Chương 37

Chỉ cần là em

Từ Vi Trần rốt cuộc cũng cắm lút cán vào lỗ nhỏ của cậu, ngay tức khắc Hạ Triêm cảm thấy bαo ©αo sυ hôm nay khang khác, huyệt thịt của cậu như bị kí©h thí©ɧ bởi vô số điểm nhỏ, mang lại kɧoáı ©ảʍ khi Từ Vi Trần chậm rãi cắm rút ma sát từng tấc thịt mềm trong đó.

Hạ Triêm híp mắt tận hưởng kɧoáı ©ảʍ, hỏi hắn: "Hôm nay dùng anh cái có gai à?"

Từ Vi Trần thay đổi góc độ cắm vào, khiến mọi kɧoáı ©ảʍ đều kéo dài vô hạn, Hạ Triêm thoải mái đến mức cuộn cả ngón chân.

Tư thế hiện tại của họ thực sự thích hợp để đút vào từ chính diện, chân của Hạ Triêm không thể động cũng không thể dùng động tác khác để trung hoà kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt Từ Vi Trần mang đến cho mình, cậu chỉ có thể gắng chịu, để cho cả người có thể cảm nhận được kí©h thí©ɧ dây thần kinh phân bổ đến lỗ nhỏ, cảm giác như bị điện giật khắp người khiến hai chân đang bị treo của cậu giật giật.

Hai tay Từ Vi Trần đều tự do, hắn ôm eo Hạ Triêm đưa về phía mình, bởi vì mông đang lơ lửng nên Hạ Triêm không có cách nào sử dụng sức lực của mình, mọi cử động đều phụ thuộc vào Từ Vi Trần, cậu mất đi quyền chủ động duy nhất, dù là kɧoáı ©ảʍ hay là bất cứ điều gì khác đều cần Từ Vi Trần mang đến cho cậu.

Thư thả cᏂị©Ꮒ một hồi, Từ Vi Trần thấp giọng hỏi cậu: "Thoải mái không?"

"Ò... Thoải mái chết mất..."

"Muốn nhanh hơn nữa không?"

"Muốn... Ưʍ... Sao đột ngột thế... A a... Nhanh quá..."

Từ Vi Trần đột nhiên phát lực, ôm eo Hạ Triêm kéo mạnh về phía mình, đồng thời eo của hắn cũng đang phối hợp đong đưa theo chuyển động, thoáng cái đưa dương v*t vừa sâu vừa nhanh vào lỗ nhỏ của Hạ Triêm, ra vào kịch liệt như vậy là kɧoáı ©ảʍ trí mạng đối với hai người, đặc biệt là Từ Vi Trần, hắn đã bắt đầu thấp giọng thở dốc.

Hạ Triêm thích nhìn Từ Vi Trần tạm thời đánh mất lý trí vì làʍ t̠ìиɦ, cậu cố gắng co rút miệng nhỏ, để lỗ thịt phối hợp mυ"ŧ vào theo động tác nhanh chóng của Từ Vi Trần, mềm giọng kêu: "A a a... Thật thoải mái... Từ Vi Trần dương v*t anh chơi em sướиɠ quá... To quá thô quá... Em sắp bị anh cᏂị©Ꮒ hư rồi..."

Giọng của Từ Vi Trần trở nên vừa trầm vừa từ tính, "Bé cưng, thích bị cᏂị©Ꮒ không?"

"Thích... Ưʍ... Thích chết đi được..."

"Vậy vì sao em không đồng ý làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© cho tôi?"

Hạ Triêm đã bị cᏂị©Ꮒ đến mơ hồ, qua loa đồng ý: "Sẽ... sẽ làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© cho anh..."

"Thật không? Vậy về sau không được ra khỏi phòng, ở nhà cũng không cho mặc quần áo, chủ nhân vỗ mông của em thì em sẽ chủ động vạch lỗ da^ʍ nhỏ ra cho chủ nhân cᏂị©Ꮒ được không?"

"Được ạ... Em thích được chủ nhân cᏂị©Ꮒ lắm..."

Từ Vi Trần nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng mê hoặc lòng người, "Lúc chủ nhân không ở nhà cũng phải luôn ngậm gậy mát xa, bật ở mức tối đa, Hạ Triêm Triêm nhiều nước da^ʍ thế, đến khi chủ nhân về nhà trên đất có phải sẽ toàn là nước da^ʍ của em hay không đây?"

Hạ Triêm còn thật sự nghiêm túc suy nghĩ, "Nhưng chủ nhân không muốn em mặc quần áo... A... Chỉ có rơi vãi xuống đất thôi."

"Không sao..." Từ Vi Trần hôn lên đuôi mắt ửng hồng của cậu, "Nước da^ʍ của Hạ Triêm Triêm rất ngọt, chủ nhân rất thích."

Hạ thân của hắn tốc độ càng lúc càng nhanh, Hạ Triêm bị lời nói của hắn kí©h thí©ɧ đến độ toàn thân run lên vì hưng phấn, xích sắt treo hai chân cậu phát ra thanh âm lanh lảnh, gần như đồng bộ với tiếng nước vỗ dưới thân họ, xen lẫn với tiếng thở dốc hoặc cao hoặc thấp của hai người, quả thực dâʍ ɭσạи đến nghe không đặng.

Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra từ miệng huyệt của Hạ Triêm càng ngày càng nhiều, Từ Vi Trần nắc càng ngày càng bạo, mỗi lần cắm vào sẽ có rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ phun ra tung toé, tấm ga giường bên dưới đã ướt đẫm.

Từ Vi Trần trêu cậu: "Hạ Triêm Triêm, thì ra em muốn bị tôi giam cầm đến vậy? Em nhìn xem, em hưng phấn đến nỗi sắp phun nước* rồi."

*Squirting á, ai hay ghé thăm p*rnhub chắc quá rành rồi he, ai chưa biết coi thử cho biết ngen

"Ò... Em muốn bị anh ** mãi thôi... A a a muốn bị dương v*t to cᏂị©Ꮒ hư a... Không được... Em không được..."

Hạ Triêm cao giọng rêи ɾỉ rồi bắn tinh.

Bởi vì thân dưới bị nhấc lên cao nên toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu bắn ra đều văng tung tóe lên ngực mình, trong dư âm của cao trào, cậu híp mắt hỏi Từ Vi Trần phải làm sao.

Động tác bên dưới của Từ Vi Trần vẫn không ngừng, tiếp tục ma sát *** vào lỗ thịt nhạy cảm, đồng thời chuyển nụ hôn đến ngực Hạ Triêm, vừa hôn vừa liếʍ đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên đầu v* cậu.

Hạ Triêm thở hổn hển hỏi hắn: "Từ Vi Trần, không phải anh nói anh có thói ở sạch sao?"

Từ Vi Trần vờ mất trí nhớ, "Hả? Có chuyện này hả?"

Hạ Triêm cười mắng hắn: "Từ Vi Trần, anh thật sự không biết xấu hổ."

Một lát sau, cậu lại hỏi: "Vậy những bạn tình trước đây của anh thì sao? Anh sẽ nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn họ, sẽ bắn vào trong cho bọn họ, sẽ mắng bọn họ là bé dâʍ đãиɠ sao?"

Từ Vi Trần đỉnh lên một cách tàn nhẫn khiến cậu rít lên, xem như là trừng phạt, "Hạ Triêm Triêm, đã nói đừng so đo với bọn họ."

"Anh nhẹ thôi! A a a Từ Vi Trần ** sâu quá rồi..."

Từ Vi Trần di chuyển ngày càng nhanh hơn, nói với Hạ Triêm: "Ôm chặt tôi, Hạ Triêm Triêm."

Hạ Triêm lại bị hắn ** cho gần như lêи đỉиɦ, cậu muốn kẹp chặt Từ Vi Trần, nhưng chân lại bị trói không khép lại được, chỉ có thể ra sức co rút miệng huyệt để phát tiết kɧoáı ©ảʍ sắp không chịu đựng nổi, trong miệng rêи ɾỉ: "A a a a lại sắp lêи đỉиɦ rồi... dương v*t to ** giỏi quá... Phê thật... ưʍ..."

Vẫn là Hạ Triêm xuất tinh trước, nhưng Từ Vi Trần lại không có bắn trong cậu mà là rút dương v*t ra khỏi cơ thể cậu, tháo bao ném sang qua một bên, từ trên cao nhìn xuống Hạ Triêm, "Hạ Triêm Triêm, tôi có thể bắn trong miệng ngài không?"

Hắn hỏi thì hỏi vậy, nhưng lại không hề cho Hạ Triêm có thời gian phản ứng, dương v*t phồng lớn cạ cạ bên miệng Hạ Triêm vài lần, sau đó cứng rắn đút vào miệng cậu và bắn tinh.

Hắn bắn quá nhiều, Hạ Triêm cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng, nom rặt vẻ bị chơi hỏng.

Từ Vi Trần cũng rất thích cậu như vậy, cúi đầu hôn Hạ Triêm, mùi vị chan chát của tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa quyên trong miệng hai người.

Từ Vi Trần cuối cùng cũng cởi còng chân ra, ôm Hạ Triêm vào trong lòng, trong mắt thắm đượm vẻ dịu dàng, khẽ khàng nói với Hạ Triêm: "Hạ Triêm Triêm, với tôi, em có một đặc quyền, chỉ cần là chất lỏng của em thì đều sạch sẽ, tôi đều thích."

"Từ Vi Trần, em cũng rất thích tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh." Hạ Triêm nhỏ giọng nói.