“Gần đây có khỏe không?” Cát Phàm hỏi.
“Mình rất khỏe!” Duy Y cố tỏ vẻ như không có gì nhưng sau đó hai người cùng trầm mặc, gió đêm thổi tạt vào hai người, Duy Y vừa mới chóng mặt vì uống bia bây giờ cũng tỉnh không ít.
“Nghe nói bạn với bạn gái đã chia tay?”
“Thật ra thì cô ấy không phải bạn gái mình! Thật ra mình chỉ muốn chọc tức bạn!” Bởi vì bạn cự tuyệt cho nên mới nghĩ cách quen Phổ Thụy để bạn tức giận. Chỉ tự trách mình tuổi còn trẻ luôn làm những việc quá ngây thơ.
“…….” Duy Y nghi ngờ nhìn hắn.
“Bởi vì bạn cự tuyệt mình! Có lẽ bạn sẽ cảm thấy như vậy là rất ngây thơ nhưng mình thật sự thích bạn, chúng ta…….còn có cơ hội không?”
“Y Y, em đang làm gì ở đây?” Giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người.
Sau đó một người đàn ông cao lớn từ trong bóng tối đi ra chính là Kiều Ngự Diễm.
Một mét chín so với Cát Phàm một mét bảy quả thật tạo cho Cát Phàm không ít áp lực, hơn nữa ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông, khí thế của hắn khiến Cát Phàm không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.
Chính là người đàn ông lần trước, hắn có quan hệ thế nào với Duy Y? Vì sao lại xuất hiện ở thời điểm mấu chốt phá hư chuyện của hắn?
Mà biểu hiện của Duy Y càng thêm…….Không cách nào diễn tả bằng lời, giống như cô rất sợ người đàn ông kia, bởi vì hắn vừa xuất hiện, Duy Y liền trốn sau lưng mình. Chỉ lộ ra một cái đầu, bàn tay nhỉ bé nắm chặt quần áo mình không thả. Sắc mặt cũng thay đổi.
“Ngươi là…….” Mặc dù Cát Phàm sợ nhưng là con trai hắn cảm thấy lúc này mình nên biểu hiện mạnh mẽ một chút, đặc biệt là trước mặt Duy Y.
“Kiều Ngự Diễm!” Ba chữ lạnh lùng lại càng làm cho Duy Y cùng Cát Phàm thêm bất an.
Nhất là Duy Y, không biết vì sao, cô cảm giác hôm nay Kiều Ngự Diễm rất đáng sợ, bình thường trước mặt hắn cô còn dám xị mặt nhưng hôm nay…….
Nhớ tới lúc trước hắn gọi điện thoại ình, nói hôm nay sẽ đến dự sinh nhật cô, mà hôm nay đến hơn mười giờ cô đưa bạn xuống lầu đang nghĩ hắn còn ở Nhật Bản, không thể quay trở về nhanh được.
Nhưng mà không nghĩ tới……Lúc này hắn lại xuất hiện.
Hay là do cô đang ở một mình với Cát Phàm.
“Y Y tới đây!” Giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ, Duy Y chỉ cảm thấy sau khi nghe thì lạnh hết cả sống lưng.
Không có bất kỳ lo lắng, cô đi ra từ sau lưng Cát Phàm, lẳng lặng đứng trước mặt hắn.
“Cậu có thể đi!” Kiều Ngự Diễm nhìn Cát Phàm, giọng nói càng lạnh hơn. GIọng điệu giống như ra lệnh.
Cát Phàm nhìn Duy Y lại nhìn Kiều Ngự Diễm trong lòng cảm thấy không cam tâm.
Hơn nữa nhìn Duy Y sợ người đàn ông kia như vậy, hắn càng không thể bỏ đi. “Chú có quan hệ như thế nào với Duy Y?” Ít nhất phải biết quan hệ của đối phương, nếu không giống như là chú……thân thích, vậy hắn sẽ có lỗi với người nhà Duy Y.
“Tôi là chồng tương lai của cô ấy!” Kiều Ngự Diễm nói xong thuận thế kéo thân thể nhỏ bé sang bên cạnh, nhấc cô lên, hôn môi cô. Hơi rượu nhàn nhạt lưu chuyển giữa môi hai người.
Duy Y trợn to hai mắt không nghĩ tới hắn ở trước mặt Cát Phàm đột nhiên hôn mình.
Mùi của đàn ông tỏa trên người mình, mới vửa tỉnh rượu lại say làm cho cô quên cả phản kháng.
Cát Phàm cũng ngây người tại chỗ, hắn nghĩ quan hệ của hai người phải là chú, bác…….hoặc là hàng xóm bên cạnh…….
Nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, quan hệ của hai người lại như vậy. Đối với nụ hôn của Kiều Ngự Diễm thế nhưng Duy Y không hề phản kháng. Điều này nói rõ cái gì? Là hắn nhìn lầm cô rồi sao?
Rốt cuộc Duy Y phản ứng lại bắt đầu từ chối, đôi tay chống đõ l*иg ngực của hắn, dùng sức đẩy, chân bị nhấc lên không trung cũng bắt đầu dùng sức đá.
Đối với sự không ngoan ngoãn của cô, Kiều Ngự Diễm đành buông ra, ánh mắt tức giận nhìn Cát Phàm. Hắn vẫn ôm cô như cũ, để cho Duy Y ngồi trên cánh tay mình, giống như ôm một đứa con nít.
“Này…….Không thể nào! Duy Y, bạn nói ình biết, tất cả đều không phải sự thật…….”
“Mình…….” Duy Y bị bắt ngồi trong ngực Kiều Ngự Diễm thật ra thì cô rất muốn phản bác lại nhưng cô biết thủ đoạn của Kiều Ngự Diễm, cô không biết mình phản bác lại có gây hậu quả gì ình không?
Còn nữa cô cũng hy vọng Cát Phàm từ bỏ mình.
Nếu như người đứng trước mặt mình là anh Trạch Vũ, cô nhất định sẽ giải thích rõ. Ít nhất sẽ không do dự như bây giờ.
Kiều Ngự Diễm không nói, hắn đợi cô tự mình mở miệng nói ra quan hệ của hai người, hắn muốn nghe thấy cô từ chối người đàn ông khac! Chính là tính cách đàn ông, có lẽ Duy Y sẽ rất khó mở miệng nhưng hắn muốn làm như vậy.
Duy Y do dự khiến cho Cát Phàm có đáp án, hắn nhíu chặt chân mày, rốt cuộc đợi cô không được dành phải nói “Hai người chênh lệch tuổi tác như vậy? Duy Y bạn đã nghĩ kỹ rồi sao?”
Vừa nghe đến tuổi tác thần kinh Kiều Ngự Diễm trở nên nhạy cảm, hắn kiêng kỵ nhất là người khác nhắc tới tuổi. Là nổi sợ trong lòng hắn cũng sợ Duy Y để ý.
“Cát Phàm bạn đừng can thiệp vào chuyện của mình, bạn đi đi!”
“Vậy còn bạn? Bạn thích chú ấy?”
“Không liên quan đến bạn!” Nói xong Duy Y hướng về phía Kiều Ngự Diễm, đôi tay ôm lấy cổ hắn, nhìn qua giống như hai người đang ôm nhau.
“Chúng ta đi thôi!” Nhẹ giọng nói bên tai Kiều Ngự Diễm.
Lúc này Kiều Ngự Diễm rất vui vẻ, bởi vì Duy Y cự tuyệt Cát Phàm, hơn nữa còn ở bên cạnh mình, cảm giác này làm hắn vô cùng thỏa mãn. Cảm giác như Duy Y vì mình mà cự tuyệt người đàn ông khác, mặc dù hắn biết nguyên nhân không phải nhưng vẫn vui vẻ như cũ.
Vì vậy hắn ôm Duy Y đi khỏi trước mặt Cát Phàm.
Duy Y thấy được ánh mắt bi thương của Cát Phàm, so với cô cự tuyệt hắn càng làm hắn bị tổn thương.
Mình thật là hư, biết rõ hắn thích mình nhưng vẫn dùng phương thức đáng sợ cự tuyệt người ta.
Vào thang máy, Duy Y liền muốn Kiều Ngự Diễm thả mình xuống, trong thang máy có camera.
Nhưng người đàn ông ôm Duy Y thế nào cũng không chịu, cô uốn qua uốn lại trên người mình thiếu chút nữa ôm không được. Lại vẫn như cũ không muốn thả cô xuống.
“Em còn động đậy nữa anh sẽ hôn em!” Lúc nói câu này trên mặt Kiều Ngự Diễm một nụ cười cũng không có, giống như ra lệnh cho cấp dưới. Duy Y sợ vì vậy không thể làm gì khác hơn là để hắn ôm, thật may là bây giờ đã muộn không có ai đi thang máy.
Về đến nhà vốn dĩ Duy Y không muốn cho hắn vào nhà, bởi vì ba mẹ chưa về. Trong nhà bởi vì mới tụ tập mà trở nên bừa bộn.
Nhưng mà Kiều Ngự Diễm không chịu đi.
Mới vừa bắt gặp cô gặp Cát Phàm một mình, nhưng mà trước mặt hắn cô cự tuyệt người con trai kia, về điểm này, Kiều Ngự Diễm tức giận đến mấy cũng không còn.
Hơn nữa hôm nay là sinh nhật cô, mặc dù chỉ còn cách mười hai giờ đêm một tiếng nữa nhưng vẫn không muốn bỏ qua.
Vốn dĩ hắn không trở về kịp nhưng vì cô hắn gọi phi cơ của mình tới chỉ vì muốn tới dự sinh nhật cô.
Hắn cũng biết cô không hy vọng mình quay trở lại…….