Chương 112: Nốt nhạc thứ 112
"Gián điệp"
Nhỏ bất ngờ "Gián điệp sao?"
Ngọc Anh đi loanh hoanh "Thì như vầy, cô nói cho tôi biết hết những thông tin bên nhà họ Lục cho tôi, đổi lại, tôi sẽ khiến Thiên Vũ yêu cô. Sao?"
"Nhưng Thiên Vũ chết rồi"
Cô ta cười to "Cô đừng lấy cớ mà nói với tôi, tôi thừa biết viên đạn tôi bắn anh ta đã không khiến anh ta chết, có giấu mình trong bóng đêm thì cũng sẽ có ngày bị lôi ra ánh sáng, tính ẩn mình để điều tra giúp cho con nhỏ Lục...à Trần Khánh Ly nhỉ?"
Gương mặt nhỏ thay đổi "Sao cô biết?"
"Bình thường thôi mà, có gì đâu không biết"
"Cuối cùng cô muốn gì thì nói đại đi"
Cô ta quay lưng qua nhìn nhỏ với đôi mắt ma quái "Những thứ cô biết, cô nghe ở gia đình đó, đổi lại tôi chắc chắn cô sẽ có những thứ cô muốn nhưng cô không được tiết lộ tôi ra. Oke?"
Nhỏ suy nghĩ 1 lát rồi gật đầu, thế là nhỏ đã hợp tác với 1 người không nên qua lại rồi.
Đi trên con đường nó và nhỏ thường đi chơi với nhau, nhỏ như không còn cảm giác gì, cảm giác vui vẻ, không lo âu giờ đã hết, chỉ còn đau khổ và sự ghen ghét. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Từ khi Ba Mẹ nó nói nó có 1 vị hôn phu họ Hoàng rồi nó và anh ta gặp nhau, tiếp đến buổi tiệc nó gặp hắn rồi cả 2 bắt đầu có tình cảm, rồi sự ghen ghét của nhỏ dành cho nó thậm chí muốn gϊếŧ nó. Giờ lại thêm nhà họ Triệu, Khải Minh rồi Ngọc Anh, chuyện gì vậy nè? Nhỏ chỉ muốn trở về quá khứ mà thôi.
Nó bên đó cũng đang buồn, đang nhớ những ngày tháng bình yên, lúc nhỏ vui biết bao, ngắm trăng ngắm sao cùng nhỏ, đi học bị bắt nạt nhỏ cũng giúp, còn bây giờ...làm sao đây?
"Thưa cô, có điện thoại"
Nó đi lại cầm lấy rồi ra cửa sổ đứng nghe "Alô? Tuyết Nhi nghe"
[Tuyết Nhi] - Giọng nói quen thuộc đó là...bà ta?
"Phu nhân Triệu, bà gọi cho tôi có chuyện gì?" - Nó lạnh lùng
[Con gái, sao gọi Mẹ như vậy? Ta là Mẹ con mà?]
Nó bây giờ chỉ muốn cúp máy thôi, không muốn nói chuyện với bà ta một chút nào.
"Bà muốn nói gì thì nói đi"
[Ta chỉ muốn hỏi con đang ở đâu? Sống tốt chứ? Ai đang chăm sóc cho con?]
"Cảm ơn phu nhân đã quan tâm, tôi sẽ sống tốt để trả thù cho ông bà nội và Ba tôi, tôi còn phải đi học, bái bai" - Nó cúp máy, cái cớ đi học để cắt cuộc gọi này, nó không muốn nói chuyện với bà ta vậy sao cứ goi vậy? Thật là
Bên nhà họ Triệu đang âm mưu gì đó, trong căn phòng bí mật chỉ có 4 người biết.
"Bọn họ thật sự may mắn, sai người đến mà vẫn bình thường"
Cô gái cười nửa miệng "Ông không phải lo, chúng tôi có kế hoạch gϊếŧ sạch bọn họ dễ như trở bàn tay"
"Cách nào?" - Bà ta
Cô ta cười khẩy nhìn người ngồi kế bên "Phu nhân cứ đợi 1 lát sẽ có tin từ nội gián tôi sắp đặt"
Nghe theo lời cô ta, tất cả cùng ngồi đợi tin tức. Bên nhà họ Lục thì đang bàn bạc về vấn đề khác, đó là vấn đề về vật liệu xây dựng và những thứ cần thiết
"Bác, con nghĩ vật liệu chỉ cần ghi ra rồi đưa cho công ty Phan Thị đặt hàng là được" - Hắn (Phan Thị là công ty vật liệu xây dựng hàng đầu, không liên quan đến Tú Tuệ nha)
"Được, vậy ta giao cho con việc này"
"Dạ"
Minh Tuấn xoa xoa cái bụng "Nói nghe nha mọi người, con đói"
Tuệ đánh mạnh vào Tuấn "Ăn ăn ăn, đúng là heo"
"Tại anh đói, nãy đang ăn thì đánh lộn đó lấy gì ăn?" - Tuấn mếu máo
Mẹ nó cười "Thôi tụi con ra ngoài ăn đi, quán Tam Giác ở đây bán cũng ngon lắm đó"
"Dạ" - Cả bọn đồng thanh rồi rời khỏi nhà, nhỏ len lén nhắn tin cho Ngọc Anh rồi đi theo "giả ngơ". Bên đó cũng đã có thông tin.
"Ai báo vậy?" - Ông ta dò hỏi
"Thì nội gián, Hoàng Phương Thy, chuyện anỳ tôi sẽ giải thích sau, bây giờ là đến ngày tận thế của tụi nó"
Ngọc Anh ra hiệu rồi người ngồi bên cạnh sai người "ám sát" nhóm của Tuệ.
-----------------------------------------
Chap này tg sẽ giới thiệu kĩ lại cho mọi người nha.
1. Ngọc Anh.
- Người của nhà họ Triệu, học chung lớp với nó và nhỏ, theo "chỉ thị" của ông Triệu, cô ta đã cố tình chia cắt tình bạn của nó và nhỏ.
2. Khải Minh.
- Người của nhà họ Triệu, được cài vào nhà họ Lục để thực hiện kế hoạch khiến cho nhà họ Lục phải tán gia bại sản.
Bây giờ thì bái bai, hẹn gặp trong chap sau nhé.