Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Nông Dân Có Chút Ngọt Ngào

Chương 66: Hoài nghi Diệp Thanh Vũ là giả

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lại nói Diệp Thanh Phong bên này, hắn ra khỏi nhà mang theo một hộp thức ăn và đi nhanh về phía ngọn núi.

Vì trời đã tối nên dọc đường hắn không người nào.

Đến chân núi, Diệp Thanh Phong cảm giác được bóng tối, vừa đi lên còn phải cẩn thận bảo vệ hộp thức ăn, không để thịt và rau bên trong rơi ra.

Đến khi leo lên sườn núi nơi Từ Tĩnh Nam ở, hắn đã mệt muốn chết rồi.

“Tĩnh Nam ca! Tĩnh Nam ca!”

Diệp Thanh Phong nhìn thấy nhà gỗ phía trước lộ ra ánh đèn , thở ra một hơi thật dài, nghĩ thầm nên ngay từ đầu đem Tĩnh Nam ca mời đến nhà hắn ăn cơm, hắn cũng có thể miễn một chuyến chạy vặt này.

Từ Tĩnh Nam nghe được tiếng la của hắn, từ trong phòng đi ra đón, bước nhanh hơn, cơ hồ trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Thanh Phong, "Có việc gì?"

"Ngươi hôm nay cho nhà chúng ta gà rừng, chúng ta hầm, nãi ta kêu ta đưa cho ngươi một chén." Diệp Thanh Phong đem hộp thức ăn đưa tới trước mặt hắn,

“Tĩnh Nam ca, ngươi mau nhận lấy đi. Gà rừng này làm rất thơm, ăn rất ngon!”

Đáy mắt Từ Tĩnh Nam hiện lên ngoài ý muốn, chần chờ một lát, mới xách hộp thức ăn tới, "Cám ơn. Chờ một lát, ta đưa ngươi xuống núi.”

"Không cần đưa, ngươi đem đồ ăn đổ ra, đem hộp thức ăn cùng bát cho ta. Ta tự mình trở về là được." Diệp Thanh Phong lau mồ hôi trên đầu, cười hì hì xua tay.

Từ Tĩnh Nam nhìn hắn một cái, lại nhìn hộp thức ăn, không nói gì nữa mà bước nhanh vào trong phòng.

Mở hộp thức ăn ra, Từ Tĩnh Nam nhìn thấy bên trong dùng bát lớn đựng đầy, tản ra mùi thơm nồng nặc khoai tây nấm núi hầm gà, đáy mắt hiện lên một tia ấm áp.

Hắn đem đồ ăn đổ vào trong bát nhà mình, sau đó lại hướng trong hộp đựng rất nhiều quả núi, mới xoay người đi ra ngoài, ngữ khí không cho phép phản bác hướng Diệp Thanh Phong nói:

"Ta đưa ngươi xuống núi!"

Đối mặt với Từ Tĩnh Nam uy thế cường đại, Diệp Thanh Phong theo bản năng không dám phản bác nữa, ồ một tiếng, ngoan ngoãn đi ở bên cạnh hắn, thỉnh thoảng liếc mắt đánh giá hắn.

Từ Tĩnh Nam vẫn che chở hắn đi nhanh đến cửa nhà, mới đưa hộp thức ăn cho hắn.

"Tĩnh Nam ca, cái hộp này như thế nào trở nên nặng hơn." Diệp Thanh Phong nghi hoặc than thở, mở ra hộp thức ăn, mượn ánh trăng vừa nhìn, thấy là chút ít quả dại, không khỏi cười nói,

"Trách không được nãi nãi cùng cha đều khen Tĩnh Nam ca là người thành thật, mỗi lần chúng ta giúp ngươi làm chút gì, ngươi đều phải đáp lễ, cứ như vậy, chúng ta chẳng phải là vĩnh viễn còn không rõ ơn cứu mạng của Tĩnh Nam ca đối với đại tỷ ta sao."

“Không cần trả. "Từ Tĩnh Nam ngắn gọn mạnh mẽ trả lời.

"Vậy không thể được, ân cứu mạng sao có thể không báo!"Diệp Thanh Phong nhanh chóng lắc đầu, tiểu đại nhân giống nhau mà nói.

Từ Tĩnh Nam thấy hắn như vậy, đáy mắt hiện lên một nụ cười.

"Đại tỷ của ta mua vải vóc, muốn làm xiêm y cho Tĩnh Nam ca, còn không biết chiều cao và kích thước của ngươi đâu. Không bằng Tĩnh Nam ca bây giờ nói cho ta biết?"

Từ Tĩnh Nam nghe hắn nói như vậy, trong đầu lập tức hiện ra bộ dáng Diệp Thanh Vũ sáng nay nhìn thấy trước cửa nhà Lý địa chủ.

Nàng linh động giảo hoạt, mỉm cười sáng chói đôi mắt đẹp, giòn tan sinh động, giọng nói xinh đẹp, còn có nhanh nhẹn thông minh tâm tư, đều để cho hắn ấn tượng khắc sâu.

So với Diệp Thanh Vũ vô hồn mà hắn nhìn thấy trước đó, với đôi mày và đôi mắt oán hận, quả thực như hai người khác nhau!

Từ Tĩnh Nam phán đoán Diệp Thanh Vũ hôm nay, chắc chắn có vấn đề!

Chẳng lẽ bí mật của hắn bị phát hiện?

Thậm chí nàng ấy thậm chí có thể là gián điệp của kẻ thù, thay thế Diệp Thanh Vũ vốn có mục đích là vì tiếp cận hắn.

Có lẽ việc rơi xuống nước ngày hôm kia cũng là do Diệp Thanh Vũ giả mạo này cố ý làm, chẳng qua là tìm cơ hội thử thách hắn mà thôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »