Chương 32

Ngày hôm sau...Giản Thiên Vương tức giận xô ngã cả đám thuộc hạ làm việc tắc trách...không điều tra rõ ràng...ngay cả chai rượu quý 30 năm cũng bị ông ta đập vỡ...bọn người kia thấy vậy sợ hãi không dám nhúc nhích...trong lòng chỉ mong ông ta trút nhanh cơn giận này...nhưng làm sao có thể...ông ta cố gắng giúp đỡ Đồng Dao bao nhiêu năm nay chỉ mong chiếm được số cổ phần đó...bây giờ cô ta lại bán cho Lục Tư Thành...ông ta không giận sao được...

" Mau đi điều tra lịch trình mấy ngày sắp tới của Đồng Dao và Lục Tư Thành "

Ông nheo mắt chỉ một tên thuộc hạ gần đó...liền gật đầu bước ra cửa...nhưng chỉ được vài bước thì dừng lại...

" Ông chủ...Lục Tư Thành là một người rất kín đáo và cẩn thận...chuyện điều tra lịch trình có lẽ... "

Ông ta ném một cái ly vào đầu tên thuộc hạ...cái ly vỡ tan nát...máu trên đầu chảy xuống từng giọt...nhưng tên thuộc hạ vẫn đứng im không dám khán lệnh

" Làm không được thì tự xử đi"

Gật đầu bước ra ngoài...đám thuộc hạ cũng đi ra ngoài chỉ còn một tên thân cận nhất ở đó...ông ta nheo mắt đưa tay vuốt nhẹ bộ râu của mình suy nghĩ...

" Tại sao con nhóc đó lại quen được Lục Tư Thành"

Tên thuộc hạ " Lục Tư Thành là người rất cẩn thận hơn nữa còn là ma đầu trong giới kinh doanh không ai dám đắc tội với anh ta..."



Giản Thiên Vương " Tên nhóc đó không dễ gì động vào...Đồng Dao rất cứng đầu nay lại còn được Lục Tư Thành bảo vệ con nhóc đó đúng là số hưởng mà "

Tên thuộc hạ " Chúng ta làm sao ông chủ "

Giản Thiên Vương " Có lẽ chúng ta phải gặp mặt Lục Tư Thành một chuyến..."

Ông trầm tư suy nghĩ...e là lần này Đồng Dao vớ được hũ vàng rồi...bình thường rất khó thuyết phục bây giờ lại còn được Lục Tư Thành bảo vệ...35% số cổ phần đó làm sao mới có thể lấy lại được...

Ở một nơi nào đó...trên bàn đều là những bài báo tin tức về Đồng Dao và Lục Tư Thành...đều nói về mối quan hệ của họ là gì...có phải Đồng Dao được Lục Đại thiếu gia bao nuôi không...35% cổ phần đó tại sao lại được Lục Tư Thành mua lại...mối quan hệ của họ là gì...

Những chai rượu lăn lóc trên sàn nhà...vươn vãi...vài giọt bia không gian yên lặng tĩnh mịch bao trùm lấy cả căn phòng...Giản Dương đang ở nhà riêng của mình...anh ta cùng với những nỗi buồn...anh ta thấy những tin tức của Đồng Dao cảm thấy rất vui...vui vì cô an toàn...nhưng lại vô cùng tức giận...tức giận tại sao cô lại quen Lục Tư Thành...họ có mối quan hệ gì...anh đang bỏ mặc Tiểu Nhu cùng đứa bé trong bụng ở nhà...mà sang đây uống rượu giải sầu nghĩ về người con gái khác...lúc này anh đã thật sự yêu Đồng Dao rồi...nhưng lại không muốn bỏ rơi mẹ con Tiểu Nhu...

Quay lại khung cảnh tại Bắc Kinh...sáng sớm Tô Lạc về nhà...cô còn thất thần vì chuyện tối qua...có thể thấy Lục Tư Thành rất quan tâm cô gái đấy...trước giờ dù có xảy ra chuyện gì đi nữa anh cũng không bao giờ ra mặt giúp đỡ còn là nơi đông người có nhiều nhà báo như vậy...bây giờ anh lại vì cô gái này mà ra mặt...có thể thấy cô gái này như một phần cuộc sống của anh không thể thiếu...

Cô thất thần bước vào nhà...thấy ba mẹ mình đang ngồi ở sofa xem tivi...ba Lục Tư Thành muốn Tô Lạc gọi mình bằng ba để thân thiết hơn...ông không muốn trong gia đình mình có sự xa cách