Quyển 2- Chương 21

“Ánh mắt này là sao hả?” Tơ Liễu ghét bỏ nhìn cô, dùng giọng điệu vô cùng chán ghét mà nói, “Sao đây, chuyện mình đã làm còn sợ người khác nói? Mày có biết hay không, chuyện mày làm bên ngoài đang bị người ta đồn hết ngoài kia, hiện giờ mày ăn của nhà họ Bạch, ở cũng là nhà họ Bạch, bước chân ra ngoài chính là đại diện cho người nhà họ Bạch, sao có thể muốn làm gì thì làm đi đâu thì đi như trước kia được chứ?”Cô nói đến vành mắt đều đỏ, nước mắt đảo quanh hốc mắt, lúc nào cũng có thể rớt xuống.

Bạch Thược đột nhiên cong môi, cười.

Tơ Liễu ngạc nhiên trong một giây, trong chớp mắt lửa giận lại bốc lên: “Mày cười cái gì? Còn có mặt mũi để cười à? Mày có biết không, bây giờ mày là chuyện cười của người khác, còn khiến nhà họ Bạch này bị người khác cười nhạo.”

“Phụt ——” Bạch Thược nhịn không được cười lạnh ra tiếng, cô nói chuyện đầy thâm ý, “Mẹ không hề quan tâm con có bị gì hay không……”

“Không phải không sao rồi sao?” Tơ Liễu bị nụ cười của cô chọc giận sôi máu, kém chút đã ném cô lên giường túm đánh một trận, “Bên ngoài đều biết tin, ai mày cũng dám đi ăn cơm cùng, nếu có chuyện gì xảy ra thật, mày làm mất hết thể diện của cái nhà này?”

Chuyện đầu tiên ‘mẹ mình’ nghĩ đến là cái này sao? Vậy an nguy của con gái rồi bỏ qua tâm lý của một đứa trẻ mới lớn mà không hề đếm xỉa tới?

Đừng nói muốn đánh Tơ Liễu, Bạch Thược thậm chí muốn đá bay tới địa ngục cho rồi, ngại với tính cách của nhân vật cô đành nhịn xuống cục tức này.

Bạch Thược nhắm mắt, suy yếu mà nói: “Con bị lừa, ông ta nói có thể giúp con tiến vào giới giải trí.”

“Cái gì?” Tơ Liễu đột nhiên cất cao âm thanh, “Tại sao mày muốn gia nhập giới giải trí?” Bà ta trợn mắt giận nhìn, “Mày không thể vào đó, mày làm con gái của nhà họ Bạch, sao có thể tiến vào chỗ dơ bẩn nhue giới giải trí……”

“Nhà họ Bạch nhà họ bạch, tối ngày đều là nhà họ Bạch, tôi chưa bao giờ muốn làm con gái nhà họ Bạch, nếu có thể, tôi thậm chí không muốn bản thân mang họ Bạch!”

Sức chịu đựng của Bạch Thược giống như đầy đến đầy sắp nổ tung, giọng nói nghẹn ngào phản bác, “Mẹ không nhìn ra sao? Một giấy từ khi bước chân vào cái nhà này, chúng ta đã trở thành chê cười trong mắt người khác.”

“Mẹ rốt cuộc là bị khờ thật hay giả ngu vậy?” Bạch Thược kéo ra khăn trải giường, nửa quỳ trên giường gào rống cuồng loạn, “Mẹ nghĩ rằng bà ta dẫn mẹ đi vài lần tụ họp của giới nhà giàu, là đã có thể được tiếp nhận, dung nhập vào bọn họ hay sao?”

Tơ Liễu giận đến run người, cô chỉ tay vào mặt Bạch Thược run rẩy: “Mày, Mày,Mày muốn làm tao tức chết mới vừa lòng phải không?”

Mẹ nó, lúc sinh con nguy hiểm như bước vào cửa tử thần, cũng coi như cho mày một mạng, bây giờ lại—— tức chết ta!

Tơ Liễu hít sâu vài lần, miễn cưỡng bình phục tâm tình, nhưng nước mắt cũng không thể nhịn xuống, viên lớn viên lớn chảy xuống từ khóe mắt, khóc lóc kể lể nói: “Mẹ làm vậy là vì ai? Không phải là vì con hay sao? Con tưởng mẹ muốn quay vào nhà họ Bạch đến vậy sao? Ba con còn chưa từng một lần về nhà, ném chúng ta cô nhi quả nữ ở chỗ này……”

Cô khóc đến Bạch Thược đau đầu muốn nứt ra, Bạch Thược quơ quơ đầu, mệt mỏi mà nói: “Mẹ, mẹ không muốn ở đây, con cũng không muốn ở lại, mẹ nói là vì con con không cần” Bạch Thược đề nghị, “Chúng ta không ở chổ này nữa, trực tiếp dọn ra ngoài được không, rời đi thành phố này, đến chỗ nào cũng được.” Chỉ cần để cô sống qua mốc sống chết thì coi như nhiệm vụ hoàn thành.