Chương 06: Tôi phải quyến rũ cậu ấy, hiện tại, ngay lập tức!

Làm thế nào để cậu ấy thuộc về tôi, cả thể xác lẫn tâm hồn, không phải là một việc đơn giản.

Tấn công tâm trí trước hay nhắm vào thân thể trước, cái nào cũng có chút khó khăn.

Cuối cùng, tôi quyết định tấn công cùng lúc cả hai hướng.

Tôi bắt đầu cố ý hoặc vô tình thể hiện bản thân mình, quả thật cái này cũng không khó lắm.

Vòng quanh bờ hồ Thanh Hải rộng lớn, tôi đã làm được rất nhiều khóa cung cấp kiến thức như một nhà hướng dẫn viên du lịch thực thụ, hơn nữa tôi từ nhỏ thích đọc sách, thành tích không tồi, biết được rất nhiều thứ, cho dù là chỉ một tấm bia đá hết sức bình thường, tôi cũng có thể tạo nên một câu chuyện xưa vô cùng xuất sắc.

Ánh mắt Kinh Phong nhìn tôi càng ngày càng thưởng thức, có đôi khi, chúng tôi thậm chí chỉ vì thảo luận một sự kiện lịch sử nào đó mà quên luôn hoàn cảnh vị trí, quên luôn những người xung quanh mình.

Tình huống như vậy rất nhanh đã khiến cho mọi người chú ý, buổi tối hôm đó, có người nhịn không được.

“Tiểu Nhu, tớ chỉ biết chụp ảnh, không biết gì về ‘Nhị Lang kiếm’ và nguồn gốc kiến trúc của tàng thức nơi đây, lúc nghe cậu cùng A Phong trao đổi qua lại, tớ cảm thấy bản thân thật sự rất ngốc, hơn nữa, trước đó để có thể thi vào A đại, cũng là nhờ A Phong giúp tớ học bổ túc…… Cậu ấy……”

Thẩm Giai Giai nói một tràng, đột nhiên như là nhớ ra gì đó, mặt đỏ hồng, bày ra dáng vẻ thẹn thùng:

“Khi đó nếu không phải cậu ấy mỗi ngày đốc thúc tớ…… Tớ chắc chắn thi rớt rồi…… Cậu nói thử xem làm sao cậu ấy có thể thích tớ được chứ, tớ cảm thấy mẫu người con gái mà cậu ấy thích giống cậu hơn…… Ngoài việc tớ trông xinh đẹp ra, dường như những ưu điểm khác đều không có.”

Ồ! Trong lòng tôi, đầu tiên là nhịn không được dâng lên sự ghen tị, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, cô ấy nảy sinh hoài nghi, đây là đang thử tôi.

Lại hoặc là nói, nữ sinh trời sinh liền có giác quan thứ sáu, đặc biệt là về người yêu, lại như thế nào tùy tiện người, tại đây loại sự thượng cũng tuyệt không phải thô tuyến điều.

Nếu lúc này tôi lộ ra một chút gì đó không thích hợp, chuyện này sẽ lập tức bị đào lên, mà tôi cũng không nắm chắc trăm phần trăm, Kinh Phong sẽ chọn tôi.

Trong đầu xẹt qua hàng ngàn vạn suy tính, mà thật ra thực tế chỉ mất có 2 giây, Thẩm Giai Giai đang nhìn tôi chằm chằm, tôi nhanh trí giả vờ tức giận, đôi mắt đỏ hồng:

“Cậu nói bậy cái gì vậy! Cho dù cậu không tin tớ, thì cũng nên tin tưởng Kinh Phong chứ!”

Tôi vừa giận lên, Thẩm Giai Giai lập tức xin lỗi, nhưng rất rõ ràng, nỗi lo lắng trong mắt cô ấy vơi đi đôi chút, tôi thì không thả lỏng hoàn toàn, qua một hồi lâu, mới đỏ mặt có hơi lúng túng nói:

“Tớ, đang không biết ở cùng với Cao Thiên Vũ kiểu gì nữa, hình như cậu ấy thích kiểu người hoạt bát như cậu hơn, tớ lại khó coi, còn là người nhạt nhẽo như vậy……”

Lời này vừa nói ra, Thẩm Giai Giai hoàn toàn thả lỏng tinh thần, trong mắt cô ấy hiện lên vài phần cảm giác về sự ưu việt, bắt đầu giúp tôi bày mưu tính kế, để làm sao có thể tiếp cận được với Cao Thiên Vũ, đưa ra vô số phương pháp, cuối cùng nói với tôi, cũng không phải tất cả tụi con trai đều quan trọng gương mặt, tôi còn là người rất có nội hàm.

Chà, trong bóng đêm tôi cong cong khóe miệng, sẽ có một ngày, những lời này, tôi sẽ quang minh chính đại mà trả lại cho cậu.

----------------

Ngày thứ sáu của chuyến lữ hành, đích đến của chúng tôi là sông Hắc Mã, chúng tôi đi bằng xe ô tô, trên xe ngoài tài xế ra thì còn lại chính là bốn người chúng tôi.

Cao Thiên Vũ hay nói, nên ngồi ở ghế phụ, cùng tán gẫu với tài xế, phải biết rằng nơi đây là sa mạc mênh mông vô bờ, trong lúc lái xe trên đường nếu không có ai để trò chuyện qua lại, rất dễ cảm thấy chán chường mệt mỏi.

Tôi và Tiểu Giai đều có chút say xe, bởi vậy đều ngồi ở vị trí có thể dựa cửa sổ xe, Kinh Phong đành phải ngồi ở giữa hai chúng tôi, giống như trận chiến cảm tình hai nữ một nam.

Tiểu Giai thỉnh thoảng lấy đồ ăn vặt ra ăn, muốn đút Kinh Phong, nhưng nhiều lần đều bị cậu lắc đầu từ chối, tôi phát hiện, Kinh Phong luôn thỉnh thoảng nhìn về phía tôi một cách mông lung, ánh mắt chứa đựng sự e dè.

Một lát sau, Tiểu Giai ngủ rồi, ghế sau chỉ còn lại tôi cùng Kinh Phong đang thức, bầu không khí có chút cứng nhắc.

Tôi tựa vào bên cửa sổ, nhưng nhìn bên ngoài sa mạc thật sự rất nhàm chán, cuối cùng ánh mắt tôi không tự giác mà tập trung vào trên người chàng trai này.

Mắt thâm thúy, mũi cao thẳng, nghe đồn độ cao của cái mũi người đàn ông chó thể suy ra được kích cỡ nơi đó của họ, thật đúng là không lệch đi đâu được, cây “hung khí” kia của cậu ấy vừa dài vừa thô to làm người khác sợ hãi.

Tầm mắt trượt xuống, có thể nhìn đến bờ môi hơi mỏng của cậu ấy, lúc này hơi hơi nhấp, đường cong nơi cằm tuyệt đẹp, hầu kết nhô lên theo động tác nuốt xuống mà nhấp nhô lên xuống, thật gợi cảm, buổi tối say rượu hôm đó, tôi đã hôn đôi môi này cùng với hầu kết vô số lần, hiện tại, trong lòng vẫn ngứa ngáy nhộn nhạo như cũ.

Dưới lớp áo thun trắng là cơ ngực săn chắc quyến rũ, xuống chút nữa là sáu múi cơ bụng, mỗi một múi, tôi đều vuốt ve qua.

Cuối cùng, ánh mắt của tôi không tự giác rơi xuống khu vực quan trọng nhất kia, giữa hai chân, tôi biết bên trong là một con quái thú khổng lồ đang chiếm cứ, có thể vào đến tận nơi sâu nhất của cô.

Có lẽ là ánh mắt tôi quá trắng trợn, Kinh Phong nhịn không được giật giật thân thể, thay đổi tư thế nửa người dưới, đồng thời ho nhẹ một tiếng nhắc nhở ta.

Tôi lập tức đỏ mặt quay đầu, không dám nhìn cậu ấy nữa, thậm chí còn cố ý dịch sang hướng bên cạnh, kéo ra khoảng cách với cậu ấy.

Nhưng hành động này chỉ là tạm thời, chẳng được bao lâu, tôi như kiểu không khống chế được, lại lén lút ngắm cậu ấy, lần này không dám nhìn quang minh chính đại, chỉ liếc mắt một cái liền vội nhìn đi nơi khác.

Sau quá nhiều lần như vậy, Kinh Phong cũng lười phải nhắc nhở tôi, ngược lại ý cười trong mắt càng đậm.

Sự mập mờ ẩn núp ngầm cũng lâu rồi, hơn nữa đêm qua bị Thẩm Giai Giai kí©h thí©ɧ, tôi có chút nhịn không được, ý niệm trong lòng càng ngày càng rõ ràng——

Tôi phải câu dẫn cậu ấy, hiện tại, ngay lập tức.