Chương 18

Nhi bước vào tươi cười hết cỡ, trên tay cầm một túi giấy màu vàng rất to, bên trong bao nhiêu là đồ của nhi và Tâm mua cho Như

Cúi chào lễ phép bà Thảo rồi quay sang nó- lúc này đang ngơ ngác nhìn Nhi"Khuân cả siêu thị đến đây đấy à."

Nhi tặc lưỡi cho qua, Nhi và tâm chả biết mua gì cho nó cả nên thấy cái gì mình thích cũng cho hết vào giỏ. Bà thảo thấy thế thì ngồi cười, bèn bảo Nhi:"Như xuất viện mấy đứa nhớ qua nhà cô làm một bữa nhé. À còn Nhiên Thảo đâu rồi ?""nhiên với thảo có việc riêng, tụi nó sắp đến rồi đấy ạ."Nhi vừa rút điện thoại, bấm vào dãy số của Thảo . Mặt sốt ruột thúc giục Thảo với Nhiên nhanh lên :" Làm gì lâu thế, đợi mày từ nãy đến giờ.""Tụi tao bị khánh bám bám theo đòi đi theo thăm Như đây này. Mày bảo tao nên làm gì ?"

"Cứ kệ nó, lẩn lẩn đi trước đi." nhi thở dài.

Tiếng chuông điện thoại của bà thảo kêu vang, bà ra ngoài nghe điện thoại. Lúc này nhi mới thoải mái nói chuyện với Thảo, vì có mẹ nó nên nhắc khánh không có tiện chút nào. Nó thấy thế cũng lấy làm lạ"Thảo Nhiên sao chưa đến thế mày. Đưa máy cho tao nnois"Nhi đưa máy cho nó, nónói với Thảo "Sao thế, không vào đi." khánhđang đòi vào thăm mày đây này, tao đã không cho đi cùng rồi mà cứ cố đi theo.cho bằng đc"

Nhắc đến khánh mặt nó bắt đầu tối sầm lại, tắt máy rụp một cái.Ở đầu dây bên kia, khánh đang đứng cạnh Thảo , mặc cho Nhiên ngăn cản, khánh vẫn đùng đùng đòi đến thăm như , Thảo thở dài ngao ngán : Nó không thích cậu vào đâu, cậu đi về đi, cậu đeo bám tôi từ nãy giờ rồi đấy nhé ""Nhưng tối muốn đi thăm Như, không cho đi cùng được à ""Cậu là cái gì của nó mà đòi đi thăm nó ?" nhiên lúc này không kiềm chế được cảm xúc nữa, thằng này ăn cái gì mà dai như đỉa vậy, lại còn chả có chút sĩ diện nào hết"

"Tôi là người yêu cũ của Như, tôi muốn được đi thăm người yêu cũ tôi, tôi muốn chăm sóc cho cô ấy ?" khánh vênh mặt lên nhìn Thảo với Nhiên, thái độ thách thức với cả 2

"Người yêu mình thì không thăm, rảnh à." Nhiên quay ra to tiếng với khánh. Ba người lúc này đang đứng ở cổng siêu thị, Nhi với Tâm đi ra ngoài trước nên may mắn tẩu thoát được còn 2 tụi nó thì...

Không nghĩ được cái gì để cắt cái đuôi này nhỉ ? Thảo nhìn thấy một chiếc taxi đang đậu ở gần đấy, đầu nghĩ ra một sáng kiến, với tốc độ chạy của mình với nhiên thì chắc chắn thằng này không thể chạy theo kịp được, mà có mỗi chiếc taxi này ở đây thôi. Kế hoạch hoàn hảo lắm, Thảo nghĩ trong đầu rồi cười khẩy một cái rồi nói nhỏ vào tai Nhiên không để cho Khánh biết .Hai tụi tôi đố cậu chạy theo được đấy "ê thằng khánh, cái gì kìa." Thảo để mặt tỏ ra hoảng hốt, chỉ tay về hướng bên phải khánh , khánh cũng quay mặt ra nhìn hướng Thảo chỉ tay, chỉ chờ có thế, Thảo Nhiênchạy một mạch ra hướng xe taxi, đập đập cửa xe để tài xế mở cửa, Xong ! ngồi yên vị trong xe,Thảo Nhiên thở hồng hộc, quay ra nhìn khánh chạy đến nơi, đứng ngoài đập đập cửa bắt tài xế mở, mặt nổi giận đùng đùng." Mở ra".

Thảo lè lưỡi trêu tức khánh. "- Anh ơi chạy lên bệnh viện vienna."

Tài xế quay ra ái ngại nhìn cậu ta bên ngoài, hỏi thảo có mở cửa cho cậu ta vào không, thảolắc đầu, làm sao mở cửa để thằng quỷ cái ngồi với mìnhđược. Ghê chết đi được, chạy mãi mới chui vào đây được mà." Anh chạy nhanh đi tụi em gấp quá."

Tài xế nghe vậy nên cũng bỏ qua cậu ta đang đập cửa ầm ầm bên ngoài kia, đánh lái đi thẳng một mạch, nhanh nhất có thể. Khánh lúc này ở đằng sau, mắt long sòng sọc, cáu giận đến tột cùng, hét ầm cả lên làm ai đi qua nhìn cũng ái ngại.

Đến bệnh viện, cả 2chạy một mạch vào phòng bệnh nó. May là Tâm Nhi chưa về, vẫn ngồi đợi tụi nó đến. Mẹ như lại có việc đột xuất ở công ty nên nhờ Tâm nhi để ý đến nó dùm , một lát bà sẽ đến. Trong phòng lúc này chỉ còn lại 4 người.

"Cắt được đuôi nó cơ, khá bảnh." Tâm nhìn 2 tụi nó thán phục, đập tay nó một cái. Nhiên phàn nàn một lúc về chuyện của khánh, không hẹn mà gặp, một lúc sau huy đến. Bộ Ngũ siêu đẳng góp mặt đông đủ. Đang nói chuyện rôm rả, nó nói ít nhất từ đầu đến giờ, nhưng nói lần nào chất lượng lần ấy, bỗng thở ra một câu khiến 4 người phải ngạc nhiên đến trầm trồ :" Tao đang yêu.Tụi mày à"

"Yêu ai, yêu thằng kháng không ra đàn ông đó hả" Huy vừa uống ngụm cafe vừa nhìn nó dò xét câu trả lời.