Nó dụi mắt bước xuống giường,nó đi đến bên phòng xem hắn như thế nào,nhưng….PHÒNG TRỐNG CHƠN…
Nó thở dài,tên này lại thế rồi,lại bỏ đi không nói cho mình 1 câu,nó thở dài chán nản…
Lalala…
Điện thoại có tin nhắn…..
Nó uể oải đọc…
-“anh vè trước nha bé,nếu mà có nhớ anh quá thì cũng có chịu,hehe ^^”
Nó bật cười,đúng là đồ ngốc..
Trái tim vừa lạnh buốt như vừa được 1 tia nắng lướt qua,sưởi ấm,và có lẽ…hắn chính là tia nắng ấm áp ấy…
Hắn lang thang trên phố,sau khi gửi tin nhắn cho nó và nhận lại được cái mặt lè lưỡi vô cùng ngố,hắn vui vẻ sải bước trên phố,hắn thật sự rất cảm ơn sự chăm sóc của nó suốt mấy ngày hắn bị thương,hắn hình như vẫn chưa làm được việc gì cho nó…
Aizzzaaa….thật là xấu hổ quá(cua:biết thế là tốt con ạ….*lườm*)
Hôm qua khi hắn ôm nó,hắn cảm thấy tim mình đập rất mạnh,sao lại thế nhỉ…tại sao…hay là…..
Hắn tự cười 1 mình như 1 kẻ ngô nghê giữa đường,ánh sáng lên lỏi hòa tan vào những cơn gió,nhẹ nhàng như cảm xúc ban mai
Kính coong….
Tiếng chuông cửa vang lên,nó chạy xuống nhà mở cửa,Hoàng Minh về…
Nó mừng rơn vì lại có người để chơi,nó tíu tít ra mở cửa..
Hoàng Minh nhìn nó không cười nhưng ánh mắt ấm áp…
Trông anh ấy có vẻ mệt mỏi…
Nó nghĩ thế ghi nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của anh,nhưng thấy anh không nói gì nên nó cũng im lặng..
Sau mấy ngày nghỉ thì cũng đã đến lúc nó lại phải đi học lại,tuần này là tuần lễ kỉ niệm của trường nó vs trường devil..
Thực ra thì trước kia 2 trường là 1 một nhưng vì số học sinh giỏi và số học sinh kém chênh nhau quá nhiều nên đã tách ra làm 2 trường như hôm nay,nhưng vì vẫn giữ mối quan hệ giũa 2 trường nên năm nào cũng sẽ tổ chức 1 ngày kỉ niệm….
Nó uể oải bước vào lớp…
-“hú hú,mày ơi…..”
Thằng lớp trưởng khi vừa nhìn thấy nó liền chạy ra khuôn mặt cười toe vô(số)tội…
Nó nghi ngờ nhìn nhìn…
-“bạn lớp trưởng có việc gì liên quan đến tớ hả”-Nó mỉm cười,anh mắt thân thương đầy sát khí(cua:sợ…sợ…*trốn ra 1 góc nghe ngóng..*)
-“ờ..thì…là..mà cũng có…ờ…thì trường ta năm nay tổ chức tập kính,mỗi khối chọn ra 2 người,lớp chúng ta là lớp đầu,nên ừ thì cũng phải chọn người…”-tên kia ậm ừ..
-“ừ rồi thì sao..”-Nó hất mặt lên hỏi…
-“THÌ LÀ TỚ ĐÃ CỬ ẤY ĐI..”-Tên lớp trưởng lấy chút sức lực cuối cùng để nói…
==
==
==
Khuôn mặt nó lạnh te….
Nó quay mặt đi,để lại tên lớp trưởng ánh mắt xót xa khi vừa bị đá 3 phát vào chân…
Pặc….
Tuấn kiệt đã viu 1 hòn đá dưới chân…
-“đại ca,anh bớt giận….”
Bọn đàn em động viên hắn…
-“******nhà nó chứ,nếu mà không vì mẹ thì ta đã không thèm tham gia cái vở kịch này rồi”-Hắn nhăn nhó
Thực ra là hắn vừa được nhà trường thông báo sẽ tham gia vở kịch chung giữa 2 trường cho lễ kỉ niệm,hắn tất nhiên không đồng ý nhưng….
-“chúng tôi đã mời mẹ em đến dự hôm em biểu diễn”
Câu nói đó khiến hắn thực sựu không dám làm gì hơn…
-“bao giờ đi nhận vai”-hắn hỏi
-“hình như chiều nay đại ca à”
-“haizzz…..”
(cua:không biết sẽ thế nào nhỉ?^^)
Nó lết từng bước nặng nhọc xuống phòng hội trường….
Vừa bước vào phòng…
-“Anh/Bé đang làm cái gì ở đây vậy”-Hai tiếng nói đồng thời ngạc nhiên vang lên….
-“tôi đến nhận vai”-Lại cùng 1 lúc...
-“hả”-đồng thanh toàn tập
> (cua: ta lười nên viết 2 đứa nó nói cùng 1 lúc cho đỡ phải viết nhiều,hơ hơ…
Tuấn kiệt vs Ngọc như:mẹ cua,lười quá rồi….)
-Nào các em chuẩn bị ổn định trật tự nào…bây giờ thì lên bốc thăm nhận vai nhé…-tiếng thầy phụ trách vang lên…
Sau một hồi chen chúc xô đẩy,giẫm đạp lên nhau thì kết quả phũ phàng đã được đưa ra cho những kẻ được phân công đóng vở kịch:công chúa ngủ trong rừng
-“cái gì thế này…”-hàng bao nhiêu tiếng nói cùn vang lên khi nhìn tớ giấy phân công…
Sơ lược kết quả do cua cung cấp sau 1 hồi vòng qua vòng lại như sau..
Ngọc như cá tính năng động nhà ta,tức giận là làm đối phương tiếp xúc vs mình bị thương thì vào vai công chúa,hiền dịu…
Tuấn kiệt đẹp trai lẫy lừng cùng vs 1 dàn hot girl hot boy của 2 trườn thì đóng vai những cái cây
Còn vai hoàng tử thì….thì….haizzz…..đệ nhất xấu giai trường Devil sẽ được giao trọng trách lớn lao này,nhiệm vụ cao cả là troa cho công chúa 1 cái “mi” nồng cháy để đánh thức nàng dạy….
Ngọc Như vừa từ địa ngục trở về,khóc ròng…..Vở kịch này rồi sẽ ra sao???