Chương 1: Cuộc điện thoại lúc nửa đêm

Good night…goood night(don’t wanna say good bye)

Good night…good night(don’t wanna say good bye)

(Tác giả là VIP nên nhạc chuông sẽ là của bb oài)

Đêm hôm mà còn ai gọi k bk nữa,nó bực mình quờ quạng cái điện thoại trên đầu giường

“A…lô…ai đấy?!!?”

“À,hà,Long hả,mày ê,cho tao xin số điện thoại của thằng Tẹo trọc vs_đầu dây bên kia 1 giọng nói cất lên

“ơ..ơ….”-nó ú ớ

“Thằng này hâm thật,tiện thể nếu bk cho t thêm ssos của mấy thhawngf hay đi cùng nó nữa nhé,bọn này láo thật.jan gấy sự vs dân trường mình,quả này phải cho nó gẫy hết răng mới thỏa mãn..blah blah”-đầu dây bên kia vẫn tiếp tục thao thao

Đến lúc này thì nó đã hiểu ra vấn đề,thàng anh *** ****,thay số mà sao k báo cho bạn bè,để mà bây h làm phiền e gái hắn vào giữa đêm khuya thế này đây

Nó đằng hắng giọng:

-Anh gì ơi

“Blah…blah..”-tên kia vẫn nói k ngừng nghỉ

“Này…ê…”-mặt nó đã bắt đầu đỏ lên,tức mà,(ai chà,t.g nghĩ con nhỏ sắp nổi điên lên oài đó, *chuồn lẹ ra 1 góc nghe ngóng*)

“Dạo này t nghi nghờ hình như có gián điệp trong số đàn em của mình mày à…mấy thông tin nội bộ cứ bị lộ hết..

#$%^..

“Ê thằng thần kinh,đầu óc k bình thường,có để người ta nói k hả…???”-nó k thể chịu nổi nữa,hét lên.chỉ khổ cho con người ở đầu dây bên kia để điện thoại ra xa hết cỡ mà suýt nữa cũng phải nhập viện vì thủng màng nhĩ(riêng tác giả thì k sao vì đã chuẩn bị sẵn bông bịt tai òia nên bây h chỉ còn thấy đầu hơi choágn váng 1 chút thoai….^0^)

“Long ơi…mày định hại chết tao ấy à,mà giọng mày hôm nay sao the thé như con gái thế,hay mày là pêđê hả….?”-Có lẽ đã nhận ra đc điều j khác thường nên tên kia nói vs giọng hơi e dè

“Hừ..anh nghe đây..tui k phải là long mà là em gái của hắn,là Ngọc như,a nghe rõ chưa hả”-Nó đáp vs giọng khó chịu

“Ồ..Ồ…vậy em là em của Log hả?Vậy anh xin lỗi nghen,anh cứ tưởng là nó à..Chắc pé dễ thương nắm nhỉ..cho anh làm quen nhá…”-Sau khi anh ta ngh nó bảo thế thì liền chuyển ngay qua giọng nịnh nọt,tán gái

Nó thấy chắc k cần phải kéo dài cuộc nói chuyện này lâu hơn nữa nên cúp máy 1 cách k thương tiếc.Nó kiểm tra dạnh bạ thì thấy cuộc gọi vừa rồi để tên là Tuấn Kiệt…”Chẳng nhẽ là…thôi chắc k phải đâu,mai mình sẽ hỏi lại ông Long xem sao…”.Nói rồi nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nhưng cũng rất lo lắng về cái ng` tên Tuấn Kiệt ấy…

Và ở một nơi nào đó,co ng đang cười thầm…Cô nhóc này thú vị thật..

----------------------------end chap 1