Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Người dịch: Nana268
Văn án
Đời người ngắn ngủi, phải tận hưởng niềm vui trước mắt.
Nhan An vô cùng tán đồng câu này, thế nên cô dự định chuyến du lịch của mình cần tìm việc vui gì đó cho đỡ cô đơn.
Giớng như hiện tại, trong khoang chật chội, ngay bên cạnh cô là huấn luyện viên nhảy dù.Anh vừa đẹp trai, chân dài, vừa sεメy lại vừa cấm dục.
Đúng là cảnh xuân vô hạn nhất của thế gian là đây rồi.
"Này, anh đẹp trai, tính mạng của tôi đã giao cả vào tay anh rồi nè, anh cho tôi số điện thoại đi nha?"
*
Khi một tia nắng vừa xuyên vào, Thiền Ngật đã ngồi dậy, dáng vẻ anh lười biếng và cực kỳ hoang dã khi không một tấc vải nào trên người.
Trong phòng thật yên tĩnh, yên tĩnh giống như không hề có chút hơi người nào.
Lúc này, chiếc điện thoại đặt cạnh gối đầu đột nhiên rung lên: Tôi có việc khẩn cấp phải về nước trước, thời gian một tuần này rất cảm ơn anh đã chiêu đãi, có duyên nhất định sẽ gặp lại! Tạm biệt anh đẹp trai.
Thiền Ngật mỉm cười, nhưng ánh nắng buổi sáng sớm lại chẳng mang lại chút hơi ấm nào.
*
Tại hãng hàng không Bắc Hàng, một đợt học viên phi công mới đã chính thức đến báo cáo thực tập.
Nhan An được sắp xếp đi theo một vị cơ trưởng nghe đồn là người đúng giờ nhất trong toàn ngành hàng không dân dụng, lúc này bên ngoài cửa vọng vào tiếng dày da đang từng bước đến gần, cô vụиɠ ŧяộʍ vươn cổ ngó nhìn, một lát sau, cả người cô đứng hình tại chỗ.
Người đàn ông đang mặc đồng phục, vai rộng eo hẹp, vóc dáng đĩnh đạc, và vô cùng vô cùng nam tính.
Ánh mắt cả hai chạm nhau, Nhan An nhìn thấy một đôi mắt đen sắc bén thâm thúy, đôi môi mỏng như đang cười, và tờ một trăm Euro được đặt nhẹ nhàng lên bàn, "Vật quy nguyên chủ."
Giọng người đàn ông mang theo băng giá vang lên: "Chút tiền này mà so với giá trị con người tôi thì quá ít rồi đấy."
Nhan Cẩu An: Đệt, tôi chỉ chơi có một lần mà toàn bộ tiền đồ đi tong rồi! Huhu!
*
Cô nhóc nhan cẩu x Lão nam nhân cấm dục
Họ của nam chủ được đọc là "shàn" (*).
(Na chú thích:(*) Mình tra từ điển và trong quyển này mình dịch là Thiền ạ)