Chương 8: Quý Đình Khâm cũng không hiểu

Tang lễ của ông cụ rất đơn giản, Quý Khanh mặc một chiếc váy đen có cổ, mái tóc xoăn nhẹ buông xõa sau lưng, Chu Kiến Thâm đứng ở hàng cuối nhìn cô rất lâu, cô cũng nhìn Quý Đình Khâm chằm chằm.

Lục Thanh có thể danh chính ngôn thuận đứng bên Quý Đình Khâm, điều này làm cho Quý Khanh rất ghen tị, nhưng ghen tị cũng vô ích. Lúc đó không biết ông Quý đã dùng cách gì để Quý Viễn giữ bí mật, nếu không chuyện này bại lộ thì Quý Đình Khâm đừng nghĩ đến chuyện có thể làm việc trong Quân đội nữa.

Hay là lén lút? Không phải Quý Khanh không nghĩ đến, nhưng đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất Quý Đình Khâm chạm vào cô.

Nhưng một lần này cũng đủ để Quý Khanh ôm mộng, trong 5 năm ở Ý, cô vẫn gọi điện thoại cho Quý Đình Khâm, nhưng giọng điệu của anh luôn lạnh lùng nhạt nhẽo khiến Quý Khanh không dám suồng sã.

Trên thực tế, không chỉ Quý Khanh, ngay cả Quý Đình Khâm cũng không tin là anh đã thực sự chạm vào cô, thậm chí anh còn không hiểu tại sao mình không thể kìm lại.

Quý Đình Khâm năm nay đã 37 tuổi rồi, mọi người đều thúc giục anh sinh con, ngay cả Lục Thanh bình thường ít nói cũng vài lần gợi ý anh không nên dùng bαo ©αo sυ nữa.

Nhưng trong lòng Quý Đình Khâm có một rào cản, đó chính là Quý Khanh, vì vậy mỗi lần quan hệ với vợ, anh vẫn lấy bαo ©αo sυ trong ngăn kéo ra, thậm chí anh còn chưa bao giờ hôn Lục Thanh trong lúc ân ái.

Hôm Quý Khanh về nhà, lúc ăn cơm cô cứ nhìn chằm chằm vào anh, nếu Quý Đình Khâm không rời đi thì sợ là Lục Thanh sẽ phát hiện hạ thể anh đã cứng ngắc từ lâu.

Sau tang lễ, Lục Hoành gửi một tin nhắn cho Quý Khanh.

[Tối nay đến được không?]

[Được.]

Quý Khanh trả lời rất đơn giản và ngắn gọn, mấy hôm nay, ngày nào cũng gặp Quý Đình Khâm, cô đã sớm không chịu nổi.

Trong mắt người ngoài, Lục Hoành và Quý Khanh là bạn học thời cấp 3, nhưng thực ra hai người đã ngủ với nhau từ năm lớp 11.