Có Thứ Tình Yêu Chỉ Trong Thầm Lặng

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đã bao giờ bạn nhận được một lời tình đậm chất Lâm Mộ Thư như này chưa:"Làm người yêu tôi, tôi sẽ mua khăn vào ngày này hàng năm và dán áo cho cậu, đảm bảo đó" "Là đan khăn sửa áo, không thuyết phục n …
Xem Thêm

Chương 27
Giờ ra chơi, tôi đang nằm ườn ra bàn thì bất chợt có một in nhắn từ số lạ gửi đến, thì ra cô nàng chủ động hẹn gặp tôi trên sân thượng trường.

Tôi cũng không muốn trốn tránh thêm nữa, dù sao bản thân tôi cũng có rất nhiều điều muốn hỏi.

Thanh Ngữ đứng tựa nửa người vào thanh sắt, dưới ánh nắng khuôn mặt nửa hưởng thụ nửa hòa nhập vào cái phong cảnh hữu tình kia,trông thật giống như một bức tranh lộng lẫy.

Tôi nhẹ bước đến gần, cô ấy liền nói

'' Cậu đẹp lên nhiều so với hồi trước rồi đấy, Thư ạ ''

Tôi cười nhếch môi,nói với giọng chế giễu

''Cậu cũng vậy ''

Thanh Ngữ bật cười

''Giờ cậu còn biết đá xoáy người khác nữa, có vẻ như nuôi chó lâu ngày nó cũng biết cắn chủ rồi đây, nuôi chó cũng thật phí công ''

Tôi lạnh lùng đáp lại

''làm chủ khó lắm,phải đâu chuyện đùa...., tôi cảm phục cả họ nhà cậu ấy chứ, thật hết lời tán dương....cớ sao dòng họ nhà cậu, chó mẹ lại cứ như một quý bà, còn chó con lại ngu dốt như vậy? Nuôi bao năm lại xù lông lên sủa thật là một con chó hư ''

''Cậu.....''

Tôi ngang nhiên tiến tới gần một tay giữ cằm cô, một tay nắm lấy thanh sắt,dáng nửa đứng nửa tựa,nói lời bông đùa giống như một nam nhân đang trọc ghẹo một nữ nhi khuê các...

''Haha khiêm tốn chút đi nào, khuôn mặt xinh đẹp như thế này, một câu chửi thề sẽ làm nó xấu đi mất thôi, bình tĩnh một chút, gọi tôi rồi muốn nói câu chuyện nhạt nhẽo gì đây, còn không có chuyện gì thì xin lỗi tôi không muốn mua dáng của một bông hoa đứng đường ''

Thanh Ngữ cao ngạo hất tay tôi xuống, con mắt tức giận,nói

'' mở miệng tiếp đi, nói cho đủ vào, tôi sợ sau này cậu không còn mở lời được nữa đâu. Từ nay chở đi tôi sẽ chính thức cướp lại Duệ từ tay cậu, hãy chờ đi kịch hay còn ở đó ''

Tôi thở dài, ngán ngẩm lên tiếng

'' không phải ai cũng tùy tiện biến cuộc đời mình thành một vở kịch nhạt nhẽo như cậu, Hạ Thanh Ngữ cậu có diễn thì tốt nhất nên diễn cho hay một chút, ít ra tôi còn vỗ tay tán thưởng.... À còn điều cuối cùng tôi muốn hỏi, tại sao 3 năm trước tôi lại phải gánh chịu cái tát từ đôi bàn tay dơ bẩn của cậu?''

Cô ấy bước đến sát tôi, khinh bỉ nói

'' hôm đó chính là ngày tôi tỏ tình với Duệ, cậu biết Duệ nói gì với tôi không? ''

''.....'' hơ đến giờ này rồi mà cô ấy còn muốn chơi trò giải đố với tôi ư? Buồn cười cứ như là thân lắm vậy...

Hạ Thanh Ngữ nói tiếp, ánh mắt cô nhìn lơ lửng tại nơi nào đó, tôi cũng không biết, nhưng tôi nhớ rõ khuôn mặt ấy thật bi ai.

'* khi mà cái tên Lâm Mộ Thư xuất hiện,thì tất cả những người con gái khác trên thế giới này chỉ là tạm bợ, tôi không muốn tạm bợ nữa* người con trai theo đuổi tôi lâu nhất cũng không quá 1 tháng, con trai cũng có chữ yêu xâu đậm? thật là buồn cười, có chữ chung tình tồn tại ư? Tôi không bao giờ tin vào điều đó, Cao Thần Duệ cũng sẽ thay đổi thôi ''

Tôi bất ngờ vung tay tát mạnh một cái vào bản mặt Hạ Thanh Ngữ, nỗi lòng bao năm qua cuối cùng cũng được chút đi, tôi thản nhiên nói

'' tôi không bao giờ để bản thân mình chịu thiệt thòi vì mấy lời giả thuyết vớ vẩn của cậu, muốn tranh giành ư? Cao Thần Duệ không phải đồ vật để cậu đưa đẩy lúc nào cũng được ''

Tôi bước đi không một lần ngoảnh, tôi tự hỏi mình có đau lòng không? Đau, có chứ, tính ích kỉ tôi cũng có, bạn thân không phải chỉ là từ để nói xuông, nhưng để tôi rơi nước mắt thì cô ấy không xứng dù chỉ một chút, từ giờ chở đi cũng như những người xa lạ khác mà thôi....

Cuối buổi học hắn có gọi điện ,hừ hắn thì sướng rồi có vô vàn gái đẹp theo đuổi cơ mà, cái đồ bản tính đào hoa, đây chẳng thèm để ý, cứ để hắn nói chuyện cùng chị viettel cho rồi,tiếp đó lại có một tin nhắn gửi đến, hắn nói đợi tôi ở trước cổng trường, tôi lại đi thẳng về hướng cửa sau, ai mà thèm nhìn mặt hắn chứ, tự nhiên muốn hờn cả thế giới này.

Đến gần cổng sau rồi, tôi liền tự bật cười rất đắc ý, thế mà lại nhìn thấy Cao Thần Duệ đang đứng mỉm cười vẫy tay với tôi, thật tức chết, chỉ trách hắn hiểu tôi quá đấy thôi. Quả quýt dày có móng tay nhọn đây mà ...

Tôi nói

''Bạn thanh mai chúc mã đang gắn bảng vàng đi khắp nơi tìm cậu kìa ''

Hắn nhếch môi cười chêu trọc

''Ghen à ''

''Xời, đừng ảo tưởng sức mạnh ''

Duệ bước đến gần,khoác tay lên vai tôi, trầm giọng nói

'' cảm thấy đi đâu ăn sơn hào hải vị cũng không bằng cơm nhà vợ nấu, yên tâm đi trên thế giới này cậu không tìm thêm được một kẻ nào khác chung tình nhất như Cao Thần Duệ này đâu ''

Nhìn vẻ ba hoa mới lạ của hắn, tôi bật cười

''Tôi có tìm được đấy ''

''Thật vậy? Ai nói nghe xem, tôi có thể dùng mĩ nữ dụ dỗ cậu ta, rồi tôi sẽ lại chở thành người chung tình nhất ''

Haha, tôi đột nhiên nhớ lại câu nói của Hạ Thanh Ngữ, liền gian tà nói

''khi mà cái tên Lâm Mộ Thư xuất hiện,thì tất cả những người con gái khác trên thế giới này chỉ là tạm bợ, tôi không muốn tạm bợ nữa, cậu có từng nghe câu này chưa? ''

''Im đi,tuổi thơ dữ dội hơn người thường chỉ nên nhớ không nên nhắc lại ''

Tôi chọc ghẹo một lúc,giọng hắn trầm lại, hỏi tôi

'' gặp Thanh Ngữ rồi?''

''Ờ, buồn chán nên đi hỏi thăm bạn bè cũ thôi mà ''

Hắn nói nửa đùa nửa không

''Cấm ngoại tình đấy ''

Tôi đáp

''Tùy tâm trạng đã ''

Cao Thần Duệ cầm lấy tay tôi, hắn bận rộn đeo chiếc lắc bạc có vài hình ngôi sao lạ mắt vào tay tôi, rồi cười thoả mãn nói

''Rất vừa, xem ra tôi thật sự rất đa tài, giữ cho cẩn thận, vì nó mà tôi muộn chuyến xe buýt đấy, sao, Giờ tâm trạng đã tốt lên chưa?''

Tôi hơi ngẩng mặt,cao ngạo nói

'' cũng tạm tạm, đây có thể coi là quà hối lộ không?''

''Có thể ''

''Ây tôi thấy quà này không đủ ''

Duệ thẳng tay cốc vào chán tôi một cái, rồi hắn thản giọng phán xét tôi với hai từ không thừa không thiếu

''Tham lam ''

Ôi nó thật là giống với bản chất của tôi quá, nên tôi cứ ngỡ hắn đang khen chứ không phải đang mắng tôi.

Đứng nãy giờ mới nhận ra hắn còn có một chiếc xe máy bên cạnh, tôi mỉm cười hỏi hắn

''Hôm nay mời nhau đi ăn một bữa được không?''

Cao Thần Duệ liền nói ''được '' hắn đưa cho tôi chiếc mũ bảo hiểm, còn đang chuẩn bị trèo lên xe thì lại bị tôi ngăn cản, tôi nhẹ nhàng năn nỉ

''Ôi lâu rồi cũng chưa đi xe máy, hay hôm nay để tôi đèo cậu đến chân trời nhé ''

Hắn không nghi ngờ tài nghệ của ai đó, vẫn chiều theo ý kiến của tôi.

Tôi Hớn hở cầm chiếc chìa khoá, nổ máy, còn vui vẻ ba hoa

''Ôi lâu không đi xe máy,tôi vẫn cảm thấy xe máy vẫn là dễ đi nhất, vặn cái là đi,phanh cái là dừng thật là một chuyện nhỏ như con thỏ ''

Hắn hơi cau mày hỏi tôi

''Cậu ổn chứ? ''

''Đương nhiên rồi, đi xe này dễ như ăn kẹo, cậu không dám dao tính mạng cho tôi à? ''

''Không, ý tôi là cậu đang sử dụng xe máy mà lại nói cách đi của xe đạp điện đấy? Liệu có an toàn không? ''

''Ô hô hô, lâu không đi quên mất, không sao đâu tôi nhớ lại rồi, cậu bám chắc đấy ''

''Ờ ờ ''

Dứt lời tôi lên số phóng đi, do hơi bất ngờ suýt thì hắn ngã lăn xuống xe, ấy thế chưa kịp hoàn hồn,trên đường cao tốc tôi lại ngây thơ hỏi hắn

'' Này này giảm số ở đâu vậy? ''

Cao Thần Duệ trợn trừng mắt nhìn tôi, cuối cùng đành bất lực chỉ dậy.

Hôm ấy thật thảm hại, lúc tôi lên số lại nhầm thành ấn còi, bật xi nhan lại thành lên số. Hại hắn đổ mồ hôi hột, đến khi xuống xe mắt hắn quả nhiên bị xuống sắc trầm trọng, Duệ bực dọc nói

''Tôi lậy cậu thật rồi, từ giờ cho đến cuối đời tôi thề sẽ chẳng bao giờ để cậu nắm lấy tay lái, do you understand ''

Tôi ngây ngô nhìn Duệ bực tức.Chỉ đợi khi hắn quay mặt đi tôi vội ôm bụng cười, đáng đời ban đầu chỉ định bắt hắn cháy túi thôi, cơ mà cứ nghĩ đến cái cảnh hắn ngồi cạnh Hạ Thanh Ngữ đến cuối năm,tôi nhịn không được đành hại hắn thót tim một phen. Ha ha ha xử hay lắm...= )))*

À....các nàng có nhớ ngày nào mà hội con gái chúng ta có nhiều lời chúc bằng nửa phần ngày tết không? Ôi tôi nhớ rõ lắm, đó là 20 tháng 10 cái ngày mà tôi bội thu nhất. Mà đó cũng là ngày lễ của những chiếc thùng rác Việt Nam:))

Cơ mà cũng thật kì lạ, bình thường thì chẳng thấy bản thân có nhiều fan chạy tới giống Cao Thần Duệ,thế mà trong những ngày này lại nhiều quà vô kể ....., quả nhiên mị lực của tôi cũng thật phi thường cộng lạ lùng.

Trường tôi có tổ chức một buổi ngoại khoá vào ngày này, tất cả đều do các thầy cùng các bạn nam chuẩn bị.

Chẳng hiểu ai lại nghĩ ra được cái trò vớ vẩn như thế kia, lại còn bốc thăm người để chúc giữa toàn trường.....

Chớ chêu nhất đó là Mã Gia Triệt bốc được tên của Dương Dương, cậu ta đứng trên sân khấu e hèm một cái rồi thản nhiên nói

'' chúc Dương Dương cậu có nhiều tiền như heo đất, ăn nhiều như heo nái và khoẻ mạnh như heo rừng, nhân ngày trọng đại như hôm nay tôi dành trọn cho cậu một lời chúc đặc biệt nhất, đáng yêu lắm đúng không (*^-^*) ''

Cả trường đều bật cười, còn Dương Dương ngồi sau tôi bỗng nắm chặt tay, người cậu ấy run rẩy, tôi biết sau này tình cảm xâu nặng từ trước đến nay với Mã Gia Triệt sẽ chấm dứt =]]]]* ban đầu còn thấy nàng Dương Dương rất hân hoan,mỉm cười dịu dàng, vậy mà giờ đây xám xịt như một bầu trời sắp đổ bão.

Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ về tâm trạng của nàng ta

''nhau cảm thấy câu nói ấy cũng rất đáng yêu và đáng quý mà, cậu là nhất đấy ''

Vậy mà nàng ta lại dám dọa nạt tôi

'' Lâm Mộ Thư, cậu muốn ngày này năm sau ngồi trên nóc bàn bình thản bóc hoa quả? ''

Thế là tôi lại yên phận quay lên phía bên trên, chăm chú lắng nghe tiếp. Những lời sau đó cũng đều khôi hài. Cuối cùng cũng chỉ có lời chúc với Hạ Thanh Ngữ là mĩ miều nhất, haizzz mấy tên con trai trong trường chắc lại bị sắc đẹp dụ dỗ hết thật rồi....

Tôi hồi hộp khi Cao Thần Duệ bước lên bục cao, có lẽ tất cả nữ sinh trong trường đều có tâm trạng hồi hộp như tôi... Mọi người đều bàn tán xôi nổi, có nàng còn oanh liệt hứa hẹn với tổ tông này nọ chỉ mong Cao Thần Duệ đọc lời chúc là cô ấy.Và rồi

Khi giọng nói trầm ngâm của hắn vừa vang lên, rất nhẹ nhàng và thanh thoát, lại còn ngắn gọn cùng súc tích, vẻn vẹn hai từ

''Tờ rỗng ''

Ơ....,thằng cha nào chơi khốn nạn thế.

Tiếng lòng bức xúc của các nàng làm cho hội trường cực kì náo nhiệt.

Trời ạ, cái trường hợp quái quỷ gì thế này, thật là thất vọng quá đi.

Cứ tiếp nối chương trình lại chẳng có gì gọi là thú vị, nói vậy chứ tôi cũng rất vong chờ đợi lời chúc của mình..., thế mà kết quả chỉ có trong sự thất vọng. Tất cả lại chỉ có bỏ xót cái tên đẹp đẽ của tôi.

Cuối cùng, chỉ có trời mới biết được những dòng chữ trong tờ giấy hắn cầm là gì, chỉ có trời mới hiểu lý do tại sao hắn lại không đọc nó...

Thêm Bình Luận