Chương 12: Mèo con bị đè trên cửa phòng ngủ thao

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Hai người trở lại phòng ngủ, vừa mới đóng cửa liền gấp không chờ nổi mà ôm nhau. Thiều Viễn nâng lên chân trái Kết Niệm Vân, đẩy ra tiểu qυầи ɭóŧ lộ ra nhục huyệt, liền lấy dương cụ lớn cắm vào.

Âm môi bị cắm mở rộng ra, tiểu thịt đế đều lộ, tiểu thịt căn từ trong quần lộ ra phần đầu, e lệ phun thủy.

“A a ~~ ân, ân!”

Kết Niệm Vân ôm lấy Thiều Viễn cổ, chân trái câu Thiều Viễn, eo dưới bủn rủn vô lực, cung khẩu bị cự căn cắm vào kí©h thí©ɧ đến triều thổi một lần.

Phân thân cương cứng ở hoa huyệt nhanh chóng ra vào, cán cây nghiền huyệt thịt mềm mại. Đại qυყ đầυ nhiều lần thối lui đến huyệt khẩu lại nhanh chóng thao thẳng đỉnh đến cung khẩu. Âm mao Thiều Viễn vuốt ve tiểu thịt đế. Nữ huyệt phấn nộn cự vật bị tím đen dữ tợn xâm phạm, tốc độ nhanh đến chỉ có thể thấy tàn ảnh đại nhục côn. Nhục huyệt yếu ớt chỉ có thể tùy ý thịt hành cực nóng ra vào, thậm chí phun nước trợ giúp bôi trơn, càng thêm phương tiện nó tiến công.

“Ân a ~ nha,…… Lão công ~ lão công ~ ân ân ~ a……”

“Tiểu âʍ ɦộ thoải mái hay không?”

Thiều Viễn ngậm lỗ tai Kết Niệm Vân đỏ bừng, đầu lưỡi ngoài liếʍ láp.

“Y ân ~~ thoải mái ~ ân nha…… Tiểu, tiểu âʍ ɦộ thật thoải mái ~”

Hai người dựa vào cửa phòng ngủ giao hợp, nhanh chóng trừu sáp quá mức làm mông Kết Niệm Vân đập cửa, phát ra tiếng vang rất nhỏ, thịt đùi cũng một mảnh phấn hồng. Mật huyệt theo đâm chọc bắn ra dâʍ ɖị©ɧ phun đến nơi nơi. “Bạch bạch bạch” cùng rêи ɾỉ vang thành một mảnh.

Hai người ở sàn nhà cùng cửa bắn tinh tinh điểm điểm thủy dịch. Thiều Viễn nâng lên một chân Kết Niệm Vân, áp đến trên cửa. Theo một tiếng thét kinh hãi, hai chân Kết Niệm Vân treo ở khuỷu tay Thiều Viễn, nộn mông lây dính dâʍ ŧᏂủy̠ bị Thiều Viễn ôm, cả người bị cự long Thiều Viễn đinh trên người hắn.

“A ha —— hảo sâu ~ ân ~~”

Kết Niệm Vân bị Thiều Viễn đè mạnh tàn nhẫn thao, bởi vì trọng lực, qυყ đầυ đỉnh cung khẩu, cơ hồ liền đi vào. Thiều Viễn ở động Kết Niệm Vân, có trọng lực thêm vào, nhiều lần mãnh đánh cung khẩu. Kết Niệm Vân bị thao đến hai mắt mê ly, tiểu côn ŧᏂịŧ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính ướt qυầи ɭóŧ. Âm môi bị cọ xát đến đỏ tươi, mở rộng tùy ý cự kiếm thao lộng, tiểu thịt đế bị âm mao thô cứng ức hϊếp, sưng to.

Bị cung khẩu phun ra lãng thủy dễ chịu đến thủy quang, đại điểu càng thêm nhanh chóng mà tiến công thịt tiểu âʍ ɦộ, một chút so một chút hung mãnh, cho đến hoa huyệt đem nguyên cây cự vật nuốt vào. Hai viên thịt kề sát âm thần phì nộn. Mèo con ê a da^ʍ kêu mở ra cung khẩu, làm qυყ đầυ xâm lấn.

Thiều Viễn đong đưa eo thở dốc, bàn tay thô ráp bởi vì quá mức dùng sức gân xanh thoáng bạo khởi, mông thịt từ khe hở ngón tay lộ ra.

Thiều Viễn khống chế nhục bổng ở âʍ ɦộ ra vào, qυყ đầυ không màng cung khẩu thẹn thùng giữ lại, vô tình mà rút ra phát ra “Ba ——!” một tiếng rất nhỏ. Lại thừa tiểu cung khẩu không chuẩn bị nhất cử xâm lấn, hưởng thụ sóng nước phun trào ở qυყ đầυ. Tử ©υиɠ bị đùa bỡn như vậy trong chốc lát, Kết Niệm Vân liền chịu không nổi, khóc thút thít co chặt cung khẩu cùng nhục đạo, mυ"ŧ gậy thịt, tiểu nhục côn cùng tử ©υиɠ cùng nhau phun nước.

“A ô, ô ~ ô ~ ân…… Miêu a ——! Ân ô ~”

Gương mặt hồng thấu bị nước mắt dính ướt, miệng nhỏ thở dốc, đầu lưỡi run rẩy.

Thiều Viễn hưởng thụ tiểu huyệt sau cao trào mát xa, ôm Kết Niệm Vân đi đến mép giường đem cậu đặt lên giường, rút ra cự vật mang theo độ cứng. Không có đồ vật lấp kín, lãng thủy phun trào mà ra, đáy chậu, qυầи ɭóŧ cùng khăn trải giường một chút liền ướt.

Thiều Viễn trước cởi sạch quần áo hai người, tiểu qυầи ɭóŧ lây dính chất lỏng hai người ướt đẫm bị ném đến trên sàn nhà. Hắn bế Tiểu Niệm Vân eo chân bủn rủn, mở rộng hai chân cậu phóng tới trên đùi, ngậm đầu lưỡi Kết Niệm Vân mềm như bông, bắt lấy đại dươиɠ ѵậŧ cắm vào nhục huyệt ướŧ áŧ.

Ngồi trên đùi Thiều Viễn phì mông trắng nõn cùng Thiều Viễn mạch sắc da thịt hình thành thị giác đối lập, mặt trên lưu dấu tay đỏ tươi, nhìn dâʍ ɭσạи lại sắc tình. Bởi vì chênh lệch thể trạng quá mức đại, mèo con liền tính ngồi ở Thiều Viễn trong lòng ngực như cũ chỉ có thể ngửa đầu thừa nhận đại đầu lưỡi nhiệt tình triền miên, nước bọt trong suốt theo khóe miệng đi xuống.

“Ba ——! Bảo bối nhi, động động.”

“A ân?”

Kết Niệm Vân ôm cổ Thiều Viễn, nghiêng đầu nhỏ mê mang nhìn hắn.

Bàn tay to bóp mềm eo Kết Niệm Vân, nâng cậu hướng lên trên, đại điểu chỉ còn một nửa âm huyệt lại buông tay, hoa huyệt lập tức nuốt vào nguyên cây. Qυყ đầυ thẳng đỉnh tử ©υиɠ non mềm.

“Ê a ~ ân nha ~”

Bị Thiều Viễn bóp eo trong chốc lát, tiểu nộn huyệt mới bị cự vật cắm sảng khoái, Thiều Viễn liền dừng động tác.

“Ngô ân… Thiều Viễn……”

“Muốn sao? Ngoan, động động.”

“Ngô ân, ân ~ nha ~ a, a ~”

Mèo con háo sắc chống vai Thiều Viễn đĩnh eo nhỏ, huyệt thịt đỏ tươi từ lúc bắt đầu chậm rãi phun ra một nửa côn ŧᏂịŧ, lại hung hăng áp xuống nuốt vào cự căn. Kết Niệm Vân quỳ gối hai bên Thiều Viễn, nhanh chóng nâng lên phì mông chỉ ngân trải rộng. Nhục huyệt bị thao đỏ tươi nộn hướng về phía trước di động ôm côn ŧᏂịŧ lớn, sau đó nuốt vào hành thân đầy gân xanh, thẳng đến hoa huyệt dán đến bụi cỏ cùng no đủ song hoàn Thiều Viễn, đại qυყ đầυ thẳng đỉnh khai cung khẩu.

Nếm tới vui sướиɠ dùng mật huyệt thao lộng côn ŧᏂịŧ lớn, mèo con ê a ân a mà đùa nghịch, khóc kêu:

“Lão công ~ miêu ô ~ lão công… Côn ŧᏂịŧ lớn, ân nha ~ thoải mái hay không? Ô ~ ô ~ nhanh lên, ô ~ nhanh lên bắn ra tới…… Nhanh lên phun nước cho ta ~”

“Sách! Tao hóa!”

Thiều Viễn bóp chặt eo nhỏ Kết Niệm Vân, nâng lên, buông tay, nâng lên, buông tay……

Dâʍ ŧᏂủy̠ theo nhục bổng chảy tới bụi cỏ, giao hợp ở Thiều Viễn thô thở dốc cùng mèo con khóc tiếng kêu thật dài kết thúc.

Phòng ngủ tràn ngập dâʍ ɭσạи khí vị, chỉ còn lại nam âm trầm thấp thở dốc cùng âm thiếu niên khóc chít chít.

——————————–

Khóc chít chít cưng>///