Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cô Nàng Vampire And Angel

Chương 18

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vừa bước tới cửa phòng nó đã đột ngột dừng lại, không dám tiến thêm bước nữa. Bởi có một mùi hương "nồng nàn" đến kì lạ xộc vào mũi nó làm nó muốn buồn nôn. Phải nói là cực kì hôi. Hôi vang danh 2 bể, hôi lan tỏa non sông, hôi từ trường học ra quốc lộ, hôi từ nông thôn đến thành thị. Đệt! Hôi kinh khủng ><

Nó liếc mắt khinh bỉ nhìn hắn, lắc đầu chẹo miệng nói:

- Người gì đâu ăn ở bẩn kinh....còn không bằng một con heo. Thối chết đi được, vậy mà cũng sống được, hay thật!!

Đúng là họ hàng nhà heo có khác mà. 0.0

Hắn nghe nó nói cũng điên lắm chứ, nếu giờ mà nói lại thì chẳng khác nào tự thừa nhận mình là heo?! ==" Vì thế hắn vờ giả điếc, đút tay vào túi quần, dựa lưng gốc cây, lơ đang nhìn trời. ^o^

Như nghĩ ra điều gì đó, nó vỗ chán "bốp" một cái sau đó liền quay qua nhìn hắn "đắm đuối", ←_← làm hắn đang nhìn trời mà lạnh cả sống lưng, đủ để hình dung ra ánh mắt nó ghê sợ đến mức nào rồi +.+ ghê thặc!

- Hừ!!! tên khốn khϊếp...dám lấy việc này ra để trả thù cho việc "ăn cháo" hôm trước à?! Được lắm,.....hãy đợi đấy.....bà đây.....quân tử trả thù 10 năm chưa muộn. =))

Nói rồi nó lục lọi cái gì đó trong cặp mình. Sau 5 phút, nó đã hùng hổ ngẩn đầu lên. Còn bên phía hắn vẫn đang tò mò không biết nó đang làm gì, lúc thấy nó ngẩng đầu lên hắn xém nữa là cười thành tiếng rồi ↖(^ω^)↗. Trông nó bây giờ kìa, ngố cực. Uiss, mặt thì mang phải mấy lớp bịt miệng chỉ sợ là đủ để làm nó ngộp rồi??._. Nó búi tóc lên rồi đội một cái mũ đen vào. Trên tay là 2 cái găng tay cao su, chưa hết dưới chân nó lại mang một đôi ủng thật to, dài tận đầu gối. Hắn nhớ là phòng hắn làm gì có nước mà phải mang đôi ủng thế kia --

Nói chung nhìn nó bây giờ đúng chất một bà lao công chuyên nghiệp không chê vào đâu được, chỉ thiếu điều là 2 tay nó mà cầm thêm 2 cái hút bồn nữa thì chuẩn không cần chỉnh luôn. Nghĩ đến đây mà hắn không thể nhịn cười nữa được rồi.

- "Phụt"...hahaha.... └(^o^)┘ ôi buồn cười chết mất.

Nghe thấy tiếng cười của hắn, nó liền quay lại không quên lườm hắn một cái cháy mặt rồi quay đầu bỏ đi luôn. ←_←

Nó từng bước từng bước tiến vào "lãnh cung" vừa đi mà nó vừa nghĩ mình như sắp bước vào cánh cửa địa ngục vậy. Tới trước cửa, nó dừng lại hít một hơi thật sâu, để lại thêm sinh khí chứ không là nó sẽ chết mất vì thiếu oxi!! =="

Nó cố giữ cho mình bình tĩnh,(chị ấy cứ như ra chiến trận ấy nhỉ ^.^) rồi từ từ đi vào trong, đi được nửa bước nó đã đạp phải cái gì đó cộm cộm, mềm mềm, nó còn chưa kịp định hình dưới chân mình là cái gì đã nghe tiếng "chít..chít..." mặt nó lập tức đen thui. Nó nhanh chóng với lấy công tắc bật nha đèn lên. Đập vào mắt nó là một đại gia tộc chuột, có lớn có bé đang chạy loạn xạ qua lại chân nó. Chưa hết đâu, chân nó bây giờ đã bị quây quanh bởi những con chuột lông lá đen thui, làm nó xem nữa là mất thăng bằng ==" Mặt nó đen lại, nó không ngờ hắn lại dở trò này với mình:

- Đm!! Kenji Hackiiii!!! Tên ÂM BINH kia!! Dám chơi bà à, hay lắm, hay lắm!!!....khốn khϊếp!

Sau một hồi hạ hỏa, cuối cùng nó cũng lấy lại bình tĩnh, nhìn xuống thấy mấy con chuột lông lá kia vẫn đang đi qua đi lại chân mình, mặt nó đen như đít nồi, nghiến răng ken két nói:

- Tụi mày tới số rồi.....╮(╯▽╰)╭

Nói rồi nó không do dự mà nhấc chân lên đá bay mấy con chuột kia ra xa, không biết là do con chuột đó quá yếu hay nó quá mạnh mà vừa đá một cái mấy ẻm dính bẹp dí vô vách tường phụt đã thăng thiên (chị này sát sinh động vật quá! ==)

Khi thấy chân mình đã không còn con nào, nó nhìn xung quanh lại thấy mấy con chuột kia đang chạy loạn lên, có con còn đứng lại nhìn nó bằng ánh mắt cay đắng như muốn nói "đồ độc ác o.o"

Không biết nó đào đâu ra cái thùng mà ngồi xuống rồi bóc từng con bỏ vào và nói:

- Có trách thì trách chủ nhân của ngươi kìa, đừng trách ta!!

Cuối cùng nó cũng đã dọn xong lũ chuột, nó chán nản nhìn trên mặt đất, uisss toàn là shit của chuột không, nhìn đâu đâu cũng có, tởm quá đi!!

Nó ôm cái thùng di ra ngoài, vừa đi đến cửa nó chợt nhìn thấy hắn đang ngồi dựa lưng dưới gốc cây nhắm hờ mắt như đang ngủ, tay phải gác lên trán, lông mày hơi nhíu lại, ánh sáng dịu nhẹ tạt lên nửa khuôn mặt không tì vết của hắn cùng chiếc mặt nạ kia.Tạo nên một bức tranh vừa đẹp cả người lẫn vật vừa toát lên khi chất lạnh lùng ma mị đến xa cách của hắn, làm rung động lòng người, chỉ có thể ngắm mà khong thể tới gần. Nhưng khi đập vào mắt nó lại là một trò hề không hơn không kém. Nếu là trước đây thì chắc chắn nó sẽ siêu lòng mất còn bây giờ thì.....└(^o^)┘ (chắc m.n cũng biết). Đầu nó chợt nghĩ ra một ý tưởng, nó nhìn hắn đang nằm đó nở một nụ cười vô cùng nham hiểm xD. Sau đó nó đặt cái thùng xuống, một tay cầm tới mấy con chuột ngắm thẳng và phóng một phát trúng đích hết. Tất cả chúng đều nằm gọn trên người hắn. Thao tác của nó lại rất nhanh nha! Số con chuột còn lại cũng được nó tiễn đi hết.

Còn hắn thì đang phiêu mơ mơ màng màng trong giấc ngủ, lại cảm thấy cái gì đó ngứa ngứa, nhột nhột lại đau đau. Hắn liền mở mắt ra, đã thấy "đàn con yêu dấu" của hắn đang đu bám đầy người, trong rất kinh. Hắn liền bật dậy nhảy tưng tưng cho mấy con chuột kia rớt xuống.

- A....a....cút cút mau, mày mà không cút khỏi người tao, tao đạp chết bà tụi bây.....!!!

Hắn miệng thì chửi tay thì hất mấy con chuột xuống, trông mà buồn cười chết mất.

- Hahahah....ua...hahaha....không ngờ hotboy trường ta lại có một ngày bị như vầy, hiếm thấy, biếm thấy!!

Nó ôm bụng cười ngặt nghẽo, cười như chưa bao giờ được cười. Nghe thấy tiếng nó hắn quay mặt hầm hầm nhìn nó

- Sao cậu dám...??? Bỏ mấy thứ này vào người tôi chứ?!.... ●︿●!!!

- Dám chứ sao không. Với lại mấy ẻm là con cưng của cậu mà, nên tôi chỉ trả nó lại cho chủ nhân thôi.

Nó vừa nói vừa chỉ vào mấy con chuột kia!!

- Cậu..,,cậu...

Hắn nghẹn họng, không so đo với nó nữa, tiếp tục tập trung vào chuyên môn đuổi chuột.

- Ây!! cơ hội ngàn vàng đây rồi!!

Nói xong, nó liền lấy cái iphone ra, sau đó chụp lia lịa tới mấy bức ảnh khi hắn đang nhảy tưng tưng, nhìn kĩ thì cũng đáng yêu ↖(^▽^)↗ nó thấy dường như đây vẫn chưa đủ, liền chuyển từ chế độ chụp ảnh sang quay video.

Những con chuột kia quá nhiều, đến nỗi hắn vừa phủi xuống lại bám lên người hắn lại nên mải mê đuổi quá mà hắn không biết, nó đang quậy phía sau lưng mình, cho đến khi vô tình nhìn thấy ánh đèn từ đth nó. Hắn quay phắt lại thấy nó vẫn đang nhảy nhót cầm cái đth hướng đi tám phương tứ phía. ●△●.

Hắn liền ngưng động tác lại. Xung quanh hắn tỏa ra một ánh sáng đỏ nhạt, ngay lập tức những con chuột kia tự động rơi xuống, nằm bất động ngay trên mặt đất. Hắn không hiểu vừa rồi vì lý do gì mà hắn lại hoảng đến nỗi quên mất mình là ai thế này. +.+

Nó hơi giật mình khi thấy hắn dừng lại. Nó phải công nhận rằng tâm trạng của hắn thay đổi cực kì nhanh. Mới vừa rồi còn hốt hoảng thay vào đó giờ hắn lại lạnh lùng nhìn nó bằng con mắt bạc sắc lạnh kia, hắn hoàn toàn trở về dáng vẻ thường ngày. Đưa tay chỉnh lại chiếc mặt nạ của mình rồi hắn từng bước tiến về phía nó.

Thấy vậy nó liền đem giấu tay mình về phía sau? Hắn đứng trước mặt nó, lạnh lùng ra lệnh:

- Đưa!!

Khó lắm mới có được mấy thứ này nó còn lâu mới đưa cho hắn. Nó nhìn thẳng vào mắt hắn, lạnh nhạt không kém, nói:

- Không!....

Nó còn chưa kịp nói xong đã bị hắn giữ vai xoay người ra sau, kéo nó dính lên l*иg ngực của mình, rồi một tay đè ngang ngực nó, còn tay kia đương nhiên là kiểm tra tay nó. Khi không thấy dấu hiệu của chiếc đth kia, mặt hắn đen lại, làm sao nó có thể đem chiếc điện thoại kia giấu đi chỉ trong giây lát, kì lạ thật!!

Nó vừa rồi do không phòng bị nên mới thế, bản thân nó cũng không biết tại sao dạo này hay lơ là khi ở cạnh hắn đến vậy. Nó nhanh chóng quay lại cầm lấy tay hắn vẫn đang ôm mình bẻ ra phía sau, rồi đẩy mạnh hắn vào vách tường gần đó.

Uiss không biết cái thể loại ngược đời gì đang diễn ra đây, tư thế của nó và hắn bây giờ đúng là vô cùng ngược mà ●﹏● Nó giữ tay hắn bẻ ngang, tay kia đặt ngay lưng, đè sát hắn vào vách tường. Hắn vẫn còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình. Lúc cảm thấy bàn tay bé nhỏ kia chạm vào mình hắn mới dời sự chú ý qua nó. Mọi thứ diễn ra quá nhanh mới đây hắn còn ở thế chủ động giờ lại là nó. =="

Vừa rồi hắn giữ nó với sực lực cũng không tính là mạnh lắm nhưng cũng đủ mấy đứa con gái như nó khó thoát rồi.!!.... trong đầu hắn chợt nảy lên một ý nghĩ khiến hắn phải ngạc nhiên "hình như nó không phải là con gái". Với tình hình bây giờ thì hắn thoát ra thật rất dễ dàng nhưng hắn muốn xem nó làm gì tiếp theo kìa nên vẫn yên lặng để nó khống chế (^ム^). Thế là 2 con người mặt đối mặt, không một ai nói gì.

~~~~~

xin lỗi m,n nhiều, mình hứa sau khi thi xong mình sẽ chăm đăng chương mới hơn!!._.
« Chương TrướcChương Tiếp »