- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Có Tiền Liền Biến Cường
- Chương 17: Tiền bàn tử nghìn dặm tìm cơ duyên
Có Tiền Liền Biến Cường
Chương 17: Tiền bàn tử nghìn dặm tìm cơ duyên
Ngày thứ hai, Lâm Bắc Phàm ra ngoài đi dạo, ý đồ muốn gặp nhân tài mà Chiêu Hiền Tạp đưa tới, sau đó thi triển Khẩu Độn Đại Pháp của hắn, thu phục nhân tài cho đài truyền hình Tinh Quang. Kết quả, cả một buổi sáng vẫn chẳng thu hoạch được gì.
"Hệ thống, có phải Chiêu Hiền Tạp có vấn đề rồi không? Vì sao đến tận bây giờ ngay cả cái bóng của nhân tài ta cũng không thấy được?" Lâm Bắc Phàm có chút nóng nảy, mắt thấy 24 giờ chỉ còn lại không tới 4 giờ, thế nhưng một chút đầu mối cũng không có, sao hắn có thể không vội được?
"Keng! Chiêu Hiền Tạp không có vấn đề, đã phát huy tác dụng, mời kí chủ kiên nhẫn chờ đợi!"
"Nếu còn đợi nữa, thời gian sẽ trôi qua luôn!"
Đúng lúc này, di động của Lâm Bắc Phàm đổ chuông, giọng nói hưng phấn của Bạch Thanh Tuyết truyền tới: "Tiểu Phàm, ngươi biết không? Hôm nay có hai người vô cùng trâu bò nộp đơn vào đài truyền hình chúng ta, ta thật sự không thể tin nổi hai người đó sẽ đến!"
Lông mày Lâm Bắc Phàm dựng lên: "Là hai người nào?"
"Một người là Tiền Đa Đa, năm nay mới 30 tuổi, được vinh danh là đạo diễn tân duệ quỷ tài, đặc biệt am hiểu quay phim thương mại. Tuy rằng mấy bộ điện ảnh của hắn ta vô cùng cẩu huyết, điểm đánh giá rất thấp, nhưng mỗi lần đều kiếm được rất nhiều tiền, rất được các nhà đầu tư hoan nghênh. Không đến 10 năm, hắn ta đã quay được 20 bộ phim, được xưng là xạ thủ tốc độ."
Tiền Đa Đa?
Lâm Bắc Phàm nghĩ nghĩ, ừm, không có ấn tượng.
"Vậy một người khác thì sao?"
"Một người khác là Mạnh Tiểu Phi, tuy rằng danh khí không lớn, nhưng kỳ thật cũng là nhân tài dẫn chương trình hiếm có, năng lực dẫn chương trình của hắn ta vô cùng cao thâm, thoải mái khôi hài lại tràn ngập chiều sâu, vui cười giận mắng đều rất có trình độ, ta vẫn muốn đào hắn ta tới đây nhưng chưa tìm được cơ hội. Không nghĩ tới, hôm nay hắn ta lại tới đài truyền hình chúng ta nộp đơn, nghe nói hắn ta bị Tiền Đa Đa kéo tới, hôm nay đúng là quá vui vẻ rồi!"
Mạnh Tiểu Phi?
Lâm Bắc Phàm lại suy nghĩ một chút, ừm, vẫn không có ấn tượng gì.
Chẳng lẽ hai người kia là nhân tài hệ thống sắp xếp sao?
"Chúc mừng ngươi, Thanh Tuyết! Đây đúng là chuyện đáng để ăn mừng !" Lâm Bắc Phàm lấy lòng.
"Đúng là đáng để ăn mừng... Chỉ có điều bọn họ chỉ đến nộp đơn, còn chưa chắc có vào đài truyền hình hay không. Bọn họ chỉ đích danh muốn gặp ngươi, sau khi gặp ngươi rồi mới nói tiếp !" Nói đến đây, ngữ khí của Bạch Thanh Tuyết tràn đầy cổ quái.
Hai người đến đài truyền hình nộp đơn, không muốn gặp tổng giám đốc đài truyền hình là mình, vậy mà lại muốn gặp lão công mình?
Tình huống này có thể không cổ quái sao?
Lâm Bắc Phàm đã có thể khẳng định, hai người kia chính là người mà hệ thống sắp xếp.
"Được, vậy hiện tại ngươi sẽ tới đó!" Lâm Bắc Phàm cúp điện thoại xong liền chạy tới.
Nửa giờ sau, Lâm Bắc Phàm đi vào đài truyền hình, nhận ra tên mập mạp quen thuộc. Tên mập vừa nhìn thấy hắn, lập tức điều khiển khối thịt to xông lại: "Sư phụ, rốt cuộc đệ tử cũng tìm được sư phụ rồi!"
"Mập mạp, sao ngươi lại ở đây?"
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Lâm Bắc Phàm giật mình, thằng mập này đúng là kinh hỉ.
Tên mập mạp trước mắt này chính là kẻ thần kinh muốn bái hắn làm sư phụ, muốn học tu tiên hôm qua. Không nghĩ tới không đến một ngày, hai người lại gặp mặt nhau ở đài truyền hình.
"Hệ thống, xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ hắn ta chính là nhân tài trong miệng ngươi sao?" Lâm Bắc Phàm mặc niệm, một loại cảm giác xấu tự nhiên sinh ra.
"Keng! Kí chủ lý giải rất chính xác! Người này chính là một nhân tài Chiêu Hiền Tạp chiêu mộ được, là một người thiết kế tiết mục tống nghệ vô cùng ưu tú, đồng thời còn là một đạo diễn, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của kí chủ !"
"Nói như vậy, sự kiện câu cá quỷ dị trước đó cũng là ngươi làm?"
"Keng! Kí chủ lý giải rất chính xác! Trinh sát phát hiện nội tâm Tiền Đa Đa vô cùng si mê chuyện tu tiên hoặc võ công có lực lượng thần bí, cho nên bản hệ thống thông qua một chút thủ đoạn, khiến hắn ta tin tưởng kí chủ có được lực lượng thần bí, tăng cao tỷ lệ thuyết phục!"
Khóe môi Lâm Bắc Phàm giật giật: "Hệ thống, ngươi thực biết chơi ta! Vậy người còn lại thì sao? Người đó, ta từ đầu tới đuôi đều chưa từng gặp mặt, ngươi định làm thế nào?"
"Keng! Người này tên Mạnh Tiểu Phi, là bạn thân của Tiền Đa Đa, tình cảm thâm hậu. Chỉ cần Tiền Đa Đa bị kí chủ thuyết phục gia nhập quân mình, như vậy xác suất thuyết phục Mạnh Tiểu Phi sẽ tăng lên 50%!"
"Nói như vậy, hai người kia thật sự là nhân tài Chiêu Hiền Tạp tìm tới? Nếu ngay cả Tiền Đa Đa ta cũng không thuyết phục được, Mạnh Tiểu Phi sẽ không tới sao? Hệ thống, ngươi đúng là hố cha, nếu không thể lôi kéo Tiền Đa Đa, này chẳng phải cả hai nhân tài đều như nước trôi sông?"
"Keng! Khi kí chủ vận dụng đồng thời hai tấm Chiêu Hiền Tạp, hai vị nhân tài phụ trợ ít nhiều gì cũng sẽ có liên hệ nào đó với nhau, hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng lẫn nhau, cho nên mời kí chủ sau này phải chú ý!"
"Xem ra sau này mình phải chú ý thật."
Lâm Bắc Phàm suy nghĩ lung tung, nhưng thực ra chỉ mới qua nháy mắt.
Nhìn về phía trước, Tiền Đa Đa lao nhanh tới.
"Sư phụ, đệ tử một mực tìm ngài! Thật không nghĩ tới Bạch nữ thần đại danh đỉnh đỉnh lại là lão bà của ngài! Đương nhiên, cũng chỉ có người như Bạch nữ thần mới xứng với sư phụ! Đây là thượng thiên chỉ dẫn, để đệ tử tìm được ngài! Là thiên ý!" Tên mập hưng phấn kêu la om sòm, còn muốn cho Lâm Bắc Phàm một cái ôm nhiệt tình, nhưng bị hắn ghét bỏ.
"Rút cái tay mập của ngươi ra, chết đi cho ta! Ngươi nặng chừng 200 cân, còn muốn làm bẩn thân thể ta?"
"Ha ha..." Tiền Đa Đa lúng túng thu tay lại.
Đám người ở hiện trường trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ tới đạo diễn quỷ tài Tiền Đa Đa tiếng tăm lừng lẫy trong giới phim thương mại lại nhiệt tình với lão công của boss như vậy. Đây là tên tiểu bạch kiểm trong truyền thuyết! Kết quả còn bị tiểu bạch kiểm ghét bỏ.
"Tiểu Phàm, hai người đã quen nhau từ trước sao?" Bạch Thanh Tuyết kinh ngạc hỏi.
Lâm Bắc Phàm lập tức lắc đầu: "Không quen, dáng dấp xấu như vậy, ta vừa gặp đã trốn ra xa xa, sao có thể quen biết được?"
Tiền Đa Đa: "..."
"Vậy sao hắn... lại nhiệt tình với ngươi như vậy?"
"Có thể là bệnh tâm thần lâu ngày tái phát, nhìn thấy người bình thường cũng cảm thấy thân thiết!"
Tiền Đa Đa: "..."
"Ha ha..." Tiền Đa Đa ngượng ngùng cười một tiếng, sau đó trịnh trọng giới thiệu: "Sư phụ, xin tự giới thiệu, đệ tử là Tiền Đa Đa, là đạo diễn, đã từng quay mấy bộ phim không tệ. Đệ tử nhận lời mới tới nơi này, mong sư phụ thu lưu!"
"Thu lưu cái quỷ?" Lâm Bắc Phàm không chút khách khí chỉnh hắn ta: "Một đạo diễn quay phim tới chỗ chúng ta làm gì? Chúng ta là đài truyền hình, không phải rạp chiếu phim!"
"Cũng giống cũng giống, đạo diễn đều tương thông, ta có thể làm đạo diễn phim điện ảnh, cũng có thể làm đạo diễn phim truyền hình, cũng có thể làm đạo diễn tiết mục tống nghệ... Mấu chốt là có thể kiếm tiền, làm mục nào không quan trọng."
Tiền Đa Đa nhỏ giọng nói: "Sư phụ yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ làm trâu làm ngựa nhẫn nhục chịu khó, tuyệt không hô mệt. Chỉ cần lúc sư phụ rảnh rỗi, có thể dạy cho đồ nhi một chiêu nửa thức, đồ nhi đã đủ hài lòng rồi."
Lâm Bắc Phàm xem như đã nhìn ra, hiện tại Tiền Đa Đa đang chơi chiến thuật quanh co, không trực tiếp bái hắn làm sư mà thông qua việc nịnh nọt lão bà hắn, làm vậy, nói không chừng bản thân mình sẽ dạy hắn ta một chiêu hai chiêu...
"Đầu ngươi bị trúng độc quá sâu, ta thực không biết những thứ kia!" Lâm Bắc Phàm lườm một cái.
"Đồ nhi hiểu, hiểu mà, sư phụ là cao nhân, ẩn thân trong đô thị, ưa thích điệu thấp, yên tâm, đồ nhi sẽ không nói cho người khác..." Tiền Đa Đa bày ra một bộ ta đã sớm xem thấu ngươi rồi.
Lâm Bắc Phàm: "..."
Hiểu cái đầu heo nhà mày à? Mập mạp chết tiệt.
Ngươi cái gì cũng không hiểu.
"Hơn nữa đồ nhi cũng đã hiểu quy củ, cái gọi là pháp không thể khinh truyền, nhất định phải bỏ ra đầy đủ mới có thể nhận được hồi báo, đồ nhi tin tưởng, dựa vào sự chân thành sắt đá không dời, sớm muộn gì cũng có ngày có thể cảm động ngài!" Tiền Đa Đa chắc chắn.
Lâm Bắc Phàm cảm thấy rất bất đắc dĩ với tên mập này.
Thật coi hắn là nhân sĩ tu tiên sao?
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hệ Thống
- Có Tiền Liền Biến Cường
- Chương 17: Tiền bàn tử nghìn dặm tìm cơ duyên