa bao giờ cảm thấy quái dị, nay cẩn thận suy nghĩ, sự tình xác thực không hoàn toàn như vậy.
Hắn đến tột cùng là thương em gái, hay là…yêu em gái?
Khi ý tưởng hoang đường này dâng lên trong lòng cô, lập tức liền bị cô lắc đầu xua đi.
Cô sao lại có thể có suy nghĩ vớ vẩn như vậy? Hắn đương nhiên chính là thương em gái! Nếu hắn đối với em gái mình có tình cảm gì khác ngoài tình anh em, đó không phải là lσạи ɭυâи rồi sao?
Cô tin tưởng con người hắn, hắn tuyệt đối không thể như vậy, đó chỉ là hồ đoán loạn tưởng của cô thôi, không có khả năng là sự thật.
Đúng!
Tuyệt đối không thể…
Vốn tưởng rằng ngày đó tranh chấp chỉ là hắn nhất thời không khống chế được cảm xúc, chờ thêm vài ngày tâm tình của hắn khôi phục bình tĩnh, tự nhiên sẽ tìm đến cô.
Thư Cẩn Dư vẫn ôm chặt loại ý tưởng này, chiều nào đến giờ tan tầm cũng hy vọng, hy vọng khi ra đến cửa công ty sẽ thấy thân ảnh tuấn dật quen thuộc, nhưng…
Nháy mắt mười ngày trôi qua, cô vẫn không có nhìn thấy hắn xuất hiện, cô từng thử gọi điện thoại cho hắn, nhưng thư kí của hắn luôn nói hắn không rảnh nghe, tuy rằng nói vậy, Đinh Hạo Luân lại một lần cũng không hồi phục.
Cô sầu lo, khẩn trương, bi thương, có nhiều loại cảm xúc đan xen, cô bắt đầu sinh bệnh rồi.
Cô bỗng trở nên không thèm ăn, ăn cái gì liền nôn cái đó, thân thể vốn đã gầy nay càng thêm gầy yếu, cuối cùng bạn tốt Tuyết Lương cùng Quyên Linh đến gặp, thấy bộ dáng của cô mới ép cô đi bệnh viện, lúc ấy cô phát hiện ra một chuyện kinh người.
“Cậu mang thai rồi?” Tô Tuyết Lương cùng Đào Quyên Linh thét chói tai.
Không thể nào! Mới một khoảng thời gian không gặp, mà cô đã thành mẹ rồi?
“Mình mang thai rồi?” Thư Cẩn Dư chính mình cũng thực kinh ngạc.
Bọn họ vẫn có dùng biện pháp tránh thai, trừ bỏ có một lần hắn uống rất nhiều rượu, nửa đêm đột nhiên chạy đến chỗ ở của cô, lần đó bọn họ căn bản không kịp sử dụng biện pháp tránh thai…
Chẳng lẽ là lần đó?
Taycô khẽ vuốt cái bụng bằng phẳng của mình, khó có thể tưởng tượng bên trong có một sinh mệnh nho nhỏ.
Úc! Sinh mệnh thật sự là kỳ diệu.
“Cẩn Dư, hiện tại cậu tính làm sao bây giờ?” Tô Tuyết Lương thật cẩn thận hỏi. “Cậu sẽ không … bỏ đứa nhỏ đi chứ?”
“Đương nhiên không có khả năng!” Thư Cẩn Dư tràn ngập tình thương của mẹ bảo vệ bụng của mình.“Nó là con của mình, vô luận như thế nào, mình đều phải sinh nó.”