Tình trạng bản gốc: Hoàn 45 chương Converter: ngocquynh520 Editer: Quyts_205 Văn án Hà Tịch nói "Nhân sinh không khác gì một con thiên nga." Người ta đều cảm thấy thiên nga trên mặt nước vô cùng cao q …
Hà Tịch nói "Nhân sinh không khác gì một con thiên nga."
Người ta đều cảm thấy thiên nga trên mặt nước vô cùng cao quý, vô cùng nhàn hạ, thong thả lướt nước, nhưng ai biết được phía dưới, chân của nó phải hoạt động vất vả thế nào để giữ cho cơ thể thăng bằng, ưu nhã.
Hà Tịch cũng giống như thế, cô đang vẫy vùng dưới nước, muốn tiến về trước, muốn giữ cho bản thân nhìn bình thản, không dễ sụp đổ...
Không ai biết cô đã trải qua những gì, không ai biết cô đang phải chịu đựng gì, cho đến khi cô thấy Tần Mạch...
Và đủchuyện 囧 thi nhau kéo đến.
Cuộc sống của cô cũng không còn bình lặng nữa.
Tần Mạch: "Sống chính là so vận khí."
Hắn từ trước đến giờ vận khí rất tốt cho đến khi gặp Hà Tịch...Vô số chuyện liên tiếp phát sinh. Dù là vận may như Tần Mạch cũng không khỏi cảm thán:
"Được rồi coi như cô uy vũ".
Một câu chuyện ngắn:
"Tần tiên sinh, anh đây là muốn bức tôi đến đường cùng a".
"Nếu cuối đường cùng là tôi cô có dũng khí đi lên cũng không có vấn đề gì".
"Anh biết làm như vậy hậu quả là gì không? Mẹ tôi sẽ đem anh làm đối tượng kết hôn của tôi! Việc này với hai ta ở chung một chỗ hoàn toàn là hai khái niệm!"
"Dĩ nhiên, mẹ tôi cũng nghĩ như vậy."
"Anh đang đùa ư?"
"Cô vẫn luôn cho là tôi đang đùa?"
"Nếu không thì là gì?"
"Bạn học Hà, Mao Chủ tịch từng nói, không lấy kết hôn làm mục đích nói chuyện yêu đương đều là giở trò lưu manh. Tôi là thân sĩ cũng không giở trò lưu manh".