- 🏠 Home
- Teen
- Cổ Tích Và Sự Thật
- Chương 8
Cổ Tích Và Sự Thật
Chương 8
Sau khi đọc xong tin nhắn.Mắt tôi trợn tròn,người đông cứng nhìn vào màn hình điện thoại.
Tên…tên này…ghê quá đi mất!Ôi,tôi nhìn mà tưởng là tin nhắn của người yêu gửi đến,tay cầm điện thoại cũng trở nên run run.Cơ mà…bất ngờ gì chứ?Tôi có diễm phúc được là người hưởng cái bất ngờ mà tên đó mang đến ư?
Hơ hơ,tự nhiên lại quen biết được một gã đầu gấu,tin vui hay tin buồn đây?
Tôi nhắn tin lại cho anh ta :
“Bất ngờ gì?”
Không đến 1 phút,tôi nhận được tin nhắn trả lời của anh ta
“Suy nghĩ lại rồi,làm người yêu của anh đi.Hehe!.”
Người…người yêu?Tôi không tin vào mắt mình nữa,anh ta đang nói cái gì thế này?Chỉ mới gặp nhau trong một buổi chiều,hơn nữa lại trong tình huống không mấy đẹp đẽ gì,tôi không hiểu anh ta thấy hứng thú gì ở tôi cơ chứ?Rõ ràng anh ta bảo tôi lùn,không có chút cá tính cơ mà?Vậy mà…
17 tuổi…
Tôi cuối cùng đã có người theo đuổi rồi ư?
Không được rồi!Tim tôi đập nhanh quá.Phải trấn tĩnh lại!Chắc chắn là anh ta đang trêu chọc mình.Người yêu trước của anh ta là Nhi,tuy rằng tính tình không tốt đẹp cho lắm.Nhưng qua đó cũng thấy được mẫu người anh ta thích là gì.Dễ thương,xinh xắn,dáng đẹp,tóc dài nữ tính,so với tôi thì hoàn toàn là trái ngược rồi.Tốt nhất tôi không nên tưởng bở,làm gì có chuyện một tên như anh ta lại thích tôi chứ,lại còn trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.Nếu tôi mà cuốn hút như thế thì bao nhiêu năm qua tôi đã không cô đơn lủi thủi một mình rồi.
Lừa gạt…chắc chắn là lừa gạt…
Tốt nhất tôi không nên nói chuyện với anh ta nhiều làm gì.Có khi lại càng khiến anh ta vui mừng vì đã lừa tình được một em nai tơ.Ở độ tuổi này,tôi rất dễ rung động vì một vài lời nói đường mật của bọn con trai,nên tôi phải hết sức cẩn thận.Anh ta nói cho tôi bất ngờ,nhưng tôi không gặp anh ta thì làm sao thấy được cái bất ngờ đó chứ,nhỡ đâu lừa tôi thì sao?Thể nào anh ta cũng bảo tôi ra đâu đó gặp mặt,để đem đến cái bất ngờ cho tôi.
Thằng cha này nhìn mặt là biết không tốt đẹp gì rồi,nụ cười hehe đểu cáng làm tôi không thể không nghĩ đây là lừa bịp.
Với lại…mẫu đàn ông mà tôi thích…chắc chắn phải là một hoàng tử…một hoàng tử…
Dịu dàng,ấm áp,nụ cười nhẹ nhàng cuốn hút,những hành động lịch lãm,giọng nói quyến rũ,làm rung động tim tôi...
Ôi…tôi…sao tôi….sao tôi…
Lại nghĩ đến Nguyên Khang…
Không thể không chối rằng tôi bị Khang hớp hồn từ lần tỏ tình bất đắc dĩ.Thêm vào đó,trái tim non nớt của tôi lại bị rung động với lần trèo rào vì đi học muộn nữa.Giọng nói nhẹ nhàng,nụ cười rất đẹp đó làm tôi mê mẩn.Ngay cả lúc nhìn thấy anh âu yếm với người yêu,tôi thấy dáng vẻ đó thật đàn ông làm sao!Lại còn sự tức giận chiều nay nữa…
Anh chính xác là hoàng tử của tôi rồi,hoàng tử làm tôi rung động ngay từ cái nhìn đầu tiên…
_Chị ơi đọc truyện!
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ,thằng em tôi vì bị gạt sang một bên từ nãy đến giờ nên lên tiếng để nhắc nhở tôi.
_Được rồi được rồi,chị đọc cho Bi nghe nhé!
Lại một tin nhắn được gửi đến :
“Sao không trả lời?”
Xì!Sao tôi phải trả lời anh.Đồ điên,chả liên quan đến nhau tự nhiên lại nhắn tin tỏ vẻ thân thiết.Còn hỏi tôi làm người yêu hắn nữa,hâm hâm hâm hâm.Tôi không thèm nhắn tin lại đấy,anh làm gì được tôi nào,đồ dở hơi!
Một tin nhắn nữa được gửi đến.Bực mình thật,tên này sao dai như đỉa đói thế.Nghĩ đến tình cảnh này,tôi tưởng tượng như mình là một cô bé đang giận dỗi người yêu.Hơ hơ hơ!
Điên tiết cầm điện thoại lên,nhưng không phải là anh ta,là con Ngân ngồi cùng bàn với tôi:
“Mai kiểm tra 1 tiết Hoá đấy,nhớ ngày mai phối hợp ăn ý nhé!Hoho,yêu nàng!”
Ôi má ơi!Mai kiểm tra một tiết mà tôi quên béng mất.Huhu,tôi ghét nhất nhất nhất nhất là môn này.Đơn giản là,một cô gái chạy theo sự lãng mạn của văn học thì làm gì có đủ sức để nhồi vào đầu một mớ phương trình hoá học khô khan kinh khủng chứ.Điểm Hoá của tôi bao năm nay cũng chỉ lẹt đẹt để lên được học sinh tiên tiến,hơn nữa nhiều khi là do tôi cực kì “ngoan ngoãn” ngồi học,nên cũng được cô nâng cho chút ít.Hề hề!
Học Hoá đã kém,nay lại ngồi cạnh một em cũng kém Hoá chả kém tôi.Lúc nào hai con cũng “kẻ làm người đỡ”,một em quay cóp còn em còn lại nhận nhiệm vụ che chắn tầm mắt của giáo viên đồng thời báo cáo khẩn trương tình hình đi lại của cô.Chúng tôi cứ như thế nhưng chưa một lần nào bị “tóm”,nên lúc nào cũng rất tự tin,không cần học cũng làm được.Đằng nào sau này tôi cũng thi khối D,cố gắng để Hoá không bị “liệt” là được.
“OK OK!Hai chúng ta lúc nào mà chả ăn ý,hô hô hố”
“Gớm!Cười tởm thế!Hề hề hề!”
Đấy!Chúng tôi lúc nào cũng như hai con điên,làm việc sai trái là lúc nào cũng cười he hé hô hố như thế.Theo suy nghĩ của tôi,quãng đời học sinh đi học mà không vụиɠ ŧяộʍ quay cóp thì còn gì là học sinh,hơ hơ.Một số bạn có lẽ sẽ phản bác,nhưng tôi thấy suy nghĩ này rất đúng mà,ít ra là đối với tôi,hahaha!
Ngồi đọc truyện cho thằng Bi,vì nó cực kì thích nhân vật nàng tiên cá.Lúc thì kêu lên là mụ phù thuỷ độc ác,lúc thì kêu ghét hoàng tử vì không nhận ra là nàng tiên cá đã cứu mình.Tôi ngồi đọc mà inh cả tai vì nó mất,cứ nheo nhéo bên tai mà không chịu dừng.Làm tôi có chút áy náy khi phải đọc đoạn kết,cuối cùng,đành phải xin lỗi tác giả Hans Christian Andersen vì sự đường đột này.Tôi buộc phải “chế” lại đoạn cuối để bảo toàn tính mạng cho đôi tai của mình.
“Cuối cùng,chàng hoàng tử nhận ra nàng tiên cá là người cứu mình,nên đã yêu nàng tiên cá.Lời nguyền của mụ phù thủy đã bị hoá giải vì tình yêu “mãnh liệt” của hai người.Cuối cùng,hoàng tử và nàng tiên cá sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi”
Thành thực xin lỗi tác giả,nếu có thể,cháu sẽ bay ngay sang Đan Mạch để xin lỗi bác.Nhưng vì giữ gìn tâm hồn trong sáng của em cháu,muốn nó luôn tin vào đạo lý “ở hiền gặp lành” của đất nước Việt Nam.Cháu đành phải “bịa” cái kết “đại trà” như bao chuyện cổ tích khác.Thật sự xin lỗi bác!.Cháu yêu bác và những câu chuyện cổ tích bác sáng tác nhiều lắm ạ.Mong bác đừng giận! T_T
Đắp chăn ngay ngắn cho Bi ngủ,tôi lại giở cuốn “Mờ ám” ra đọc.Hihi,hay chết đi được!
Sáng hôm sau,tôi cùng với chiếc xe đạp thân yêu của mình lại cùng nhau đi học.Đến lớp,tôi vui vẻ đặt cặp xách lên ghế rồi ra nói chuyện với lũ bạn thân.Con Ngân nhìn thấy tôi thì lập tức lao ra :
_Tình yêu ới ời!Nhớ nhé nhớ nhé,hôm nay nàng là người chép đấy!Hehe
_OK OK!Cứ yên tâm,chúng ta là cao thủ mà,hờ hờ!
_Mà này!Hôm nay Châu chấu nhà mình yêu đời nhể.Sáng ra đã hớn hở chạy ra đây nói chuyện.Thế thì,bạn Châu có sẵn sàng làm thêm ván tá lả nữa không,hơ hơ hơ.
_Thôi!Thôi nhé!Tôi không bao giờ động vào cái trò bài bạc vô bổ đấy đâu.
_Vô bổ cái gì mà vô bổ.Vì chơi cái trò vô bổ đấy mà hôm đó bà được lên gặp hotboy còn gì.-Con Trinh đã lao ngay vào hóng hớt
_Chuẩn chuẩn,cứ nghĩ lại hôm đấy mà buồn cười.Châu chấu đứng đực mặt ra nói lí nhí 3 từ rồi chạy vọt về lớp.Tôi đứng đấy mà không nhịn được,cứ rũ rượi ra cười.Hahaha!
_Mấy bà có chịu im đi không,ngại chết đi được ý.Bạn bè gì mà chơi ác hơn cả ác.
_Nhưng cũng phải nói thật là hôm đấy bà bị Khang hút hồn đi.Khϊếp!Nhìn thấy mặt người ta xong là run như cầy sấy,nói lắp ba lắp bắp.Đúng là Châu chấu!
_Ờ ờ công nhận luôn,mặt Châu chấu đỏ như kiểu mặt trời mọc ý.Cũng phải thôi,anh Khang đẹp “chai” giống mẫu hoàng tử mà nàng nhà ta luôn thích mà.
_Mấy bà điên à,tôi đi học đây,không nói chuyện lung tung nữa.-Khuôn mặt của tôi chắc là đang nóng bừng lên rồi,hic,sao tự nhiên lại nhắc đến Nguyên Khang chứ,làm tim tôi đập mạnh quá đi mất.
Trở về chỗ ngồi mặc kệ cho mấy con bạn đang cười tủm tỉm trêu tôi.Hừ!Bọn này quá đáng thật,cứ nhè đứa không có kinh nghiệm yêu đương là tôi ra mà trêu chọc.Cứ đợi đến lúc tôi có người yêu nhé,xem các bà còn nói gì được nữa không.Hơ hơ,hoàng tử của tôi chắc chắn sẽ là người làm các bà phải lác mắt há mồm mà ngưỡng mộ rồi.Nghĩ đến viễn cảnh đó sao mà thích quá đi mất!
“ _Ôi Châu chấu,chúng tôi ghen tỵ quá đi mất,người yêu của bà sao mà đẹp trai thế…ôi tôi chết mất thôi…”
_Châu chấu ơi!Nhường cho tôi đi mà…Châu chấu
_Châu chấu thật tuyệt vời,bà làm cho chúng tôi không tin được đây này
_Ôi hâm mộ quá,người yêu Châu chấu tuyệt quá đi mất
_Nhường cho tôi đi,nhường cho tôi đi mà…..”
Hờ hờ hờ hờ,mọi người cứ đợi nhé,đến lúc tôi chọn được hoàng tử,mọi người sẽ phải hâm mộ tôi cuồng nhiệt.Muah ha ha ha ha…
_Aaaaaaaaaa……!!!
Gì…gì thế…làm tôi đang chìm trong giấc mộng đẹp thì giật cả mình.Mấy đứa con gái lớp tôi làm gì mà hét to thế không biết.Mà sao…lại xồ hết ra cửa lớp thế kia.Chẳng lẽ có ca sĩ nổi tiếng đến trường này à?Hơ hơ
Đang ngơ ngác đám đông ngoài cửa lớp kia bỗng quay ngoắt lại nhìn tôi cũng với ánh mắt ngơ ngác đó.Làm cái gì mà nhìn tôi ghê thế?Hôm nay tôi vẫn như mọi ngày mà?
Ba con bạn thân lớp tôi bỗng chạy ùa vào rồi nhìn chằm chằm vào tôi.
_Mấy…mấy bà sao thế?Mặt tôi xinh quá à,hơ hơ.
_Chấu,khai thật đi.Dạo này bà có gặp chuyện gì không?
_Chuyện gì cơ?Nói hẳn ra xem nào!
_Bà làm gì mà Nguyên Khang đòi gặp kìa!
What?Nguyên Khang gặp tôi á?Hoá ra bọn con gái lớp tôi hét lên là vì Nguyên Khang bỗng nhiên xuống đây.Nhưng mà…anh gặp tôi làm gì chứ.Tôi có đắc tội với anh ta à,hay…hay là…anh ấy cho rằng tôi cho người đánh người yêu của anh ấy và bây giờ xuống giằn mặt tôi.Không…không thể nào,làm gì có chuyện đó chứ.
_Ra nhanh lên,làm gì mà cứ ngồi thừ ra thế.Hay bà phạm tội gì để anh ấy xuống xử.Hả?
Trời ạ,con Ngân lại nói đúng suy nghĩ của tôi mới chết chứ.Làm tôi bây giờ lại càng trở nên hoang mang.Có khi nào…
“ Tôi cảnh cáo cô,cô và thằng người yêu cẩn thận,đừng động vào Nhi một lần nào nữa.Nếu không tôi sẽ gϊếŧ cô!
_ Không không,em không làm gì Nhi mà
_Cô còn dám nói nữa,hay để tôi đánh cô giống như người yêu cô đánh Nhi nhé
_Em không dám ạ,xin anh tha cho em!”
Không thể có việc đó chứ,Nguyên Khang có khi nào lại bạo lực như thế không.Tôi…tôi sợ lắm,tôi không dám ra gặp đâu.Chúa ơi cho con biến mất khỏi đây đi,con sợ lắm,huhu!
Thấy mặt tôi mếu máo,3 con bạn xồ vào đẩy tôi ra :
_Đi ra nhanh lên,ai lại để hotboy chờ thế…
_Đúng đấy Châu hâm,ra đê!Nhanh…
_Đừng có để hotboy của tôi phải chờ lâu,tôi gϊếŧ chết bây giờ!
Ôi ôi ôi,từ từ đã nào!Mọi người phải lâm vào hoàn cảnh của tôi bây giờ chứ,tự nhiên có một anh đẹp trai đứng ở cửa lớp gặp,mà đây lại là người tôi thích nữa chứ.Có ai mà dám ra chứ.Huhu!Tôi không ra đâu,không ra đâu.
_Thôi thôi,tôi không ra đâu,bà bảo Châu đang bận,bảo anh ý lên lớp đi.Tôi không muốn ra thật mà.
_Châu!Nói ngay!Bà quan hệ gì với Khang thế hả,mấy hôm trước tỏ tình xong chạy vụt đi.Hôm nay anh ý lại xuống lớp mình.Thế là thế nào?Hả?
_Huhu!Tôi không biết gì đâu!
_Đi ra!Đi ra mau!Nhanh lên!
Thế là,bằng tất cả sức vóc phi thường của mình,ba con bạn thân đã lôi xềnh xệch tôi ra khỏi lớp.Dù có cố gắng chống cự thế nào nhưng sức lực của tôi cũng chỉ là “Châu chấu đá voi”,hoàn toàn không có hiệu lực phản kháng.
Đám đông trước của dần dần tản ra để nhường lối cho tôi.Ánh mắt ai cũng nhìn nhìn chằm chằm.Cũng phải thôi,từ trước đến giờ,tôi là người khá rụt rè,không nổi bật,nên tự nhiên được Khang gặp thế này,ai cũng sững sở là điều tất nhiên.
_Em chào anh!-Giọng tôi chắc chỉ có ruồi mới nghe được
_Chào em!
Ôi mẹ ơi!Vẫn cái nụ cười làm con chết mê chết mệt đấy,nụ cười toả ra ánh hào quang rực rỡ đó.Và tim tôi lần nào cũng đập thùm thụp mỗi khi nhìn thấy anh.Cứu tôi với!
_Có chuyện gì thế ạ?
Khang định mở miệng nói,nhưng tôi thấy anh liếc mắt nhìn ra phía sau.Không cần nhìn theo tôi cũng biết là một tổ ong đang bu đầy cửa để nghe xem tôi và anh đang nói gì đây mà.Quả này về lớp chắc tôi sống không nổi với lũ buôn dưa lê rồi,thể nào cũng bị dùng cực hình để khai hết ra mất thôi.
_Ra đằng kia đi!Ở đây không tiện lắm.
_Vâng…vâng ạ!
Đứng ở chân cầu thang,Khang vẫn không nói gì,chắc là điều gì làm anh khó nói.Trời ạ!Nói gì thì nói nhanh lên,việc gì cứ phải làm cho “quả tim” của tôi không đập chậm lại được,người tôi cũng ngại ngùng khó chịu quá đi mất.Nam mô a di đà phật!Nam mô a di đà phật!Xin cho con được bình tĩnh khi đối mặt với chàng hoàng tử đẹp trai này với.Con sắp không đứng vững nổi rồi…
_Xin lỗi vì chuyện hôm qua.
Anh ấy xin lỗi tôi,chúa trời ơi!Anh ấy xin lỗi con kìa.Thế không phải như tôi nghĩ,anh ấy sẽ ra đây cảnh cáo tôi,rồi đánh đập tôi tàn nhẫn như tên ác quỷ kia đánh người yêu của anh.Hoá ra không phải ư,ye ye ye,sướиɠ quá sướиɠ quá,tôi được hoàng tử trong mộng xin lỗi kìa.
Ơ nhưng mà…
Xin lỗi cái gì cơ ???
_Chuyện hôm qua,anh đâu có lỗi gì ạ,sao lại xin lỗi em ?
Có một chút bối rối trong cử chỉ của anh.Biết sao được,tự nhiên phải gặp riêng tôi để nói câu xin lỗi,là đàn ông đương nhiên sẽ rất ngại.
_Là người yêu của anh gây khó dễ cho em,anh thay mặt Nhi xin lỗi em.
Nghe xong câu này,tôi chợt có một chút ghen tỵ.Nhi đã gây ra nhiều chuyện như thế,mà anh vẫn có thể thay mặt để xin lỗi tôi.Chứng tỏ trong lòng anh,Nhi chắc chắn là rất quan trọng rồi.Nhưng chẳng lẽ anh lại dễ dàng tha thứ khi bị phản bội sao?
Ôi trời ơi!Tôi những người đàn ông như thế này quá…
Chết đây!Tôi ghen tỵ với cô bé Nhi đó quá…huhu
_À…mà…Nhi hôm nay…có đi học không ạ?
_Chắc là không đến đâu,dù sao hôm qua cũng bị đánh khá nặng mà.
_Xin…xin lỗi anh.Em không giúp được cho Nhi…em...em chỉ là…
_Anh biết,dù sao Nhi cũng là người có lỗi mà.Được chiều quen rồi nên tính tình vẫn khá trẻ con và bồng bột.Mà người yêu của em ác thật!-Anh nói thế nhưng lại cười rất thoải mái,tôi cảm giác như anh đang trêu tôi.
_Không,không phải đâu ạ….em…
Chết tiệt thật!Anh ấy tưởng tôi là người yêu của tên bạo chúa đó mới chết chứ.Chắc tại vì hôm qua tôi với anh ta diễn xuất nhập thần thế cơ mà,cứ anh anh em em ngọt xớt,càng nghĩ càng thấy buồn nôn.
Nhưng tôi còn chưa kịp giải thích thì anh đã vội nói :
_Thôi sắp vào giờ rồi,em lên lớp đi,anh đi đây!-Anh vẫy tay chào tôi và quay người đi.
Hoàng…hoàng tử vừa vẫy tay chào tôi kìa.Ôi con sướиɠ quá mẹ ơi!Thích quá đi mất!Chết rồi chết rồi,mặt tôi lại nóng bừng lên rồi,tim “đạp” còn nhanh hơn trước nữa.
Hơ hơ hơ,trời hôm nay trong xanh hơn mọi hôm thì phải,gió thổi man mát thật là dễ chịu.Mặt trời hôm nay nhìn “đẹp rạng ngời” thế không biết.Bác bảo vệ đang đứng bên dưới nhìn cũng “đẹp trai” hơn mọi ngày thì phải.Hờ hờ hờ hờ!!!
Tôi càng ngày càng bị cử chị dịu dàng của anh làm cho rung động rồi…
Bần thần đứng ở cầu thang,đột nhiên tiếng trống hùng dũng của bác bảo vệ đẹp trai làm tôi giật mình.Chạy vội vào lớp,bắt gặp hơn 30 cặp mắt trong lớp chĩa thẳng vào tôi,mang theo vẻ tò mò hiện rõ trên khuôn mặt.Xong đời!Thế nào tôi cũng bị tra khảo cho mà xem.
_E hèm!Châu hâm Châu hấp,phải chăng Nguyên Khang hẹn gặp bạn là có chuyện gì,hở?-Con Ngân cùng bàn đã kịp bủa vây lấy tôi.
_À…làm gì có gì…ha ha ha ha!
Ngu quá!Đáng lẽ ra trong tình huống này tôi phải bình tĩnh chứ,ai lại cười trừ như một con ngốc thế này!
_Không có gì thì hẹn ra làm gì,bà tưởng tôi đầu óc IQ kém như thế à?Có ngon thì khai ra mau!
_Không có không có mà!
_Nói nhanh đi Châu chấu,bà quen với hotboy hồi nào thế hả.Thật không ngờ!Cứ tẩm ngẩm tầm ngầm thế mà kinh phết đấy.-Con Trinh đã tiến đến đe doạ tôi.
Tôi biết phải nói gì bây giờ.Nếu nói thật là anh ấy hẹn ra để xin lỗi,thể nào lũ lắm chuyện này cũng hỏi có việc gì để mà xin lỗi.Chẳng lẽ tôi lại kể hết vụ chiều hôm qua à? Nhất quyết không được!Lũ buôn dưa lê này có trí tưởng tượng rất phong phú,chắc chắn sẽ ngồi thêu dệt lung tung,người khổ nhất cuối cùng vẫn là tôi thôi.
_À…tôi…
Đang định bịa ra chuyện gì thì một tên lớp tôi đột nhiên chạy ù vào lớp và hét ầm lên :
_Cớm đến cớm đến,ngồi vào chỗ ngay.
Cảnh tượng hỗn độn trong lớp lúc này được thay đổi nhanh trong nháy mắt.Cả lớp ai nấy trở về vị trí ngồi của mình,giở sách vở ra chăm chú đọc bài,còn có đứa giả vờ ngồi đọc công thức trông rất nghiêm túc.
Thầy chủ nhiệm yêu dấu của chúng tôi nghiêm trang tiến vào lớp.
_Cả lớp đứng!
Giọng lớp trưởng lớp tôi hô to dõng dạc
_Mời cả lớp ngồi.
_Các tổ trưởng đã đi kiểm tra sách vở và bài tập các bạn chưa hả lớp trưởng?
_Dạ!Các bạn đi kiểm tra rồi ạ!
_Được rồi!Ngồi ôn lại bài đi!
Đúng là nhất quỷ nhì ma-thứ ba học trò.Ngay cả lớp trưởng lớp tôi cũng bị ảnh hưởng từ bọn quỷ sứ này.Nói dối không hề chớp mắt,thật làm cho tôi khâm phục.
Vì thầy chủ nhiệm đến nên lớp tôi trở nên im bặt,thỉnh thoảng ở đâu một vài tiếng đọc bài nho nhỏ của mấy tên con trai.Nghe qua thì tưởng chăm chỉ lắm,nhưng thực ra nghe kĩ lại thì chả ai hiểu được mấy tên này lẩm nhẩm luyên thuyên cái gì.
Đột nhiên thầy chủ nhiệm lớp tôi nói :
_Vừa nãy tôi vừa từ phòng hội đồng ra,lớp ta sẽ có học sinh mới.
Cả lớp bỗng lập tức xôn xao,bởi vì lớp tôi học hết một năm rồi mà năm nay vẫn chưa có học sinh mới.Nên nghe tin này ai cũng đều rất háo hức.
_Con gái hả thầy,xinh không ạ?
_Thích con trai cơ,lớp mình nhiều con trai mà chả ai được cả.
_Đừng mơ nhé cưng,chắc chắn là con gái,mấy bà thì xinh lắm nhờ!
_Thế có hơn mấy ông không?
Hai phe nam nữ cứ động một tí là choe choé như nước với lửa.Nữ thì muốn học sinh mới là nam,nam lại muốn học sinh mới là nữ.Đúng là lũ háo sắc!
_Này,Châu hâm,đoán xem là nam hay nữ?-Con Ngân ngồi cạnh tôi quay sang hỏi
_Chắc là nữ,lớp mình nhiều nam mà,lớp bên kia lại nhiều nữ.Tôi nghĩ nếu có học sinh mới thì sẽ là nữ.
_Ui dời ơi!Bà chả có trí tưởng tượng gì cả.Tôi muốn bạn đó sẽ là một chàng trai rất rất rất đẹp trai,cá tính,ga lăng.Đến lúc đó,lớp mình cũng sẽ nổi tiếng vì có một hotboy rồi.Hô hô hô…
_Thôi đi!Cười ghê quá đi mất.
Thực ra là nam hay nữ không quan trọng.Đơn giản là ở lớp tôi cũng không năng động lắm.Chỉ có mấy đứa bạn thân thôi,nên có học sinh mới hay không thì tôi cũng chẳng quan tâm.Nam hay nữ chỉ cần thân nhau và đoàn kết là được rồi.
_Cả lớp trật tự!-Vì ồn ào nên thầy lên tiếng nhắc nhở
_Nam hay nữ hả thầy?Nhìn trông thế nào ạ?
Vấn đề thắc mắc chưa được giải đáp nên lớp tôi vẫn xôn xao
_Học sinh nam,ngày mai sẽ đến lớp.
_Uầy!Sao thầy không bảo bạn ý vào đây chào cả lớp.
_Trời ơi là con trai,con trai,ye ye ye,chết chưa,lũ háo sắc bọn ông bị trời phạt rồi,không có con gái đâu.
_Này,nhỡ lại là một tên xấu hoắc,đeo kính dầy cộp,đầu tóc thập niên 80 thì các bà tính sao?
_Thì chúng tôi lại nhường lại hắn cho các ông.Có thể mà cũng hỏi...
Lại cãi nhau,cái bọn này hết thuốc chữa rồi.
_Trật tự!Bởi vì lớp chúng ta khá nề nếp,nên tôi yêu cầu học sinh đó phải về nhà cắt lại tóc và mặc áo sơmi trắng.Ngày mai học sinh đó sẽ đến học.
_Thầy ơi có đẹp trai không?
Lũ con gái lớp tôi lại bắt đầu hấp háy mắt
_Ờ,cũng khá đẹp trai đấy,rất nam tính,các anh con trai lớp này chuẩn bị ghen tỵ rồi.-Thầy cũng thật là vui tính.
_Aaaaaaaaaaaa……..chết đây,tôi chết đây,thấy chưa!Tôi bảo bà là đẹp trai mà,lớp mình sắp nổi tiếng rồi.Ha ha ha…..
Tôi im lặng trước hai con mắt sáng ngời của Ngân.
Lại được một tiếng hét kinh hoàng của lũ con gái.Ước nguyện bấy lâu đã thành sự thật mà,chỉ mong muốn lớp này có được một hotboy để lớp khác ghen tỵ.Đúng là không thể chịu nổi!
_Ui thế hả thầy,aaaaaaaaaaa,thầy biết tên bạn ý chưa để mai bọn em còn gọi trước cho bạn ý bất ngờ.Hihi!
Lũ con gái lớp tôi ranh mãnh đặt câu hỏi.Muốn gây sự chú ý đây mà,hết cách thật.
_Xì,nhìn thấy trai đẹp là mắt sáng lên.Chắc gì tên đó đã thích các bà,đừng có mong ước xa vời nhé!Ho ho ho
_Hờ!Thế các ông tưởng nếu là bạn gái thì sẽ để ý đến các ông á.Xin lỗi nhé!Chúng tôi nhìn các ông từ xa đã muốn chạy rồi.Chúng ta cũng giống nhau cả thôi,hơ hơ hơ...
Bọn con trai lớp tôi không thèm để ý nữa,cúi xuống làm việc riêng.
_Tôi cũng chỉ mới xem qua hồ sơ.Tên là….ờ….gì nhờ….cái gì mà Anh Anh….À!….Hoàng Tuấn Anh!
Trời đất ơi!Sao học sinh mới lớp tôi cũng tên là Tuấn Anh thế này.Làm tôi nhớ đến tên chết tiệt kia.Nhưng…nhưng mà…hắn nói sẽ cho tôi một bất ngờ vào ngày mai.Có lẽ nào….
Không không….
Nhất định không phải,chắc là bất ngờ khác…
Tên đó nhìn mặt chững chạc lắm mà,sao có thể bằng tuổi tôi được chứ…
Mà ví dụ là thật…thì hôm qua…tôi với anh còn anh anh em em ngọt xớt.Ngại chết đi được ý!
Mà chắc không phải đâu…cuộc đời làm gì xảy ra lắm cái tình cờ…
Tôi đang mải suy nghĩ thì điện thoại trong túi quần rung lên,lén lút lấy máy,lại là tin nhắn của tên kia.
“Mai đến lớp để chào anh nhé!Chúng mình sắp được ở gần nhau rồi,hehe.Yêu yêu! Chụt :*”
Gì…gì chứ…hắn ta đúng là học sinh mới của lớp tôi…
Choáng váng quá….
Chết tôi rồi!Chẳng lẽ chuỗi ngày tháng đi học của tôi lại có mặt của tên đó sao
Không được!Không được!Tôi chết đây,chết đây!Huhuhuhu…
Ông trời ơi!Ông có nghe được tiếng khóc của con không…..
- 🏠 Home
- Teen
- Cổ Tích Và Sự Thật
- Chương 8