Vốn dĩ lúc từ trên xe và xuống xe đi vào phòng ngủ Lâm Xảo Xảo cảm thấy Cố Vi Ngôn rất bình thường, vừa về đến nhà, có dì giúp việc ra mở cửa, Cố Vi Ngôn vẫn mang một bộ dạng nghiêm trang, rất là bình thường cùng dì ấy hàn huyên hai câu, chỉ là không nghĩ tới vừa vào trong phòng ngủ......
Lâm Xảo Xảo mới vừa cởϊ áσ khoác của mình ra, không nghĩ tới có một đôi tay rắn chắc hữu lực từ phía sau trực tiếp ôm cô.
Cố Vi Ngôn ôm vẫn khá lỏng lẻo, rất chú ý tới đứa trẻ trong bụng.
Lâm Xảo Xảo quay đầu lại và hỏi: "Làm sao vậy?"
Cố Vi Ngôn đem cằm đặt ở chỗ đỉnh đầu Lâm Xảo Xảo, khoảng cách về chiều cao này làm anh cảm giác rất thoải mái, vừa lúc chặt chẽ đem cô ôm vào trong ngực.
Cố Vi Ngôn: "Mệt mỏi không?"
"Em vẫn ổn, mới vừa về nhà sao có thể buồn ngủ a, em còn chưa có tắm rửa đâu, trên người đều là hương vị của lẩu."
"Muộn như vậy còn muốn tắm?"
"Đúng vậy, ngày thường thì không sao nhưng hôm nay hương vị quá nồng, không tắm em sẽ cảm thấy khó chịu."
Tiếng cười của Cố Vi Ngôn từ phía sau truyền đến, Lâm Xảo Xảo có thể cảm giác được l*иg ngực anh rung động.
"Anh giúp em tắm."
Lâm Xảo Xảo: "......"
Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cắn lỗ tai cô, "Ý kiến này như thế nào?"
Lâm Xảo Xảo cảm giác toàn thân tê dại, nhanh chóng đem Cố Vi Ngôn đẩy ra.
"Thôi, anh đã uống nhiều quá rồi, mau chóng nằm lên trên giường nghỉ ngơi một chút đi."
"Nghỉ ngơi?"
"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo cảm giác Cố Vi Ngôn giống như một cái máy đọc vậy, có phải uống rượu xong sẽ làm đại não hoạt động chậm hơn hay không.
Cố Vi Ngôn lại đem Lâm Xảo Xảo kéo qua đó, Lâm Xảo Xảo không kịp phòng bị, thế nên trực tiếp ngã vào trong ngực Cố Vi Ngôn.
Cố Vi Ngôn ngồi ở trên sô pha, đem Lâm Xảo Xảo đặt lên trên đùi mình.
Lâm Xảo Xảo cảm giác bản thân ngồi có chút không được tự nhiên, giật mình, ai ngờ, Cố Vi Ngôn lại bỗng nhiên nhẹ nhàng đánh mấy cái vào mông cô, trong giọng nói mang theo một tia khiển trách.
"Đừng lộn xộn."
Lâm Xảo Xảo: "............"
Về sau, thật sự, phải nhớ ngăn cản Cố Vi Ngôn để anh uống ít rượu!!!
Nhìn mặt của Lâm Xảo Xảo có chút hơi hơi mặt đỏ, Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng câu môi.
"Muốn tắm rửa?"
"Ừ......"
"Không cho em đi." Cố Vi Ngôn đương nhiên nói.
Lâm Xảo Xảo liếc nhìn anh một cái, "Em tắm rửa thì liên quan gì đến anh?"
Cố Vi Ngôn dựa lưng vào sô pha phía sau, hình như chiếc cà vạt trước ngực có chút trói buộc anh, anh tùy ý nới lỏng cà vạt, sau đó lại tiện tay tháo nó xuống rồi ném sang một bên trên sô pha.
"Người khác đều có quà Giáng Sinh của em, làm chồng của em, anh không có quà Giáng Sinh sao."
Nói xong, anh lại hướng về mông Lâm Xảo Xảo nhẹ nhàng đánh một cái, cũng mang theo ý vị khiển trách, nhưng lực đạo vẫn rất nhẹ.
"Nên đánh." Anh vừa nói còn một bên trong mắt mỉm cười.
Lâm Xảo Xảo có một loại cảm giác mạc danh cảm thấy thẹn, cô nhìn trong ánh mắt Cố Vi Ngôn hàm chứa sự hài hước, áo sơ mi trắng tinh xảo cùng quần tây đen, ngồi ở chỗ kia mang dáng vẻ khiển trách, rõ ràng là người mang hơi thở cấm dục, giờ phút này lại tản ra hương vị hormone nồng đậm, tần suất đập của trái tim cô giờ phút này đang đi lên theo một đường thẳng tắp.
Ai nói nam nhân sẽ không câu dẫn người.
Lâm Xảo Xảo cảm giác Cố Vi Ngôn ở bên cạnh mỗi một giờ mỗi một phút đều giống như đang phát ra mị lực trí mạng câu dẫn cô.
Lâm Xảo Xảo che giấu tính liếʍ môi một chút, "Em muốn đi tắm rửa......"
Nhìn môi cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua bên môi, đôi mắt Cố Vi Ngôn hơi hơi tối sầm một chút.
Lâm Xảo Xảo nhẹ giọng nói: "Kỳ thật anh có quà tặng......"
"Ừ? Anh có quà sao?"
"Đúng vậy."
"Cái gì?"
Lâm Xảo Xảo chuẩn bị từ trên đùi Cố Vi Ngôn đứng lên, Cố Vi Ngôn lại đỡ eo cô không cho cô dậy.
"Muốn đi nơi nào?" Anh cười khẽ hỏi.
Lâm Xảo Xảo: "Em có thể đi nơi nào chứ...... Đương nhiên là lấy quà cho anh."
Cô nói như vậy, Cố Vi Ngôn mới buông cô ra.
Lâm Xảo Xảo đi đến trước một cái ngăn tủ, sau đó lấy ra một cái hộp màu đen.
Cô đem hộp đưa tới trước mặt Cố Vi Ngôn, "Đây, cho anh."
"Cái gì?"
Cố Vi Ngôn tuy rằng ngoài miệng hỏi, tay lại rất thành thật nhận lấy cái hộp.
Lâm Xảo Xảo cười nói: "Anh mở ra nhìn xem sẽ biết."
Cố Vi Ngôn mở hộp ra, phát hiện một cái thắt lưng nam màu đen nằm bên trong.
"Thắt lưng?"
"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo giải thích nói: "Ngày đó em thấy anh còn đang dùng cái thắt lưng lúc trước em tặng, cảm giác nó đã có chút cũ, cho nên liền chuẩn bị tặng một cái mới cho anh, không cần vì tiếc nuối mà không ném đi, đổi cái mới nhanh đi."
Cố Vi Ngôn nhịn không được câu khóe môi lên, "Nhìn không ra, em còn cẩn thận như vậy sao."
"...... Đó là đương nhiên, em luôn tinh tế mà, chỉ là anh nhìn không ra thôi."
Lời này nói ra Lâm Xảo Xảo cũng cảm thấy rất chột dạ, bất quá cô đối với những việc của Cố Vi Ngôn cũng không hẳn là vô tâm hay đại ý cho qua, dù sao cũng là người mình thích, nhất cử nhất động của anh đều đáng giá để mình chú ý.
Cố Vi Ngôn thoạt nhìn rất vừa lòng, anh cười cười, giải khai chính mình quần thượng đai lưng.
"Phu nhân có thành ý như vậy, Cố mỗ thật là thụ sủng nhược kinh."
Lâm Xảo Xảo đôi mắt trừng lớn, "...... Cố Vi Ngôn, anh làm cái gì."
"Răng rắc" một tiếng, Cố Vi Ngôn rất quen thuộc một tay tháo thắt lưng của mình ra, tư thế rất là câu dẫn.
Anh nghiêng nghiêng người nằm dựa vào trên sô pha, một bức tranh mỹ nam rất danh xứng với thực.
Lâm Xảo Xảo cảm giác giờ phút này đang là ngày đông giá rét, còn bản thân lại có loại cảm giác trời hanh vật khô.
Ừm...... Nhất định là máy sưởi mở quá lớn......
Cố Vi Ngôn nhướng mày, đương nhiên trả lời nói: "Đương nhiên là phải thử một chút, phu nhân dụng tâm chọn lựa quà tặng như vậy, anh mà không thử thì thật là không thể nào nói nổi."
Lâm Xảo Xảo: "......"
Sắp ngủ đến nơi rồi mà hiện tại thử thắt lưng cái gì a.
Cố Vi Ngôn rất tiêu sái trực tiếp đem cái thắt lưng rút cũ ra, sau đó ném sang một bên, anh nhìn cái thắt lưng bên trong hộp kia, cúi đầu nhìn trong chốc lát.
Lâm Xảo Xảo nhịn không được buồn bực hỏi: "Không phải anh muốn thử một chút sao? Nhìn cái gì vậy?"
Cố Vi Ngôn tựa hồ có chút chậm rì rì ngẩng đầu, sau đó đầu dựa vào trên sô pha.
"Không có sức lực." Cố Vi Ngôn nhẹ giọng nói.
Lâm Xảo Xảo cắn răng nói: "Cho nên, ý của Cố tiên sinh sẽ không phải là muốn cho em giúp anh thử một chút đi?"
Bên môi Cố Vi Ngôn nở rộ một nụ cười cực kỳ xán lạn anh tuấn.
"Nếu phu nhân muốn săn sóc anh như vậy thì Cố mỗ chắc chắn là không có ý kiến."
Lâm Xảo Xảo bĩu môi, lấy cái dây lưng từ bên trong hộp ra.
Cố Vi Ngôn ngẩng đầu nhìn cô.
Lâm Xảo Xảo cong khóe môi một chút, "Có phải nghĩ em thay anh thử dây lưng hay không?"
Cố Vi Ngôn gật gật đầu, trong mắt có ý cười.
Lâm Xảo Xảo hừ nhẹ một tiếng, "Tưởng bở."
Cố Vi Ngôn: "......"
Cô đem đồ vật ném sang một bên, "Đêm nay thì thôi không cần thử, dù sao cũng muốn cởi ra, vẫn nên chờ đến sáng mai thử lại đi."
Cố Vi Ngôn cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Lâm Xảo Xảo sờ sờ bụng của mình, "Được rồi, em muốn đi tắm rửa, anh ngủ trước đi."
Cố Vi Ngôn lại nói ở phía sau cô: "Chờ một chút."
Lâm Xảo Xảo quay đầu lại, "Hả?"
Chờ cái gì?
Cố Vi Ngôn đứng dậy, đạm nói: "Anh không yên lòng về em."
"Em chỉ là tắm rửa một cái mà thôi, có cái gì để không yên tâm chứ......"
"Hiện tại bụng em đã lớn, vào phòng tắm nhỡ đâu té ngã làm sao bây giờ, cho nên......"
Cố Vi Ngôn còn chưa có nói xong, Lâm Xảo Xảo có chút cảnh giác nhìn anh một cái.
"Cho nên, anh dự đinh cùng em đi vào trong đó có phải hay không?"
Cố Vi Ngôn cười nhẹ một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng ở chóp mũi đĩnh kiều của Lâm Xảo Xảo nhéo một chút.
"Xem ra Xảo Xảo vô cùng hiểu anh."
Lâm Xảo Xảo: "............"
Trong phòng tắm.
Hơi nước mờ ảo bao phủ hoàn toàn cái gương, cái gì cũng nhìn không thấy, chỉ để lại một mảnh trắng xoá.
Chỉ nghe thấy bên trong truyền đến một giọng nói ——
"Cố Vi Ngôn, anh đang sờ chỗ nào thế?"
Cố Vi Ngôn nghiêm trang trả lời nói: "Làm sao vậy, anh đang tắm rửa cho em thôi."
"...... Có người tắm rửa như anh sao?"
"Bằng không thì tắm như thế nào?"
"............"
"Tắm như vậy? Hay là tắm như thế này?" Nam nhân mỉm cười hỏi một tiếng.
Trong phòng tắm lại truyền ra một tiếng kinh hô của Lâm Xảo Xảo.
Cố Vi Ngôn xác định là vào trong giúp cô tắm rửa mà không phải cho cô thêm phiền?
Vốn dĩ có thể chỉ mất nửa giờ để tắm rửa vậy mà bây giờ lại mất tận một tiếng, Cố Vi Ngôn cũng cùng nhau tắm rửa một cái.
Sau khi tắm rửa xong, Lâm Xảo Xảo khuôn mặt đỏ bừng, không biết ở bên trong vừa rồi đã phát sinh cái gì.
Do vừa nãy cô đã tắm rửa quá mức cho nên không cần gội đầu, Cố Vi Ngôn tóc ngắn nên gội cũng nhanh, cho nên chỉ cần năm phút đã đem đầu tóc làm khô.
Sau khi Cố Vi Ngôn làm khô tóc thì Lâm Xảo Xảo đang bôi sữa dưỡng thể lên người, Cố Vi Ngôn thắt dây lưng của áo ngủ, ngồi ở bên người cô, hỏi: "Em đang làm cái gì?"
Lâm Xảo Xảo đầu cũng không nâng trả lời: "Em đang bôi sữa dưỡng thể a, bằng không mùa đông làn da rất dễ bị khô."
Cố Vi Ngôn nhìn Lâm Xảo Xảo có chút cố sức bôi kem lên người, vì thế đem lọ sữa dưỡng thể trong tay cô cầm lại đây.
Lâm Xảo Xảo nhìn anh, "Làm sao vậy?"
"Anh giúp em."
Lâm Xảo Xảo: "......"
Cô thật sự là sợ Cố Vi Ngôn phá lệ nhiệt tình đêm nay, sau khi uống xong rượu ngủ một giấc thật ngon không phải tốt hơn sao?
Cố Vi Ngôn nhiệt tình lại thích giúp đỡ mọi người như vậy thật là làm cô vô lực chống đỡ a!
Cố Vi Ngôn đương nhiên nói: "Em khom lưng rất tốn sức, phía sau lưng cũng với không tới, anh giúp em đương nhiên là tiện hơn so em một chút."
Lâm Xảo Xảo suy xét một chút, Cố Vi Ngôn nói cũng có chút đạo lý, vì thế cô gật gật đầu, yên tâm đem đồ vật giao cho Cố Vi Ngôn.
"Được thôi, vậy anh đến đây đi."
Cố Vi Ngôn đổ một ít sữa dưỡng thể ra lòng bàn tay, xoa xoa, sau đó đem đùi Lâm Xảo Xảo nâng lên, sau đó đặt ở trên đùi của mình, lực độ ôn nhu vừa phải mát xa cho cô.
Lâm Xảo Xảo cảm giác rất thoải mái.
Cố Vi Ngôn nhìn dáng vẻ thoải mái của cô, ngay cả đôi mắt cũng thoải mái hơi hơi mị lên.
Anh nhịn không được cười hỏi: "Cũng không biết vị nữ sĩ này đối với sự phục vụ của tôi cảm thấy thế nào?"
Lâm Xảo Xảo vừa lòng gật đầu một cái, "Vô cùng tốt, sẽ đánh giá năm sao cho anh, lần tới lại đến thì sẽ gọi anh, số của anh là bao nhiêu?"
Cố Vi Ngôn phi thường nhập vai trả lời nói: "Tôi không có số thứ tự, tôi chỉ phục vụ khách hàng VIP là cô thôi, lần tới tới trực tiếp tìm tôi là được."
Lâm Xảo Xảo cười tủm tỉm gật đầu một cái, "Được a."
Cố Vi Ngôn thoa kem lên đùi cho cô xong, sau đó hỏi: "Còn chỗ nào chưa xoa không?"
Lâm Xảo Xảo chỉ chỉ phía sau lưng của mình, "Phía sau lưng."
Cố Vi Ngôn nhướng mày, "Nằm lên trên giường đi."
Lâm Xảo Xảo không hoài nghi mà bò lên trên giường, cô lại nghĩ đến bản thân còn đang mặc áo ngủ, nên đem áo ngủ cởi xuống dưới.
Vì thế, Cố Vi Ngôn liền thấy được một cái lưng cực kỳ bóng loáng trắng nõn tinh tế.