- 🏠 Home
- Teen
- Có Thứ Hạnh Phúc Gọi Là Chờ Đợi Không Nhỉ?
- Chương 9: Chương 10
Có Thứ Hạnh Phúc Gọi Là Chờ Đợi Không Nhỉ?
Chương 9: Chương 10
Chap 6
**********
Một cậu bạn mới! Tôi không hứng thú lắm với mấy việc này bởi vì trong lớp tôi cũng chẳng chơi với ai mấy ngoài Đào Anh và Thu Minh cũng như Thùy Trang đấy 3 đứa đó thôi còn các bạn khác thì cũng chỉ gọi là xã giao thôi. Được 3, 4 ngày hôm nay trời nắng nóng quá nên Thùy Trang đi nghí mát cùng cả nhà nếu không chắc hôm nay cũng ở lớp tám với mấy bạn nữa mê trai kia rồi. Ô hay! Sao cái bạn mới lại đi thẳng về phía cuối lớp nhể?
- Em xuống ngồi cạnh bạn Trang nhá An! Bàn bạn ý còn trống chỗ. –Cô chỉ tay thẳng xuống chỗ tôi và cậu ta dăm dắp đi thẳng xuống.
Nguy quá! Tôi không thích ngồi cạnh bọn con trai, nhất là bạn nào điển trai tí lại càng không được. Chẳng may không kiểm soát được nhịp đập của con tim thì làm sao? Chẳng may lại bị mấy lady trong lớp đánh ghen thì sao? … Tôi đứng phắt dậy:
- Em thưa cô! Chỗ này có bạn Thùy Trang ngồi rồi ạ! Tại bạn ý đi nghỉ mát cùng gia đình nên xin nghỉ mấy hôm rồi mà cô!
- Ờ nhỉ? Cô quên mất đấy! Thôi An cứ ngồi xuống đi em! Tẹo cô sẽ xếp chỗ lại.
- Vâng ạ!- Cậu ta lễ phép đặt cặp xuống chỗ ngồi.
…
Tự dưng có 1 thằng con trai ngồi cạnh mình thì tôi cũng chẳng thấy thoải mái lắm! Giờ tôi mới có cảm giác ưa bạn Thùy Trang tuy có nói hơi nhiều một chút nhưng mà dễ thương! Đã không thoải mái sẵn giờ lại còn cái ánh mặt săm sói của mấy bạn nữ nữa chứ, rõ ghét chả liên quan đến mình mà tự dưng bị oán. Suốt cả tiết trời tôi không nhập tâm được chữ nào mà chỉ để ý đến mấy hành động của bạn An. Khϊếp! Mất hết cả hình tượng! Đúng là thức đêm mới biết đêm dài, ở lâu mới biết lòng người trắng đen! Nhìn cái mã thì chẳng đến nỗi nào đâu nhưng mà suốt cả tiết trời cậu ta cũng chẳng học hành gì! Thậm chí còn không được cả bằng tôi, ít ra tôi còn chép bài nhưng cậu ta thì không, hoàn toàn không! Chắc cậu ta đại gia lắm đấy, suốt giờ chỉ ngồi nhắn tin khi nào thấy cô mới cầm cái bút lên vờ viết viết! Ẹo! Buồn nôn! Đểu giả y chang bố tôi!.
…
- Sao mày! Bạn ý thế nào! Ấn tượng quá ý chứ!- Đào Anh vỗ vai tôi.
- Mày á! Ôi trời ơi cháu tôi thực hành nhanh sế!- Tôi cười toáng lên.
- Lại chả nhanh! Sao bạn ý thế nào?- Nó nói tiếp
- Chả thế nào! Đểu giả! Đẹp mỗi cái mã còn lười không cái gì miêu tả và so sánh nổi!- Tôi lắc đầu.
- Làm gì ác cảm với ban ý thế!- Minh từ đâu bây giờ mới nhảy ra chen vào.
- Ngồi cạnh thì biết đâu cần bàn cãi nhiều!
- Thôi khỏi! Để tao! Giá mà tao có thể ngồi cạnh bạn ý!- Minh sung sướиɠ hét lên.
- Mời thôi! Mày không kêu như tao mới lạ!
- Đùa! Cô nói y như trong phim ý! Trên đời này làm gì có ai bị dị ứng với trai đẹp không? Ngoài cô ra bà cô già lắm chuyện!- Giờ lại gọi bằng cô mới lạ chứ
- Vâng! Tao cũng bằng tuổi mày thôi! CHưa xuống lỗ sớm được cho con cháu nhờ đâu!
- Ai có ý đó đâu! Cô cứ vơ vào người đấy chứ!
- Mày liệu hồn đấy!-Tôi đe dọa nó lấy lệ chứ nó thì sợ đếch gì tôi.
- Thôi 2 lady trật tự!- Minh xua tay- Thế mai định tính sang nhà tôi lúc mấy giờ?
- Mấy giờ chẳng được!- Đào Anh nói cái vẻ rất chi là bất cần.
- Thôi 9h nhá! Mày biết nhà tao rồi thì dẫn cô mày đến tao té trước!- Minh nói với Đào Anh rồi chạy biến ra khỏi lớp.
- 🏠 Home
- Teen
- Có Thứ Hạnh Phúc Gọi Là Chờ Đợi Không Nhỉ?
- Chương 9: Chương 10