Chương 3: Oan gia ngõ hẹp
Sau khi dự lễ khai giảng chán ngắt, nó được lên lớp, cả lũ đứa thì nói chuyện riêng, đứa chơi game,... nó cảm thấy chán ngắt và càng bực hơn khi phải học chung với ả Bảo Nhi.Rồi bỗng một giáo viên trẻ tuổi bước đến, cả lớp đồng thanh:
- Cả lớp đứng! Nghiêm!!! (làm gì có biết ai làm lớp trưởng đâu nên hô tập thể cho đỡ đau đầu)
Cô gật đầu một cái và nói:
- Chào các em, cô tên là Hà, sẽ là GVCN của các em và dạy bộ môn Văn (hic t/g sợ nhất môn này)
Cả lớp đang nháo nhào lên vì cô giáo trẻ và đẹp, một tên con trai đứng lên nói:
- Cô ơi cô có người iu chưa cô
- Cô không có người yêu- Cô nói làm thằng đấy mặt tươi như hoa nhưng đời không như là mơ- Cô chỉ có chồng thôi.
Cả lớp được một trận cười trừ nó, cô lại nói tiếp:
- Bây giờ cô sẽ bầu lớp trưởng! Vì lớp ta có hai điểm cao nhất trường là Nguyệt và Hưng nhưng Nguyệt có kỷ luật tốt ( cô ơi cô xem lại xem có lộn học bạ của đứa nào không mà kỷ luật tốt O_O, chị ấy học trường nào là phá trường đó lanh tanh bành trong khi em ngoan hiền mà suốt ngày bị ghi vào sổ tội phá hoại! Thế giới này có còn công bằng???) nên Nguyệt sẽ là lớp trưởng nhé! Nguyệt, Nguyệt đâu rồi?
Cả lớp lại được vận động cơ cổ để tìm xem ai là người đánh bại được hoàng tử của trường, còn nó thì đang... vừa ngủ vừa nghe nhạc. Thấy cô đã nổi giận nên Dương ngồi cạnh gọi nó dậy:
- Nguyệt dậy đi, cô gọi mày kìa!
- NGUYỆT! EM CHẾT Ở ĐÂU RỒI???
Nó uể oải đứng dậy làm cả lớp ngạc nhiên vì người vượt mặt hoàng tử lại chính là người hôm nay làm hoàng tử ngã và dám cãi lại Bảo Nhi, ngay đến Hưng và Nhi cũng ngạc nhiên không kém. Nó nói:
- Cái gì?
- Em sẽ làm lớp tr...
- Lớp trưởng chứ gì? Không làm! Cô tự tìm người khác thay thế.- cô chưa kịp nói xong thì nó đã nhảy vào nói rồi
- Thôi được! Vậy em trả lời tôi, vừa nãy em làm gì mà tôi gọi không nghe?
- Ngủ!
Câu trả lời của nó làm cả lớp sửng sốt, chưa ai nói mình ngủ trong lớp mà bình thản tới vậy.
- Thôi được rồi, Nguyệt em ngồi với Hưng để cậu ấy dậy em cách cư xử còn Hưng thì làm lớp trưởng.
cô nói mà không ngờ làm nó tức giận:
- Tôi không cần ai dạy cả, tự tôi biết thế nào là cư xử! Là do cô phá hỏng giấc ngủ của tôi, đừng có nói tôi là không biết cách cư xử. Tôi sẽ không chuyển đi đâu cả.
Nó nói xong làm cả lớp thêm một lần ngạc nhiên (t/g: sao chị làm mọi người hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác vậy chị?), được ngồi với hoàng tử mà không thích, con này có phải người không vậy? Cô Hà cau mày nói:
- Không nói nhiều nữa, chuyển sang ngồi cạnh Hưng.
Nó đành lủi thủi vác cặp lên chỗ hắn ngồi, hắn thì rất khó chịu khi đang ngồi một mình thì phải thêm một đứa đã vậy còn cay vì vụ khi nãy nên không thèm liếc nó đến một cái nằm gục xuống bàn ngủ luôn (anh này cũng giống nó, cũng tốt nghiệp đại học rồi), nó cũng chẳng để ý gì, coi hắn như không khí, lấy cái tai nghe ra nghe nhạc và cũng ngủ. Vậy là anh chị coi nhau như không tồn tại. Cô Hà nói:
- Các em lấy sách vở ra học bài!
Dạy được vài phút cô thấy cảnh hai đứa nằm ngủ liền tức giận xuống giật phăng cái tai nghe của nó và gọi nó dậy nhưng không gọi hắn vì hai lý do một là mê zai hai là cô biết hắn tốt nghiệp đại học nên có nghe cũng bằng không mà đâu biết nó cũng thế. Nó bị gọi dậy thì bực lắm, ngẩng mặt lên nhìn cô hỏi:
- có chuyện gì?
- Em dám ngủ trong giờ tôi
- Thì sao?
- Em...em lên bảng làm cho tôi bài này!
Cô cho nó làm đề thi đại học trường quốc tế đắc thắng nghĩ nó sẽ không làm được. Ngay đến cô cũng tốt nghiệp trường đó mà cũng phải nghĩ ba mươi phút mới làm được nhưng... nó đọc xong đề bài nhếch môi cười nửa miệng Xoẹt...Xoẹt, nó làm trong vòng 10 phút là xong trước con mắt ngạc nhiên của cả lớp trừ Dương, nhỏ biết bài này chỉ là một bài rất cơ bản với nó. Còn về phần nó thì sau khi làm xong đã xuống chỗ ngồi thu dọn đồ đi ra ngoài cúp học trước mặt cả lớp nhưng cô Hà thì không nói được gì vì ngạc nhiên.
Nó ra vườn trường nằm ngủ, đang ngủ bỗng một người ngồi cạnh nó, nó tỉnh dậy thấy hắn nhưng mặc kệ. Hắn hỏi:
- Mới ngày đầu đã trốn tiết rồi à?
Nó không thèm trả lời, tiếp tục ngủ. Hắn thấy vậy thì bực mình vì từ trước đến nay không ai dám lơ hắn cả. Hắn nói:
- Cô có nghe tôi nói gì không đấy? Cô không quan tâm à?
Hắn tự thắc mắc từ bao giờ lại đòi người khác quan tâm mình.
- Không - Nó bình thản trả lời rồi quay đi chỗ khác.
Bỗng tiếng chuông điện thoại của nó reo, thì ra là mama của nó:
- Alo, con nghe
- Nguyệt đấy hả con. Tối nay con đi ăn với một người bạn của mẹ và gặp con trai họ nhé!
- Nhưng...Tút...tút
Nó chưa kịp từ chối thì mẹ đã cúp máy làm nó bực mình trốn học về nhà. Về đến nhà nó ngủ một mạch đến 5h chiều làm mẹ nó phải gọi nó dậy. Nó uể oải thay đồ, nó mặc một cái áo pull cùng quần jean, xuống nhà thì:
- Aaaaaaa, con ăn mặc kiểu gì vậy? Đi thay ngay bộ váy.
Nó lại lười biếng lên phòng thay một bộ váy trắng xòe dài tới đầu gối có nơ màu bạc ở thắt lưng, trông nó thật xinh xắn. Rồi bố mẹ đưa nó đến một nhà hàng sang trọng. Ngồi đợi một lúc không thấy ai đến nó bực mình đứng dậy lấy cớ đi WC để chuồn, nhưng vừa quay đi thì nó đâm vào một người, nó vội đỡ dậy và... là hắn nó hét toáng:
- Sao anh lại ở đây???
- Câu này tôi hỏi cô mới đúng! Nói nhỏ hộ cái. - Hắn vừa bịt tai vừa nói.
Nó định gân cổ lên cãi thì bố mẹ nó nói:
- Gia Hưng đấy hả con?
Hắn ngó ra thì thấy bố mẹ nó liền lễ phép trả lời:
- Vâng ạ! Cho hỏi hai bác là...
- Bác là Alex, bạn của bố mẹ cháu, cứ gọi bác là Sơn cũng được.- Bố nó vui vẻ đáp
- Cháu chào bác, bố mẹ cháu kể về bác nhiều rồi mà cháu chưa được gặp mặt. Vậy đây là phu nhân Nguyễn Thu Hà phải không ạ?- Hắn lễ phép đáp(t/g: sao bỗng dưng ngoan thế O_O)
- Ừ cháu, còn đây là con gái bác Nguyễn Minh Nguyệt.- Mẹ nó bỗng kéo nó vào trong khi nó còn đang ngớ người vì ngạc nhiên.
Nó kêu lên:
- Bố mẹ quen tên đáng ghét này ư???
- Ừ, đây là Hoàng Gia Hưng, con trai của bạn bố mẹ hay có thể nói là con của Hoàng Minh Đức- chủ tịch tập đoàn Katy và phu nhân Hoàng Ngọc Hạnh. Hai đứa quen nhau à?
Vừa lúc đấy hai người bước đến, một người phụ nữ và một người đàn ông. Đó là bố mẹ hắn, họ nói:
- Xin lỗi chúng tôi tới muộn.
Bố mẹ nó nói:
- A chào anh chị, lâu rồi không gặp.
- Cháu chào hai bác.
- Con chào bố mẹ
Mẹ nó thắc mắc:
- Mà chị Hoàng này, hình như hai đứa nó biết nhau hay sao ấy? Sao tôi không biết?
- Ơ vậy à? Tôi cũng không biết. Sao chị biết được là hai đứa nó quen biết nhau?- Mẹ hắn ngạc nhiên
- Thì chuyện là thế này này .. Vậy đó!- Mẹ nó kể một lèo
Cuối cùng là họ quyết định hỏi thẳng nhân vật chính. Và hắn tỉnh bơ trả lời:
- Bọn con học cùng lớp.
Hắn nói xong ai cũng bất ngờ trừ nó. Vậy là cả bữa tối ai cũng vui vẻ trừ nó.
END CHAP