Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Nông Dân Có Chút Ngọt Ngào

Chương 87: Lại đem hắn bán đi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Từ Tĩnh Nam phản đối việc bị Diệp Thanh Vũ chỉnh trang, bởi vì hành vi như vậy nhất định sẽ khiến nàng đến gần hắn, mà Từ Tĩnh Nam lại không thích gần nữ tử.

Hắn giờ phút này, đối với hành vi tối hôm qua cầm dao găm gần sát Diệp Thanh Vũ, còn sờ mặt nàng, lựa chọn mất trí nhớ.

Nhưng là hắn thực sự không thể từ chối sự nhiệt tình của đám người Diệp Tần thị, chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp, sau đó như cọc gỗ đứng bình thường ở trong sân, chờ đợi Diệp Thanh Vũ cầm thước đo cho hắn.

Diệp Thanh Vũ từ trong phòng đi ra, Từ Tĩnh Nam liền đem ánh mắt nhìn về phía nàng, không tự chủ liền mang theo một tia nhìn kỹ.

Diệp Thanh Vũ đón ánh mắt Từ Tĩnh Nam, vẻ mặt lạnh nhạt đi tới trước mặt hắn, sau đó không chút nhăn nhó nói:

"Từ đại ca, kính xin ngươi mở rộng hai tay, ta muốn đo chiều dài cánh tay cho ngươi."

Từ Tĩnh Nam liếc nhìn nàng một cái, theo yêu cầu của nàng làm theo.

Bởi vì Từ Tĩnh Nam vóc dáng cực kỳ cao, mặc dù Diệp Thanh Vũ so với nữ nhân đều cao, nàng cũng chỉ cao đến vai của hắn.

Vì vậy để đo chiều dài cánh tay và chiều rộng vai cho hắn, nàng đã phải cố gắng kiễng chân và đến gần hắn.

Mà thừa dịp này, Diệp Thanh Vũ nhỏ giọng nói:

"Từ đại ca, có người xấu muốn hại huynh, hắn còn tìm tới ta, để ta giúp hắn theo dõi, giám thị hành tung của huynh, huynh nhất định phải cẩn thận."

Từ Tĩnh Nam nghe vậy, cực kỳ khϊếp sợ quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Vũ đo chiều rộng vai cho mình, thật sự không nghĩ tới nàng cư nhiên sẽ nói ra những lời này!

Cho nên, tối hôm qua, hắn bị nàng lừa? !

Nàng giả làm mỹ nhân xà bán đứng ân nhân cứu mạng, còn có thể ngoan ngoãn phối hợp, nguyên lai đều là giả.

Trong chớp mắt, hắn lại bị "bán"!

Từ Tĩnh Nam trong nháy mắt, tư vị trong lòng có chút phức tạp, cảm thấy lúc trước mình đã coi trọng Diệp Thanh Vũ rất nhiều, nhưng bây giờ cảm thấy vẫn đánh giá thấp nàng.

Diệp Thanh Vũ đối diện với ánh mắt khϊếp sợ của Từ Tĩnh Nam, cũng không có gì kỳ quái, dù sao hắn không khϊếp sợ mới không bình thường.

"Từ đại ca, ta biết ngươi không phải thợ săn bình thường, nhất định có thân phận bất phàm, lần nữa trở về nơi này, hẳn là có nhiệm vụ trọng yếu, nhưng là ngươi đã bị người theo dõi, xin cẩn thận một chút!"

“Ngươi cứu mạng ta, lại bảo vệ đại đệ tiểu đệ của ta, ta cùng người nhà vô cùng cảm kích. Thế nhưng người nhà ta đều là nông hộ bình thường, không biết quốc gia đại sự, kính xin ngươi không nên đem bọn họ liên lụy vào.”

“Mà chính ta, đã bị ép vào cục, ta cam nguyện giúp ngươi, vì ngươi tận một phần tâm lực.”

“Ngươi nếu là cần ta giám thị người xấu kia, hướng hắn cung cấp tình báo giả, ta cũng sẽ dụng tâm làm, báo đáp ân tình của ngươi! Ngươi cảm thấy thế nào?”

Diệp Thanh Vũ nói nhỏ xong suy nghĩ trong lòng, liền không nói gì nữa, mà chuyên tâm đo lại chiều rộng vai và chiều dài cánh tay cho hắn một lần nữa, vừa rồi chỉ lo nói chuyện, nàng đều quên kích thước.

Ai, đầu óc này của nàng, không dùng được a!

Diệp Thanh Vũ vội vàng ngồi xổm xuống, nhặt lên một hòn đá nhỏ, đem kích thước ghi nhớ, miễn cho lại quên mất.

Từ Tĩnh Nam ánh mắt phức tạp nhìn Diệp Thanh Vũ ngồi chồm hổm trên mặt đất, nghiêm túc ghi nhớ kích thước, cảm thấy ngay cả những người được huấn luyện nghiêm chỉnh dưới tay hắn, cũng không cách nào thản nhiên ung dung như nàng vậy.

Nàng cư nhiên có thể một khắc trước vẫn đang nói về những vấn đề quan trọng liên quan đến đại sự, một khắc sau có thể như không có việc gì xen như bình thường, nghiêm túc đo người cho hắn.

Diệp Thanh Vũ này, làm cho hắn không hiểu!

"Từ đại ca, ngươi suy nghĩ như thế nào rồi?"Diệp Thanh Vũ sau khi ghi nhớ kích thước, đổi thành đứng ở trước mặt hắn, ngửa đầu nhìn hắn, thấp giọng hỏi.

"Ta làm sao có thể tin tưởng ngươi?", Từ Tĩnh Nam hỏi.
« Chương TrướcChương Tiếp »