Chương 56: Ngươi xem ta xinh đẹp không?

... "Diệp Thanh Vũ, vẻ mặt xấu hổ, còn có đau lòng.

Ngoài hai loại cảm xúc này, Diệp Thanh Vũ còn có một niềm kiêu hãnh mãnh liệt, nhìn xem, hài tử Diệp gia bọn họ, mỗi người đều rất xuất sắc.

Tiểu Bảo hôm nay chỉ mới hơn sáu tuổi, cũng đã hiểu biết nhiều như vậy, không còn là đứa trẻ ngây thơ vô tri trong mắt chỉ biết ăn uống vui chơi nữa.

Diệp Ngô thị có chút thấp thỏm nhìn thoáng qua Diệp Thanh Vũ, thấy nàng cũng không thẹn quá hóa giận, mới an tâm, sau đó ngồi xổm xuống, nói với nhi tử:

“Tiểu Bảo, ngươi hiểu lầm đại tỷ rồi. Hôm nay đại tỷ ngươi bán đồ cưới, tiền bạc mua bánh ngọt cho các ngươi, sau này chúng ta cũng sẽ không đến nhà bà ngoại mượn lương thực nữa, lương thực trong nhà đủ cho chúng ta ăn no rồi.”

Tiểu Bảo gật gật đầu, lại nhìn về phía đại tỷ đang tươi cười dịu dàng, suy nghĩ một chút, nói với tỷ ấy một tiếng xin lỗi.

“Tiểu Bảo chúng ta thật hiểu chuyện! "Diệp Thanh Vũ cười giơ ngón tay cái lên," Chờ, đại tỷ đi lấy bánh ngọt cho ngươi.”

Diệp Thanh Vũ nói xong, xoay người đi nhà chính, đem bánh ngọt mua lấy ra, cho Tiểu Bảo tiểu Nựu mỗi người một khối, lại cho Diệp Ngô thị, "Nhị thẩm, ngươi cũng ăn một khối đi.”

“Ta không ăn, ngươi ăn đi. "Diệp Ngô thị cười xua tay:" Ta vào phòng bếp xem, giúp một tay. Ngươi ở đây chơi với bọn họ một lát đi.”

Diệp Thanh Vũ cười đáp.

Tiểu Nựu được bánh ngọt cùng mèo vải đối với Diệp Thanh Vũ không còn bài xích, cũng nguyện ý đến trước mặt nàng cùng nàng nói chuyện, chờ Diệp Thanh Vũ lấy chiếc nở bướm ra, con mắt Tiểu Nựu càng sáng ngời.

“Oa, đại tỷ tỷ, cái này đẹp, là cái gì vậy?”

Diệp Thanh Vũ thấy nàng rất thích, liền hỏi: “Đây là dây buộc tóc.”

“Đại tỷ tỷ dùng dây buộc tóc này buộc tóc cho ngươi được không?”

“Được! "Tiểu Nựu ôm mèo vải gật đầu.

Diệp Thanh Vũ nhanh chóng chuyển cái ghế, để cho nàng ngồi xuống, đem dây buộc đầu của nàng cởi ra, động tác cẩn thận từng li từng tí, rất là nhẹ nhàng chải tóc cho nàng, chỉ sợ làm đau nàng.

Kỹ thuật chải tóc của Diệp Thanh Vũ còn có chút lạ tay, làm một hồi lâu, mới chải xong búi tóc cho nàng, dây tóc màu sắc rực rỡ nửa ẩn nửa lộ ở trong tóc, lại phối hợp với nơ bướm, rất là xinh đẹp.

"Tiểu Nựu đến soi gương, xem đẹp không?" Diệp Thanh Vũ buộc xong cho nàng, sau đó lấy ra gương đồng, để cho chính nàng soi.

Tiểu Nựu sắp năm tuổi, đã bắt đầu biết yêu cái đẹp, nàng nhìn nơ bướm trên đầu, vui mừng thấy răng không thấy mắt, thân mật nhìn về phía Diệp Thanh Vũ: “Đại tỷ tỷ, ngươi xem ta có đẹp không?”

“Tiểu Nựu của chúng ta là một tiểu mỹ nhân. "Diệp Thanh Vũ cười khen ngợi, nghĩ thầm thì ra Tiểu Nựu nhà nàng là một người thích tự mãn.

Tiểu Nựu được khen ngợi, vui vẻ nhảy từ trên ghế xuống, chạy đến trước mặt ca ca Tiểu Bảo hỏi: "Ca ca, ca xem ta có xinh đẹp không?"

“Xinh đẹp. "Tiểu Bảo lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ không phù hợp với tuổi tác, còn có cảm giác nhàm chán, gật đầu với muội muội, khen qua loa một câu.

Tiểu Nựu được ca ca trả lời, vui vẻ chạy đi, một đường chạy đến phòng bếp, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hưng phấn hỏi:

“Nãi nãi, nương, đại nương, các ngươi mau nhìn xem Tiểu Nựu, đẹp không?”

“Ai u, đây là tiểu mỹ nữ nhà ai a! "Diệp Lưu thị cười híp mắt nhìn cháu gái, vẫy tay với nàng:

"Ngươi đi vào một chút cho nãi nãi nhìn xem, trên đầu Tiểu Nựu là có hai con bướm rơi ở phía trên sao?”

“Là đại tỷ tỷ buộc tóc cho ta. "Tiểu Nựu ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, kích động nói.