Ngọc Mai vẫn cứ luôn luôn cho rằng anh Vũ bị con Chi đó quyến rũ, lừa lên giường để bắt anh chịu trách nhiệm. Bạn bè cô chúng nó thường hay nói với nhau rằng trong tình yêu người thứ ba chưa phải là đáng sợ nhất mà đáng sợ nhất chính là những đứa em gái nuôi. Chúng nó cực kì hãm và hống hách, không những thế còn đầy mưu kế nữa cơ. Cô đã mất bao công sức, vất vả lắm mới gây được ấn tượng với anh. Thế mà anh vừa mới mở lòng đón nhận tình cảm của cô thì con Chi đó đã sợ mất anh, nó bày mưu, tính kế để lừa anh, làm cho anh thành người đàn ông của nó. Được, dám ςướק người đàn ông của cô thì cô phải cho nó trả giá gấp mười lần nỗi đau cô đã phải chịu đựng.
Buồn bã, chán nản Mai lại tìm đến Vĩnh để uống rượu, chỉ có ở bên Vĩnh là cô được sống với con người thật của mình, chẳng cần phải gồng mình lên để cho người ta thấy cô là một con người hoàn hảo. Nằm trong lòng Vĩnh cô thỏ thẻ:
“Sao rồi anh? Thời cơ đã đến chưa? Em muốn con đó phải bị nhục, bị người đời cười chê thì em mới nhẹ lòng.”
Vĩnh nhìn ly rượu đang lắc lư trên tay của mình nhếch môi cười rồi nói:
“Vì một người đàn ông mà em muốn phá hoại cuộc đời của đứa con gái ấy à? Em ác quá! Nhưng mà... anh lại thích.”
Đưa ly rượu lên môi nhấp khẽ, anh nhìn Mai say đắm rồi nói tiếp:
“Dạo này con bé đó toàn đi làm về sớm và còn có cả một đứa luôn đi cùng nữa nên rất khó để ra tay, lúc nào anh cũng cho bọn đàn em theo sát nó rồi chỉ cần có cơ hội là chúng nó cho đời con bé đấy nát bét luôn. Nên em cứ yên tâm, đêm nay cưa thoải mái vui vẻ bên anh.”
Nói xong, anh đặt lên môi Mai một nụ hôn thật cuồng nhiệt, tay anh giật phăng chiếc áo hoa trên người cô ra để lộ hai bầu иgự¢ trắng ngần. Lần nào nhìn thấy cơ thể cô là người anh lại như muốn nổ tung, anh đưa tay lên Ϧóþ mạnh hai bầu иgự¢ cho đỏ ửng lên , anh cắn khắp lên cơ thể cô để tạo thành những vết thâm tím. Dù đau đớn lắm nhưng Mai vẫn phải cố chiều anh ta. Nhìn anh ta chẳng khác nào con hổ đói gặp thấy con mồi, mọi động tác của hắn hết sức mạnh bạo, chẳng thèm để ý đến cảm nhận của cô. Mỗi lần phục vụ anh ta xong toàn thân cô đau nhức, trên người chằng chịt những vết thương do hắn tạo ra. Đấy là lí do tại sao dù hắn nhiều tiền nhưng cô không thể nào mà chấp nhận nổi. Nếu là anh Vũ thì sao nhỉ? Chắc hẳn anh sẽ rất nhẹ nhàng, từ tốn. Nhớ đến gương mặt anh, nhớ đến mùi hương toát ra từ cơ thể của anh tự dưng cô lại nổi lên lòng ham muốn anh, cô ao ước được hoà quyện cùng anh dù là vụиɠ ŧяộʍ thôi cũng được. Nhưng với tính cách cương nghị, chính trực của anh thì rất khó, chỉ có cách lừa anh như con Chi đó từng làm thôi. Nghĩ đến đó cô bất giác mỉm cười, quên đi những cơn đau mà Vĩnh đã gây ra.
Hôm nay cuối tuần mà Chi với Duyên đã bị mẹ Tâm đào dậy từ sớm để đi chợ, mẹ dạy từ cách lựa chọn thực phẩm, nhận biết thực phẩm tươi, sạch qua màu sắc. Hai đứa đi theo mẹ mà cứ phải trầm trồ khen ngợi, đúng là bà nội trợ chuyên nghiệp có khác.
Đi chợ về mẹ chẳng cho hai đứa nghỉ tí nào mà bắt xắn tay áo vào bếp luôn. Đối với hai đứa chưa có một tí kiến thức gì về nấu ăn thì hôm nay quả là một ngày cực hình. Mặt đứa nào cũng méo mó hết lại, bắt đầu là học món tráng trứng, mẹ bảo món đấy là cơ bản và dễ nhất rồi, học nhanh thôi. Thế mà đập trứng đến nát cả tay, hết nguyên một rổ trứng mà hai đứa vẫn chưa đạt yêu cầu của mẹ. Bà Tâm không thể nào kiên nhẫn thêm với hai cô con gái vụng về này nữa, bà ném thẳng cái chảo vào chậu nước rồi cốc vào đầu mỗi đứa một cái cho bớt ngu. Cứ thế này biết đến bao giờ mới học được hết các món ăn đây.