Chương 41: 《 Chung Cư Tình Yêu》, cuộc đấu súng

"Không biết hai vị học trưởng tìm ta có chuyện gì? Nói thật, ta có việc gấp phải nhanh chóng trở về, thời gian rất eo hẹp." Lâm Bắc Phàm trợn mắt nói dối, trên thực tế hắn còn rất nhiều thời gian.

Lão bà phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, hắn phụ trách xinh đẹp như hoa ở nhà làm cá muối, ngươi nói thời gian của hắn có thể không nhiều sao?

Chỉ có điều, từ sau khi hắn "dính vào" phú bà, lúc nào cũng có rất nhiều người kỳ quái biết hoặc không quen biết tới vay tiền hắn, hoặc là tìm hắn đầu tư. Còn có những người không biết tới từ ngóc ngách nào tìm đến hắn nhận thân thích, thậm chí còn có một lão a di đến nhận ruột thịt, tự nói là muội muội thất lạc đã nhiều năm của hắn...

Lâm Bắc Phàm chán ghét không chịu nổi.

Cho nên, đối với những người có mục đích không tốt, từ trước đến Lâm Bắc Phàm nay luôn từ chối ở ngoài cửa.

"Là như vầy, Lâm học đệ, chúng ta đang định quay một bộ phim truyền hình, đây là một câu chuyện có liên quan đến nam nữ trẻ tuổi sống trong thành phố lớn, là tác phẩm hay mà chúng ta đã suy nghĩ trong suốt hai năm, ta tin sau khi nó được lên sóng nhất định sẽ hot khắp cả nước. Chỉ có điều trước mắt vẫn chưa tìm được diễn viên, không đủ tài chính, kịch bản... Khụ khụ, chúng ta có mang kịch bản đến, xin ngài xem qua!"

Hai người đưa kịch bản bằng hai tay, nhìn Lâm Bắc Phàm với vẻ tội nghiệp, còn có chút tràn ngập chờ mong.

Lâm Bắc Phàm không nhận lấy, ngược lại cười lạnh: "Các người muốn ta đầu tư? Trông ta giống đồ đần sao? Nếu kịch bản thật sự tốt như lời các người nói, chẳng lẽ những nhân sĩ chuyên nghiệp kia lại nhìn không ra? Các người sẽ thiếu đầu tư sao? Điều này nói rõ cái gì, chứng tỏ kịch bản của các người hoàn toàn không được!"

"Không phải như vậy, kịch bản chúng ta rất tốt, rất nhiều người nhìn đều khen không dứt..." Uông Nguyên kích động nói: "Chỉ có điều chúng ta đưa ra một điều kiện, hai bên đều không thể đồng ý, cuối cùng tan rã trong không vui!"

"Điều kiện gì?"

"Bộ phim này nhất định phải do hai chúng ta tự tay làm đạo diễn, bao gồm tuyển người và dùng người. Bọn họ muốn mua đứt kịch bản rồi để người khác làm đạo diễn, chúng ta không đồng ý, cho nên kết quả không có sau đó nữa." Chu Chính bất đắc dĩ nói.

Nói nhảm, hai người một người là kỹ sư công trình, một người là kỹ sư cơ khí, hai chuyên ngành đều không dính dáng gì đến điện ảnh truyền hình, người ta có thể yên tâm giao kịch bản cho các người quay sao?

Lỡ như làm hư thì phải làm sao?

Dù sao tiền cũng không phải được gió lớn thổi tới.

"Ta xem kịch bản trước một chút, nếu như kịch bản của các người đủ xuất sắc, hơn nữa còn có thể đánh động được ta, ta sẽ bỏ tiền cho các ngươi làm, hơn nữa còn để cho các người làm chủ." Lâm Bắc Phàm nói.

"Ôi, ôi, tốt quá rồi." Chu Chính kích động trình kịch bản lên.

"Nam Nữ Đô Thị sao?" Lâm Bắc Phàm tò mò lật ra.

Kịch bản này nói về bảy người trẻ tuổi có hoàn cảnh gia đình khác nhau, đến từ nhiều quốc gia khác nhau, họ ở chung trong một căn hộ rồi xảy ra nhiều tình huống dở khóc dở cười.

Trong đó, có bốn nam, một người dễ thương, một người ngọt ngào, một người kích động là muốn mổ bụng, còn có một người vô cùng hèn hạ...

Có ba nữ , một người đơn thuần, một người mê trai, một người bạo lực, hơn nữa võ lực còn đột phá lên đến tận chân trời...

Lâm Bắc Phàm nhìn thế nào cũng cảm thấy cực kỳ quen thuộc, đây không phải là bản dị giới của 《 Chung Cư Tình Yêu 》sao?

Rồi lại nhìn hai người trước mắt này, sao lại giống Vi Chính và Uông Viễn ở thời không khác thế này?

Chẳng lẽ bọn họ cũng xuyên việt đến?

Đây là một bộ phim truyền hình với một khoản đầu tư nhỏ mà lợi nhuận lớn, tổng cộng phát sóng bốn mùa, từ season 1 đã bắt đầu có lượt xem dâng như thủy triều, các lời thoại bên trong cũng trở thành kinh điển.

"Nam nhân tốt chính là ta, ta chính là Tằng Tiểu Hiền!"

"Tha thứ cho hắn là chuyện của Thượng Đế, nhiệm vụ của ta là tiễn hắn đi gặp Thượng Đế!"

"Cuộc đời ta không có diễn, mỗi một ngày đều là truyền hình trực tiếp!"

"Đừng tưởng rằng thế giới này bỏ rơi ngươi, thật ra thế giới này hoàn toàn không quan tâm ngươi chút nào!"

"Hôm nay ngươi không liều mạng, ngày mai số mệnh sẽ chơi lại ngươi!"

"Cơ hội giống hạt mưa đánh đến ta, nhưng ta lại né tránh từng hạt!"

...

Quảng cáo cắm đầy quảng cáo khiến người xem giận sôi.

Intel, Extra, JD.com, Alipay, Lux, Breezer, Doublemint, KFC,... các loại, quả thực là chỗ nào cũng có.

Những lợi ích kinh tế thu được từ IP lớn của 《 Chung Cư Tình Yêu 》 quả thực chính là lợi khí hút kim!

Thế mà lại để hắn gặp phải?

Lâm Bắc Phàm khép kịch bản lại, nụ cười rất thân thiết: "Ta cảm thấy chúng ta có thể tìm một nơi nào đó để tâm sự."

Hai người vui mừng nói: "Được, Lâm tiên sinh!"

Thế là, bọn họ tìm quán cà phê tương đối yên tĩnh ở gần đó.

Qua bước đầu trao đổi, hai bên đạt thành mục đích hợp tác.

Kịch bản đổi tên là 《 Chung Cư Tình Yêu 》, nhân vật chính bên trong đã đổi tên mới là nhân vật mà Lâm Bắc Phàm quen thuộc. Lâm Bắc Phàm bỏ vốn 2000 vạn, ủng hộ bọn họ quay phim, đồng thời được hưởng tất cả bản quyền của 《 Chung Cư Tình Yêu 》. Dùng tài nguyên của đài truyền hình ủng hộ Chu Chính và Uông Viễn dựng đoàn làm phim, việc tuyển chọn diễn viên, đoàn làm phim hoàn toàn do hai người quyết định, nhưng Lâm Bắc Phàm cũng được hưởng quyền đề nghị.

Điều kiện này hai bên đều tương đối hài lòng. Lâm Bắc Phàm xem trọng cái IP lớn Chung cư tình yêu này, nhìn trúng giá trị mạnh mà nó sinh ra. Cái hai người bọn họ xem trọng là cơ hội được tự mình quay phim, cho nên cả hai bên đều vui vẻ.

Mặt mày Chu Chính hồng hào: "Cám ơn Lâm học đệ ủng hộ, chúng ta sẽ làm không phụ sự mong đợi của mọi người, quay ra một bộ phim truyền hình tốt nhất!"

"Ta tin tưởng các người, nếu như có việc gì cần cứ nói, ta sẽ làm toàn lực ủng hộ!"

Mấy người cứ tạm biệt như vậy.

Nhưng mà, ngay phụ cận quán cà phê bọn họ ngồi, lúc này đang phát sinh một việc.

Một đám cảnh sát mặc thường phục nhanh chóng len lén tiếp cận một căn nhà cũ kỹ. Trong tay bọn họ cầm súng, trên người mặc áo chống đạn, mỗi một bước đều rất cẩn thận, tập trung tinh thần cao độ.

Trong tai bọn họ còn có một tai nghe, trong tai nghe truyền đến giọng trầm trầm.

"Mọi người, đường dây này chúng ta đã theo rất lâu, hôm nay chính là lúc thu lưới. Mọi người cần phải đề cao cảnh giác, bắt lấy đám chế ma túy độc hại này, tiêu diệt hang ổ của bọn chúng, trả lại cho Giang Nam một thế giới tươi sáng!"

"Hiểu rõ!" Bọn họ nhỏ giọng nói.

Dẫn đầu đội là một nữ cảnh sát rất xinh đẹp.

Dù cho trên người mặc một bộ đồ hằng ngày bình thường nhưng không thể che hết dáng người thướt tha của nàng. Nếu như Lâm Bắc Phàm ở chỗ này, nhất định hắn sẽ nhận ra vị này chính là nữ cảnh sát lúc trước đã “cứu” hắn ra khỏi vòng vây của mười mấy học sinh kia.

Lúc này, nàng giơ súng lục, cẩn thận đi về trước.

Rốt cục mấy vị cảnh sát mặc thường phục cũng đã tiếp cận được cửa ra vào.

Nữ cảnh sát ra tín hiệu với mấy đồng nghiệp bên cạnh, vị đồng nghiệp kia bỗng nhiên dùng sức đạp cửa, ngay sau khi đạp ba cước rốt cục cánh cửa cũng bị đạp nát, bọn họ lập tức phá cửa xông vào.

"Cảnh sát, không được nhúc nhích, giơ tay lên!"

"Đừng có ngoan cố chống cự!"

"Biết điều một chút cho ta!"

...

Kết quả mọi người lại vào nhà trống. Ngoại trừ một chút bạch phiến chưa kịp tiêu hủy, còn có một số công cụ kỳ lạ.

Cửa sổ đã mở ra, lờ mờ nhìn thấy bóng dáng ba người đang chạy.

"Người chạy rồi, đuổi theo cho ta!" Nữ cảnh sát dẫn người nhảy ra ngoài cửa sổ, theo sát không nghỉ. Cảnh sát mặc thường phục đang mai phục ở chung quanh cũng tấn công bốn phía, cố gắng bắt lấy băng đảng ma túy.

Lúc này, chợt nghe thấy một tiếng vang thật lớn.

"Đùng!"

"Bọn chúng có súng, mọi người cẩn thận!" Nữ cảnh sát rống to.

Những người khác cẩn thận, nhưng họ cẩn thận ngược lại cổ vũ cho nhóm người phạm tội kiêu căng phách lối hơn, lại có mấy tiếng súng vang, trong những tiếng sống còn kèm theo tiếng thét của quần chúng, cục diện hỗn loạn.

Nữ cảnh sát nghiến răng nghiến lợi: "Thật đáng chết! Lại dám nổ súng trong phố xá sầm uất như thế, quả thực coi trời bằng vung, nhất định phải bắt bằng được bọn chúng cho ta! Đồng thời, phải giữ an toàn tính mạng cho người dân!"

"Vâng, đội trưởng!"