Trên ban công tối tăm, chàng trai đứng trước cửa kính đưa lưng về phía cô gái, không ai nhúc nhích, có một loại xấu hổ đang lan tràn trong không khí.
Cú va chạm này, đối với Kinh Phong mà nói như một đòn cảnh tỉnh.
Cậu đứng tại chỗ, đáy lòng dâng lên một cảm giác không thể kiểm soát được, một cô gái đã từng dùng hết tâm tư để dụ dỗ cậu, hiện giờ lại bắt đầu thưởng thức chàng trai khác, kế hoạch tương lai trong lòng cậu, chẳng qua là chỉ là mơ tưởng của một mình cậu mà thôi.
Khi ngước mắt lên, thoáng nhìn thấy Cao Thiên Vũ đang cúi đầu nghiên cứu gì đó trong phòng khách, trái tim Kinh Phong càng khó chịu hơn, lúc này cậu đã rõ ràng, cảm giác đè nén cùng sự đau nhói sâu nơi đáy lòng kia, mang tên ganh tỵ, hai từ này phát sinh trong tình yêu, gọi là “Ghen”.
Nhưng đã không thể thay đổi được gì, thật sự quá muộn rồi.
Lần đầu tiên nhìn thấy Kinh Phong chật vật như vậy, tim tôi cũng giống như có ai đó đập trúng, vừa nhói vừa đau, thậm chí còn xúc động có ý muốn chủ động làm hòa.
Tôi chưa kịp phản ứng thì chàng trai cứng đờ đột nhiên xoay người lại, sắc mặt bình tĩnh trở lại, dường như những hoảng loạn trước đó đều chưa từng xuất hiện qua, cậu mím môi đi về phía tôi.
Một bước, hai bước……
Tôi nhịn không được lùi về sau mấy bước, cho đến khi hoàn toàn không có đường lui.
Phía sau đã là lan can, Kinh Phong vẫn đang tiến về trước, tôi có thể thấy rõ vết đỏ trên trán cậu ấy, có thể thấy được cảm xúc phức tạp trong ánh mắt của cậu ấy.
Cuối cùng, cậu dừng lại ở vị trí không thể tiến xa hơn được nữa, khoảng cách giữa chúng tôi thật sự quá gần, hơi ấm cách lớp quần áo truyền sang đây, thậm chí, nếu động tác hô hấp của tôi lớn một chút, bộ ngực phập phồng có thể sẽ chạm đến quần áo của cậu.
“Sao, sao vậy?”
Lần này là tôi thiếu kiên nhẫn, phản ứng nhanh nhạy được tôi rèn luyện từ lâu, hễ mà trong không gian đó có Kinh Phong, tôi sẽ khó có thể khống chế phản ứng của cơ thể, giống như có một loại bản năng bị hấp dẫn nào đó, nhịn không được sẽ ướt.
“Cậu cam tâm sao?”
Giọng nói Kinh Phong mang theo vài phần nghẹn ngào, cố tình đè thấp cơ thể, một chân chen vào giữa hai chân tôi, gương mặt tuấn tú kia thẳng tắp rơi vào trước mắt tôi, hơi thở ấm áp bốc lên.
“Cái, cái gì?”
Tôi nhịn không được quay đầu, chân còn hơi nhũn ra, thậm chí hoài nghi Kinh Phong có phải hiểu rõ nhược điểm của tôi hay không, đây là đang trình diễn mỹ nam kế sao?
“Từ chuyện bỏ thuốc đến từng bước dụ dỗ tớ, hiện tại rốt cuộc cũng thành công, cậu cam tâm từ bỏ như vậy sao? Hửm?”
Giọng của chàng trai lúc đầu hơi do dự, đến cuối cùng trở nên kiên định, thậm chí âm cuối còn mang theo vài phần dụ hoặc, đặc biệt là cái từ “Hửm?” kia, quyến rũ khiến lòng tôi tê tê dại dại. Khi tôi tỉnh táo lại, đã xuất hiện một màn vô cùng ngượng ngùng.
Tôi đang mặc váy, mà đầu gối của cậu ấy lại đặt giữa hai chân tôi, bị vài giọt chất lỏng không tên làm ướt.
Tôi gần như đỏ bừng mặt, ngoài miệng vừa mới từ chối người khác, hiện tại cùng lắm người ta chỉ mới cọ vài cái, thế mà đã có phản ứng lớn như vậy.
Thất vọng, tôi thật sự quá thất vọng về mình!
Kinh Phong cũng ngây ngẩn cả người, cậu cẩn thận nhìn khuôn mặt ửng hồng cùng trạng thái cố gắng kiềm chế hô hấp của tôi, có chút nghi hoặc chậm rãi mở miệng:
“Có phải cậu, rất thích… cơ thể….của tớ hay không?”
“Không phải!”
Kèm theo lời phủ nhận chắc nịch của tôi là tiếng “Lạch tạch”, vài giọt dịch thể rơi xuống đùi chàng trai, tình huống này quả thật là cú bẽ mặt trong lịch sử.
Kinh Phong nhìn chằm chằm chỗ ẩm ướt kia, nhíu mày:
“Chỉ là…… Hay là……”
Nói đến một nửa, cậu lại dừng lại, ánh mắt mờ mịt khó hiểu, sau vài lần suy nghĩ qua lại, tựa như đã thông suốt cái gì đó, cậu đắc ý đứng lên, sửa sang lại quần áo trên người, không chỉ mất đi vẻ hoảng loạn, còn thêm vài phần tự tin.
Lần này khí thế hiên người chàng trai đi đến mở cánh cửa thủy tinh kia ra, đi đến phòng khách, không chỉ không rời đi, còn ngồi vào bên cạnh Cao Thiên Vũ, nhìn cậu bạn tốt cùng phòng như hổ rình mồi, nhưng lúc mở miệng lại vô cùng đàng hoàng:
“Ra ngoài kia đi, phải biết chăm sóc lẫn nhau chứ, tớ từng ngủ cùng cậu rồi còn gì.”
Khóe miệng Cao Thiên Vũ nhịn không được co giật một cái, trong lòng chỉ muốn mắng chửi người, chăm sóc cái rắm, giám sát thì đúng hơn? Trước kia sao cậu không nhận ra tên chết tiệt này lại không biết xấu hổ như vậy chứ!!