Thần Tài rất nhanh đã bốc được một dãy số, Chiết Chi lay tay hắn xem dãy số, vẻ mặt khẩn trương, mở thưởng bắt đầu từ nhỏ đến lớn, Chiết Chi nhìn phần thưởng từ giải ba đến giải năm vẫn chưa được phát, nản lòng thoái chí muốn đi, lại bị Thần Tài giữ chặt: “Không phải cô muốn một vạn tệ kia sao? Hiện tại đang mở thưởng…”
Có lẽ là bị nụ cười tự tin của Thần Tài cảm nhiễm, Chiết Chi một lần nữa chờ mong, dãy số trúng thưởng tổng cộng có năm số, bốn cái trước đó đều trúng, Chiết Chi kích động nắm lấy tay Thần Tài, đôi tay kia đang run rẩy, làm cho Thần Tài có chút hoảng hốt, cũng khẩn trương theo Chiết Chi.
Rõ ràng là chuyện đã biết kết quả từ trước, lại bị Chiết Chi làm cho kinh tâm động phách, vào giây phút công bố dãy số kia, Thần Tài mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, thiếu chút nữa cho rằng chính mình muốn tiền đề thất mã¹ rồi.
Thần Tài để Chiết Chi đi lên lãnh thưởng, người trao giải là tổng giám đốc Hoa thị, một nữ cường nhân xinh đẹp ưu tú tên Hoa Tư Hàm, Hoa Tư Hàm vốn dĩ phải đi công tác ở Paris, nhưng bởi vì chuyến đi không gấp, có thể đến trễ một chút, cho nên cô ấy đến đây tham gia lễ khai mạc của cửa hàng.
Bị quản lý cửa hàng chộp tới trao giải.
Được giải nhất chính là một đôi tình nhân vận khí rất tốt, đôi tình nhân nói tiền bọn họ hưởng tuần trăng mật đã tiết kiệm được rồi, Hoa Tư Hàm dịu dàng nở nụ cười, phân phó quản lý cửa hàng đưa cho bọn họ một bó hoa tươi, đôi tình nhân càng thêm cao hứng, quyết định các sản phẩm điện tử sau này, đều mua ở xí nghiệp Hoa thị.
Giải nhì chính là Chiết Chi, Chiết Chi ngây ngốc, còn chưa hồi phục tinh thần sau khi đón nhận tin vui lớn, một vạn tệ là tiền mặt, đặt trong túi giấy, Hoa Tư Hàm mỉm cười đem túi giấy đưa cho Chiết Chi, nụ cười khéo léo kia ngay khi nhìn thấy dung mạo của Chiết Chi thì hoàn toàn sửng sốt.
“Điềm Điềm?” Hoa Tư Hàm kinh ngạc mở miệng, cô ấy không nghĩ tới người này lớn lên giống hệt em gái mình như vậy.
Chiết Chi nhìn túi giấy trong tay cô ấy, thiếu chút nữa đã cướp lại! Làm cái gì? Có ý gì? Đừng nói với cô là đùa giỡn nha!
“Hoa tổng giám đốc…” Chiết Chi vô cùng đáng thương nói: “Cái kia, phần thưởng của tôi…”
Hoa Tư Hàm lúc này mới phản ứng lại, vội vàng đem túi giấy đưa cho Chiết Chi, cô ấy nhìn bộ dáng của Chiết Chi, không tự chủ được hỏi: “Cô tên là gì?”
Chiết Chi hân hoan ôm túi giấy: “Tôi tên Chiết Chi.”
Trong lòng Hoa Tư Hàm có rất nhiều nghi vấn, nhưng lại không biết bắt đầu hỏi từ đâu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chiết Chi ôm túi giấy đi xuống, đi đến bên cạnh một người đàn ông, quan hệ của hai người hình như rất tốt, Hoa Tư Hàm còn chưa kịp nhìn rõ, hai người bọn họ đã đi xa.
Chiết Chi ôm tiền, lòng tràn đầy vui mừng, mặt đỏ hồng hưng phấn không thôi.
Tâm tư của Thần Tài lại đặt toàn bộ trên người Hoa Tư Hàm, đại khái biết thân phận của người kia, đời này của A Phủ có một chị gái, sinh ra trong gia đình phú nhị đại, cuộc đối thoại vừa rồi ở trên đài, hắn nghe rành mạch.
Chỉ là không biết hiện tại là tình huống như thế nào, không thể tùy tiện ra tay, tâm tư hắn hơi động: “Chiết Chi, cô có nghĩ tới muốn tìm cha mẹ ruột của mình hay không?”
Chiết Chi tùy tiện ngáp một cái: “Không.”
Cô sống mỗi ngày đều rất vất vả, làm gì rảnh mà nghĩ tới những thứ hư vô mờ mịt đó?
“A Bảo A Bảo, anh xem, tiền nè.” Chiết Chi so với cha mẹ ruột, đại khái vẫn là thích cha mẹ có ơn tái sinh mình hơn.
“Cô biết không, tất cả mấy cái này đều là Thần Tài phù hộ…” Thần Tài bắt đầu phổ cập khoa học cho Chiết Chi.
Kết quả Chiết Chi kéo kéo quần áo hắn: "Các La Hán thật tốt, đều nghe được tâm nguyện của tôi, nhanh như vậy đã phù hộ tôi một đêm phất nhanh, quả nhiên người nhiều lực lượng lớn, dù sao bọn họ có tới mười tám người mà!”
Thần Tài muốn đem Chiết Chi băm cho chó ăn.
“Một vạn tệ đã thỏa mãn? Cô đúng là ngực · to · không · não.” m thanh trào phúng rít ra từ kẽ răng, hai mắt Chiết Chi nhìn hắn, mở miệng nói lời thấm thía.
“Làm người không thể lòng tham không đáy.”
Lòng tham không đáy Thần Tài âm thầm nghiến răng.
Một người một tiên ôm tiền đi về nhà, người bình thường phải nghĩ đến việc đi gửi tiết kiệm, nhưng Chiết Chi quá nghèo nên không biết, còn Thần Tài căn bản không có cái khái niệm này.
Trên đường đi đυ.ng phải một con chó không có dây xích, không biết phát điên cái gì xông tới Chiết Chi sủa như điên, Chiết Chi sợ chó, khi còn nhỏ từng bị cắn qua.
Thần Tài không nói hai lời kéo cô ra phía sau, một chân đá con chó kia ra xa.
Chủ nhân hùng hùng hổ hổ đi tới, Thần Tài trực tiếp cười lạnh một tiếng: “Cái này tôi gọi là phòng vệ chính đáng, anh có buộc dây dắt chó sao? Anh có giấy chứng nhận chó không? Anh có tiêm vắc-xin phòng bệnh chưa? Nếu chưa tiêm, anh đi cục cảnh sát nhận chó, hoặc là đền tiền!”
Nói đến mức chủ con chó không dám nói lời nào, đầu càng ngày càng thấp.
Chiết Chi choáng váng, cuối cùng lại nhận được thêm tiền bồi thường năm ngàn tệ: “Tôi không bị cắn.”
“Tôi biết cô không bị cắn, nếu như cô bị cắn, ít nhất cũng phải thêm năm ngàn.” Vẻ mặt Thần Tài phẫn nộ.
Chiết Chi gật gật đầu, không biết vì sao lại có một loại cảm giác nghẹn khuất, có lẽ bởi vì bản thân chỉ có giá năm ngàn tệ?
Chiết Chi nhìn A Bảo, trong lòng càng vui vẻ, quả nhiên vẫn là Thần Tài vĩ đại nhất, cô chỉ là cầu phù hộ bình bình an an, liền tặng cho cô một bảo tiêu vĩ đại như vậy!
Cô quyết định, phải đi về thắp hương cho Thần Tài!
May mắn Thần Tài chính quy ở bên cạnh không biết cái gì.
Tác giả có lời muốn nói:
Thần Tài: Hôm nay cũng là một ngày bị Chiết Chi chọc tức chết.
------
¹tiền đề thất mã: tính toán sai lầm dẫn đến thất bại, ngã ngựa.