Chương 54: Hoà giải

"Bất quá, màu sắc hoa văn này cũng quá diễm lệ một chút, ta cảm thấy ta mặc tựa hồ không..." Diệp Ngô thị lại nhìn nhìn khối vải kia, kỳ thật rất thích, chính là lại sợ quá diễm lệ, người khác nói.

“Nhị thẩm, làn da của thẩm trắng, người lại đẹp, còn rất trẻ, loại hoa văn xinh đẹp này rất hợp với thẩm. Sau khi ta mua xong cũng hỏi qua Nhị thúc, thúc ấy nói thẩm mặc loại này đẹp nhất.”

Diệp Thanh Vũ cười nói, những lời khoác lác thốt ra, nhưng cũng nói thật.

Người cổ đại kết hôn cũng sớm, đừng nhìn Nhị thẩm của nàng đều là nương của hai đứa nhỏ, nhưng năm nay cũng bất quá hai mươi ba tuổi, so với kiếp trước nàng còn nhỏ hơn!

Hơn nữa, Nhị thẩm nàng lớn lên quả thật đẹp mắt, tính tình cũng tốt, người cũng chịu khó, Nhị thẩm trước khi xuất giá, cũng là cô nương xinh đẹp nổi danh trong thôn, điều kiện trong nhà cũng không tệ, đương nhiên so không bằng Diệp gia giàu có trước đó.

Mà Nhị thúc nàng cũng tuấn tú tốt tính lại chăm chỉ, khi đó điều kiện trong nhà lại tốt, cho nên, mới có thể cưới được người phụ nữ tốt như Nhị thẩm.

“Thanh Vũ, ta lúc này mới phát hiện ngươi biết nói như vậy, khen ta đều bay lên. "Diệp Ngô thị bị nàng khen mặt mày hớn hở, vẻ mặt vui mừng, trong lòng càng miễn bàn an ủi cỡ nào.

“Nhị thẩm, ta bất quá là ăn ngay nói thật mà thôi. "Diệp Thanh Vũ nở nụ cười, sau đó lại nói:

“Nhị thẩm, Tiểu Bảo và Tiểu Nựu cũng đã về rồi à? Ta cũng chuẩn bị cho họ một món quà, ta biết họ sợ ta, không thích thân cận với ta, còn muốn nhờ nhị thẩm thay ta nói tốt trước mặt Tiểu Nựu Tiểu Bảo hai câu.”

Diệp Thanh Vũ lấy ra con hổ vải và mèo vải mà nàng đã làm, cố ý nói một cách nghịch ngợm, còn lộ ra vẻ mặt đáng thương.

Diệp Ngô thị nghe nàng nói chuyện, lại nhìn bộ dáng của nàng, liền không khỏi nở nụ cười, trong lòng rất là hưởng thụ, chờ nàng lấy ra vải đồ chơi, ánh mắt càng sáng ngời, cười khen ngợi:

“Thanh Vũ, ngươi mua hai món đồ chơi này ở đâu vậy, thật đẹp mắt, cũng rất mới mẻ, đáng yêu. Tiểu Bảo, Tiểu Nựu nhìn thấy nhất định rất thích.”

“Nhị thẩm, đây là ta tự làm. "Diệp Thanh Vũ cười nói.

“Ngươi làm?! "Diệp Ngô thị giật mình, vẻ mặt tán thưởng nhìn nàng:

“Thanh Vũ, ngươi thật đúng là khéo tay! Nếu là ngươi sớm như vậy...... Hiện tại cũng không muộn, thật tốt, thật tốt!”

"Ta còn làm hai cái dây buộc tóc, là cho Tiểu Nựu lúc ngươi chải tóc cho nàng có thể dùng." Diệp Thanh Vũ lại đem nơ bướm lấy ra, nói nên dùng như thế nào.

Diệp Ngô thị lập tức ngầm hiểu, cầm dây buộc tóc nhìn rồi lại nhìn, cũng khen rồi lại khen Diệp Thanh Vũ.

“Nhị thẩm, vậy chúng ta cầm những thứ này đi ra ngoài đi, ta cũng muốn gặp Tiểu Bảo cùng tiểu Nựu. "Diệp Thanh Vũ còn nói thêm.

“Được được được, chúng ta đi ra ngoài. "Diệp Ngô thị gật gật đầu, đáy lòng vô cùng kích động, cười không khép miệng lại được.

Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Diệp Thanh Vũ đã đem nàng chinh phục, khiến nàng hoàn toàn trút bỏ được những ân oán trong quá khứ.

Vốn dĩ, cháu gái lớn này đã bị biến dạng, gần như cả đời đều bị hủy hoại, nàng cũng cảm thấy thương hại nàng ấy, nhưng Diệp Thanh Vũ trước đây quá không hiểu chuyện, theo thời gian trôi qua, sự thương hại của nàng đã được thay thế bằng sự oán hận.

Bây giờ, Diệp Thanh Vũ triệt để sửa đổi con người mới, lại thành tâm xin lỗi, còn nhớ kỹ bọn họ, tặng đồ lại đáng yêu như thế, những khí tức trong lòng Diệp Ngô thị cũng liền tiêu tán.

Lại nhìn dung mạo nửa hủy của nàng, tình cảm trìu mến lại dâng lên.

Diệp Ngô thị thân mật lôi kéo Diệp Thanh Vũ, cùng nhau từ trong phòng đi ra, sau đó vẫy vẫy hai đứa nhỏ đang chơi đùa bên cạnh:

“Tiểu Bảo, Tiểu Nựu các ngươi mau tới đây, đại tỷ tỷ có thứ tốt cho các ngươi.